Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 496: Không thức thời

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Sao lại có biến thái đến cỡ này!

Chạy một đoạn đường, chúng nữ đều liên tục hô ăn không tiêu, sao trên đời lại
có kỳ quái như thế! Hơn nữa kỳ quái đó còn đến từ Tiên giới, đến từ một cái
gia tộc không kém!

– Thế gian rộng lớn, không thiếu kỳ lạ! Chu Hằng tổng kết.

– Phu quân, mị lực của chàng thật là lớn, chẳng những thu hút nữ nhâ, ngay cả
nam nhân cũng động lòng vì ngươi! Hàn Diệc Dao đùa giỡn Chu Hằng.

Chu Hằng lập tức đen mặt, hắn không hề muốn cái loại mị lực này!

Khoảng nửa ngày sau, Quần Anh Hội này cuối cùng cũng bắt đầu.

– Các vị, hoan nghênh đã đến, ta đại biểu gia tộc chào hỏi mọi người! Đặng Bộ
Phi xuất hiện trên đài cao lâm thời dựng lên giữa quảng trường, kỳ lạ là tên
này lại thay đổi dáng vẻ ỏng ẹo trước đó, khí thế trầm ổn, rất có dáng con
cháu thế gia.

– Chậc, sao tên này mới cái đã thay đổi rồi? Mọi người đều kinh ngạc không
thôi.

Những con cháu thế gia này quả thật biết đóng kịch, diễn gì giống đó, hiện tại
Chu Hằng cũng không rõ dáng ẻo lả lúc trước là mặt thật của người này hay chỉ
là ngụy trang.

Nhưng mà, vậy thì sao? Những điều này chỉ là trò cười ở trước mặt thực lực
tuyệt đối!

Chu Hằng lập tức không rối rắm trên chuyện này nữa, bình tâm tĩnh khí, mục
đích hắn đến đây là muốn tìm hiểu tình huống Tiên giới, ví dụ như phân bố thế
lực. Lỡ như Tiên giới cũng giống như Huyền Càn đại lục, có phân chia chủng tộc
rõ ràng, vậy hắn lao đầu vào thế lực dị tộc còn không phải muốn chết hay sao?

Cái này không cần gấp, dù sao Quần Anh Hội này cũng phải diễn ra một hồi.

Chu Hằng ngồi một bên, xem Đặng Bộ Phi biểu diễn trên đài.

Con cháu thế gia này quả thật có nghề, không ngừng điều động tâm tình của mọi
người. Đầu tiên là miêu tả tiền cảnh to lớn, kích thích lòng tranh đấu của mọi
người. Lúc này mới chuyển đề tài, trở về làm sao giành được danh ngạch tiến
vào Tiên giới.

Kỳ thật chuyện này rất đơn giản, võ giả mà, nói tới nói lui cũng không thoát
khỏi một chữ đánh.

Nhưng mà, Kết Thai Cảnh lợi hại cỡ nào đi nữa cũng không thể nào đối đầu được
với Thần Anh Cảnh, loại yêu nghiệt giống như Chu Hằng cuối cùng cũng chỉ có
một mà thôi! Cho nên, Kết Thai Cảnh đưa về Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh ở
chung Thần Anh Cảnh, áp dụng thể chế rút thăm đấu loại. Người lọt vào nhóm 10
sẽ có cơ hội đi Tiên giới!

Chỉ là có cơ hội, không nhất định là có thể!

Bởi vì lỡ như ngươi đã sắp khô cạn thọ nguyên, dẫn ngươi đi lên còn không phải
lãng phí một vị trí hay sao?

Về phần Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh thì căn bản không cần đánh, tới một người thu
một người – Có thể đột phá đến Thiên Tôn ở Phàm giới, khỏi cần bàn đều là kỳ
tài ngút trời, dù cho không phải cấp bậc yêu nghiệt thì cũng cam đoan có thể
thành tiên ở Tiên giới.

Tiên nhân, dù chỉ là Nguyệt Minh Vương cũng có thể đủ làm vật hy sinh đáng kể.

Dù sao ở Tiên giới, Đặng gia cũng chỉ là gia tộc nhỏ không chênh lệch mấy so
với Lệnh Hồ gia, cao thủ mạnh nhất cũng chỉ Nguyệt Minh Đế mà thôi. Hào môn
Tiên giới chân chính nào cần xuống Phàm giới chiêu mộ nhân tài, chỉ cần phát
ra một tin tức, có không biết bao nhiêu cao thủ chịu tới gia nhấp

Đặng Bộ Phi nói xong rồi, lập tức ọi người chia tổ, rút thăm, bắt đầu chiến
đấu.

Chu Hằng để Hoặc Thiên thay mặt trông nom mọi người, liền bước về phía Đặng Bộ
Phi. Trước đó bị bộ dáng ẻo lả của tên này làm phát ói, ngay cả mục đích đến
đây cũng ném đi đâu mất.

– A, không phải là ca ca đẹp trai khi nãy sao, ngươi đến đây gặp ta, thiệt là
làm ta vui muốn chết à! Đặng Bộ Phi ném một cái mị nhãn về phía Chu Hằng,
thiếu chút làm cho Chu Hằng ói ra chạy về.

Nhưng mà, lão nhân áo tím kia lại tiến lên nửa bước, tuy rằng thân thể chưa
vượt qua Đặng Bộ Phi, nhưng một cỗ sát ý trào ra, rõ ràng đã sẵn sàng chuẩn bị
ra tay.

Đặng Bộ Phi không khỏi kinh ngạc, hắn biết rõ hộ vệ Phó Viễn Trần bên cạnh là
tiên nhân, đến Phàm giới này vốn nên là tồn tại vô địch – Bởi vì Phàm giới căn
bản không xuất hiện được Chuẩn Tiên ba kiếp, cho dù tiên nhân bị áp chế lực
lượng cũng tuyệt đối là vô địch.

Không ngờ lại khiến cho Phó Viễn Trần lộ ra thái độ căng thẳng như thế, người
trẻ tuổi này đáng sợ như vậy sao?

Chu Hằng mỉm cười, nói: – Đặng huynh, tại hạ muốn thỉnh giáo ngươi một chút
chuyện Tiên giới!

– Chu huynh muốn hỏi, vốn ta biết thì sẽ nói, nói là nói hết, chỉ là ta còn
phải chịu gia quy khống chế, chuyện có liên quan đến Tiên giới thật sự không
tiện nói cho người ngoài! Đặng Bộ Phi trước tiên làm ra vẻ thành khẩn thật
lòng, nhưng lời vừa xoay chuyển, liền mượn cớ đẩy sạch.

Hắn lộ ra vẻ áy náy, lại nói tiếp: – Nhưng mà, nếu Chu huynh có thể ký kết một
phần khế ước với Đặng gia, phục vụ cho gia tộc hơn ngàn năm, mặc kệ Chu huynh
muốn biết gì, ta đều sẽ nói rõ ràng một năm một mười, chỉ là cơ mật gia tộc
thì không thể tiết lộ được!

Chu Hằng chỉ là muốn biết tình huống khái quát ở Tiên giới, bí mật Đặng gia
thì có liên quan gì tới hắn chứ?

Tuy rằng bây giờ Chu Hằng còn chưa trở thành tiên nhân, nhưng mục tiêu của hắn
nào chỉ là Nguyệt Minh Cảnh? Ngay cả Sáng Thế Cảnh còn không phải cực hạn của
hắn, mà là ngự trị thiên đạo! Nam nhân có loại hùng tâm tráng chí này, sẽ đồng
ý bị quản lý ngàn năm trong một cái gia tộc?

Đúng là quá xấu mà!

Phân bố thế lực Tiên giới thì có là bí mật gì? Lại đi lấy loại tin tức này làm
đầu cơ kiếm lợi, Đặng gia này keo kiệt cỡ nào?

Chu Hằng không khỏi có chút khó chịu, Đặng Bộ Phi có thể nói thẳng không muốn
cho hắn biết, nhưng đừng đùa giỡn hắn như là kẻ ngốc, như vậy là quá mức!

Tượng đất cũng có ba phần lửa, huống chi là Chuẩn Tiên!

Mặt ngoài hắn không thay đổi, nhưng trong mắt lộ ra sát quang, khí thế bức
người mơ hồ chuyển động, tuy rằng còn xa mới đến cực hạn, nhưng lại làm Phó
Viễn Trần lộ ra cảnh giác tuyệt đối.

– Đặng Bộ Phi, ngươi đang nể mặt mà không biết điều!

– Ha… ha ha ha! Đặng Bộ Phi lập tức cười ha hả, âm thanh vang dội, không
còn một chút ẻo lả nào, hắn cũng sắc mặt lạnh lùng nhìn Chu Hằng, nói: – Ngươi
chẳng qua chỉ là một võ giả Phàm giới nho nhỏ, có tư cách gì để bổn thiếu nể
mặt ngươi?

Chu Hằng thản nhiên nói: – Nếu đã như thế, các ngươi cần gì phải đi Phàm giới
chiêu mộ nhân thủ?

– Chẳng qua là kiếm mấy con chó giữ cửa… Khốn kiếp, ngươi dám gài ta! Đặng
Bộ Phi thuận miệng tiếp lời Chu Hằng, nhưng nói đến một nửa liền phát hiện
không đúng. Chỉ là đã chậm rồi, nửa bước tiên nhân thính tai cỡ nào, tự nhiên
những người gần đó đều nghe rõ ràng.

Có thể trở thành nửa bước tiên nhân, ai không phải hạng người tâm cao khí
ngạo? Nghe Đặng Bộ Phi mắng thẳng bọn họ là chó giữ cửa, không khỏi toát ra
giận dữ, nhưng hy vọng thành tiên của bọn họ đều nằm trong một ý niệm của Đặng
Bộ Phi, chỉ giận mà không nói được!

So với việc thành tiên, chịu nhục một chút thì tính là gì!

Nhưng khẳng định đã chôn xuống vướng mắt này!

Chu Hằng cười ha hả, trong lúc nói chuyện vừa rồi, hắn thả ra một chút khí thế
của mình quấy nhiễu Đặng Bộ Phi, làm cho đối phương không chút cảm giác bị
trúng chiêu. Hắn nói: – Ngươi dám há mồm sư tử ngoạm, ta dám gài bẫy ngươi,
chẳng qua là có lễ qua lại thôi!

Sắc mặt Đặng Bộ Phi lạnh băng, trong lòng giận dữ vô cùng, tuy rằng hắn cũng
chỉ là cảnh giới Thiên Tôn, nhưng ở Phàm giới đã là nhân vật đỉnh phong, huống
chi sau lưng hắn còn có một gia tộc Tiên giới!

Phàm giới nào có kẻ so sánh được với hắn?

Chu Hằng đúng là ăn gan hùm mật báo, dám đi chọc tới hắn! Hừ!

– Chu huynh, có những người rõ ràng là kỳ tài ngút trời, có cơ hội trở thành
đại năng thế gian, cuối cùng rơi xuống kết cục phôi thây hai chỗ, ngươi có
biết tại sao không? Hắn lạnh lùng nói với Chu Hằng.

– Ồ, là vì sao? Chu Hằng mỉm cười hỏi.

– Là bởi vì không biết sống chết, chọc vào người không thể chọc tới, đắc tội
thế lực không thể đắc tội! Đặng Bộ Phi lạnh lùng nói.

– Vậy Đặng huynh còn không nhận lỗi giải thích với ta, chẳng lẽ ngươi phơi
thây hai chỗ?

Chu Hằng nương theo lời của hắn nói tiếp.

Cái gì?

Muốn hắn nhận lỗi? Tiểu tử này bị điên hả?

Đặng Bộ Phi không nhịn được cười lạnh không ngừng, Chu Hằng quá trẻ tuổi, cho
nên cũng không biết hiểu chuyện, thực lực của hắn hiện giờ quả thật là số một
số hai Phàm giới, nhưng đi lên Tiên giới… chẳng là cái rắm gì cả!

Con kiến nho nhỏ ngồi dưới đáy giếng, tự cho rằng trời đất chẳng qua là thế
này, đúng là chết thế nào cũng không biết!

– Lười nói nhảm với ngươi, nếu ngươi không chịu yên lành nói chuyện, vậy ta
đành phải đánh! Chu Hằng vươn tay chụp lấy Đặng Bộ Phi, dù sao hắn cũng không
trông cậy dùng Giới Môn của Đặng gia, nào cần cố kỵ gì!

– To gan! Phó Viễn Trần giận dữ quát lên, cuối cùng ra tay, vạch ra một cái
vuốt sắt, màu đen lóe lên.

– Cút! Chu Hằng hừ lạnh, đánh ra một quyền nghênh đón vuốt đen kia.

Ầm!

Lực lượng kinh khủng tuôn trào, chấn động truyền ra khắp hướng.

Đây là va chạm cấp bậc mạnh nhất Phàm giới, dù cho nơi này còn có một số Thiên
Tôn thì sao, dư sóng quét qua, mỗi người đều không thể đứng vững, một mảnh ôi
nha ngã nhào.

Chu Hằng ngạo nghễ mà đứng, còn Phó Viễn Trần lại bịch bịch bịch liên tục lùi
lại hơn trăm bước, mặt già co rúm đỏ bừng như uống say, nhưng biểu tình lại
tràn đầy kinh ngạc.

Chuyện gì thế này? Hắn lại kém hơn đối phương về mặt lực lượng!

Hắn là tiên nhân mà! Trình tự lực lượng tự nhiên vượt xa cực hạn Phàm giới cho
phép, cho nên lúc hắn xuống Phàm giới, lực lượng của bản thân đúng ra phải là
mạnh nhất Phàm giới!

Nếu là mạnh nhất, làm sao mà không địch nổi? Chẳng lẽ còn có mạnh hơn nữa?

Cách nghĩ của hắn có lý, bất cứ tiên nhân nào xuống Phàm giới đều phải áp chế
lực lượng trên cùng một mức, ngay cả Sáng Thế Đế cùng Nguyệt Minh Vương cũng
không khác biệt chút nào. Nhưng vấn đề bây giờ là, Chu Hằng lại không phải
tiên nhân!

Cho nên, lực lượng của hắn không có cực hạn!

Chuẩn Tiên bình thường đương nhiên không thể nào đánh thủng cực hạn lực lượng
Phàm giới, nhưng hạng người yêu nghiệt như Chu Hằng, hoàn toàn có thể làm
được!

Từ lúc là Thiên Tôn hắn đã có thể chọi cứng với Lưu An Kỳ, hiện tại Thần chích
trải qua hai kiếp, lực lượng tăng vọt gấp trăm lần, tuyệt đối là vô địch Phàm
giới!

Cái gọi là cực hạn cũng có tính co dãn, ví dụ như Hoặc Thiên, bộc phát ra công
kích thậm chí có thể hủy diệt được tồn tại như Vinh Kiếm Long – thể chất của
đối phương tuyệt đối là cấp bậc Tiên khí đó!

– Các hạ… rốt cuộc là ai? Phó Viễn Trần thận trọng hỏi, chẳng lẽ đối phương
cũng là tiên nhân, vừa rồi vận dụng tiên thuật?

– Lăn sang một bên! Chu Hằng cũng không hạ giọng nói chuyện, giơ tay tiếp tục
chụp lấy Đặng Bộ Phi.

– Dừng tay! Phó Viễn Trần không còn cách nào, chỉ đành tiếp tục ra tay, Đặng
Bộ Phi là thiếu chủ của hắn, chủ nhục, thần chết, hắn không thể không cứu!

Tay phải của Chu Hằng tiếp tục vươn ra, tay phái nắm lại nghênh đón Phó Viễn
Trần, lại một tiếng nổ nặng nề, Phó Viễn Trần lại bị hắn đánh bay ra, chỉ là
thể chất Hóa Thần làm hắn lui lại không bị thương gì.

Nhưng Đặng Bộ Phi đã rơi vào trong tay Chu Hằng.

———-oOo———-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận