Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1033: Tuệ Tinh Cảnh

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Chu Hằng cũng không biết thế giới này có thể lập tức bị hủy diệt hay không,
hắn vẫn đắm chìm trong thế giới của mình, chính là vách động ở chung quanh
phát ra hào quang rực rỡ hắn cũng không biết!

Nơi này mặc dù là Ma Hải, nhưng hào quang từ vách động phát ra lại tràn đầy
khí tức thần thánh, hoàn toàn tương phản với đặc tính của Tử Linh, tuyệt đối
là “thủy hỏa bất dung”! Hoặc là Âm Ảnh Tử Linh cắn nuốt những ánh sáng này,
hoặc là những ánh sáng này chiếu rọi làm cho Tử Linh lập tức bị hủy diệt nát
tan thành bụi.

Đáp án là trường hợp sau!

Những hào quang tràn ngập khí tức thần thánh này giống như thần quang khi khai
thiên lập địa, đẳng cấp của nó cao hơn xa không phải Âm Ảnh Tử Linh có khả
năng chống lại. Dù là Tử Linh cấp Hắc Động thì như thế nào, vừa bị hào quang
chiếu rọi qua lập tức liền giống như tuyết đọng gặp nước sôi, trong nháy mắt
tan rã!

Trong màn hào quang chiếu rọi, tất cả Tử Linh đều phát ra tiếng rít gào của
thần thức, trong nháy mắt toàn bộ chết sạch!

Toàn bộ mảng Ma Hải này biến thành trống không, chỉ còn lại một mình Chu Hằng!

Những ánh sáng này toàn bộ tập trung đến trên thân Chu Hằng.

Đối với Âm Ảnh Tử Linh mà nói, những ánh sáng này là độc dược xuyên thấu, là
vũ khí mang tính hủy diệt có thể lập tức tiêu diệt chúng, nhưng đối với Chu
Hằng thì ngược lại đây là nguồn sáng ấm áp, làm cho tâm linh cô tịch của hắn
chậm rãi từ trong bóng tối đi ra.

“Ầm!” Thiên hà tự động hiện lên!

1000 đạo thiên hà gắn liền thành một mạch, bất cứ người nào nhìn thấy cũng
không thể đếm được đây rốt cuộc là bao nhiêu đạo thiên hà. Bởi vì mỗi một đạo
thiên hà đều là đầu đuôi nối liền nhau, giống như một đường tròn! Ngoại trừ…
đạo thiên hà thứ 1000, nó vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, hai đầu cũng không
có tiếp nối ra hai bên!

Nhưng không có vấn đề gì, tinh tú lốc xoáy đang điên cuồng rút ra linh khí từ
trong hư không, muốn cho đạo thiên hà này hoàn toàn trưởng thành cũng chỉ cần
một ngày ngắn ngủi.

Một ngày, vẻn vẹn chỉ một ngày!

Vòng thiên hà ở dưới tia sáng thần thánh chiếu rọi, đúng là bắt đầu hấp thu
những ánh sáng thần thánh này, chậm rãi đồng hóa theo, rồi có khí tức thần
thánh lưu chuyển!

Gần như một ngày sau, Chu Hằng đột nhiên mở ra hai mắt!

1000 đạo thiên hà, thành công rồi!

Trong lòng Chu Hằng chợt lóe ra điều cảm ngộ, dường như xa ở tít tận chân
trời. Thế nhưng hắn không có mảy may mừng rỡ như trong tưởng tượng. Đây là vì
ý thức của hắn còn chưa có khôi phục lại từ trong tĩnh lặng sâu kia, hắn vẫn
còn ở trong trạng thái “vô dục vô cầu” lúc trước.

Cuối cùng một đạo thiên hà đã đến gần hoàn chỉnh, hai đầu đều sắp tiếp nối với
thiên hà hai bên. Một khi hình thành, là sẽ hình thành một vòng thiên hà hoàn
chỉnh.

Ý thức của Chu Hằng bắt đầu phục hồi lại toàn diện, hắn nhìn ở trong mắt, cuối
cùng trong lòng dâng lên ý mừng rỡ.

Hắn đã thành công! Thành công rồi!

Dừng lại ở cảnh giới đại viên mãn lâu như vậy, cuối cùng hắn đã thành công!

“Lâu như vậy?”

Nếu người khác biết Chu Hằng oán trách như thế, phỏng chừng đều có thể phun ra
một búng máu! Ngươi đó, mới dừng lại ở cảnh giới đại viên mãn hai ba năm thôi,
vậy mà còn kêu than lâu quá? Ngươi để cho người qua vô số năm cũng không thể
hình thành một đạo thiên hà… thì sống thế nào đây?

Ngươi để cho vô số người cả đời dừng lại ở Thiên Hà Cảnh đỉnh phong… làm sao
chịu nổi?

Nhưng đối với Chu Hằng mà nói, dừng lại ở một cảnh giới hai ba năm quả thật có
điểm quá lâu rồi! Như trước kia bất kỳ đại cảnh giới nào, hắn cũng sẽ không
vượt qua thời gian nửa năm!

Cũng may rốt cục vẫn nhảy qua được!

Khi những ý niệm này nhẹ lướt qua trong đầu óc hắn, ý thức của Chu Hằng cũng
hoàn toàn từ trong minh tưởng sâu nhất khôi phục lại, niềm vui trong lòng càng
ngày càng đậm.

“Ông!” Cuối cùng đạo thiên hà kia cũng hoàn toàn trưởng thành: 1000 thiên hà
tạo thành một vòng thiên hà hoàn chỉnh!

Vách động bắt đầu ảm đạm xuống, nhưng vòng thiên hà của Chu Hằng lại càng tỏa
sáng, càng ngày càng sáng!

“Ông! Ông! Ông!” Ở trong cơ thể Chu Hằng không ngừng phát sinh biến hóa kỳ
diệu. Lần này có thể nói là “tích lũy dày phát triển nhanh”, suốt hơn hai năm
tu vi của hắn không có tiến thêm, lần này sau khi vừa đột phá gông cùm xiềng
xích, cuối cùng nghênh đón bùng phát toàn diện.

Trong cơ thể linh lực sôi trào, tạo thành giống như những ngọn sóng thần, cuồn
cuộn điên cuồng, dường như có vật gì đó từ trong cơ thể sắp trào ra, mà lại
luôn kém một chút xíu như vậy, đè nén hắn có phần khó chịu.

Trạng thái này kéo dài một mạch tới ba ngày, rốt cục, Chu Hằng ầm ầm chấn
động, phá vỡ tình trạng tĩnh lặng, lập tức, linh lực thông suốt, một đốm lửa
xẹt qua trong không gian đan điền của hắn!

Không, đây không phải đốm lửa, đây là tuệ tinh!

Tuệ Tinh Cảnh!

“Ầm!” Linh lực tăng vọt, gấp đôi, gấp mấy lần, gấp mười, gấp trăm lần, gấp
ngàn lần, vạn lần… Lại là một ngày trôi qua, trình tự linh lực của Chu Hằng
điên cuồng tăng vọt vạn lần, trở thành Tuệ Tinh Cảnh hoàn chỉnh!

Linh lực, thể chất, song trọng Tuệ Tinh Cảnh!

Chu Hằng dõi mắt nhìn về nơi xa, màn lưới ngăn cách màu vàng giữa thiên địa
kia tái hiện.

Cổ quái là, những lưới ngăn cách màu vàng này lại chỉ bố trí ở trên vách động,
giống như một tầng bảo hộ!

Trách không được vách động này không thể phá vỡ, thì ra nơi này có đại đạo
thiên địa trấn áp!

Trong lòng Chu Hằng vô cùng kinh ngạc, nên biết rằng Ma Hải này rộng lớn biết
bao, nhưng không ngờ hắn có thể nhìn thấy bốn phía vách động, phần thị lực này
phải là kinh khủng tới bực nào chứ! Không đúng, hắn thấy thực ra không phải
vách động, mà là màn lưới ngăn cách màu vàng trên vách động, bởi vì lưới ngăn
cách bám vào ở trên vách động, hắn mới có thể thuận tiện thấy được vách động!

– Hả? Chu Hằng khẽ quay đầu nhìn lại, chính là một con Âm Ảnh Tử Linh đang
phóng tới gần hắn!

Vách động đã có mấy ngày không có phát ra ánh sáng thần thánh, những con Tử
Linh giết không hết này lại từ chỗ sâu trong Ma Hải bò ra, bắt đầu tràn ngập
mảng không gian kỳ quái này.

Nhưng Chu Hằng cũng không biết chuyện trước đó vách động bùng phát hào quang
mãnh liệt, diệt hết thảy Tử Linh, hiện giờ hắn thấy có Tử Linh phóng tới gần,
hắn chỉ nghĩ là chuyện rất bình thường. Thế nhưng hiện tại hắn đã tỉnh lại,
không còn là “tảng đá” vô tri vô giác lạnh như băng, vì thế khí tức sinh khí
mãnh liệt hấp dẫn Tử Linh vọt tới là lẽ đương nhiên!

Chỉ là hắn vẫn có chút cổ quái, rõ ràng bốn ngày trước hắn đã thoát khỏi trạng
thái “tảng đá”, vì sao mãi đến lúc này mới có Tử Linh lại đây?

Điều này đương nhiên hắn không biết, vì trước đó toàn bộ Tử Linh ở Ma Hải đã
bị diệt sạch không còn!

Âm Ảnh Tử Linh cho tới bây giờ đều là xuất hiện thành đoàn, có một con sẽ có
con thứ hai, con thứ ba… chỉ mới trong nháy mắt như vậy đã có ít nhất mười
mấy con Tử Linh xuất hiện ở chung quanh Chu Hằng.

Chu Hằng đang muốn chạy ra, nhưng hắn lại phát hiện, không ngờ những con Tử
Linh này đang sợ hãi!

Đúng vậy! Tử Linh chưa bao giờ biết sợ hãi là gì, không ngờ đang sợ hãi, mà
đối tượng chúng sợ hãi chính là hắn! Điều này sao có thể!

“Ông!” Vòng thiên hà phát ra ánh sáng thần thánh, tuy rằng còn xa không có
tính xuyên thấu bằng như vách động trước đó, dường như cũng không chiếu rọi xa
bằng, nhưng trong vòng mười trượng lại trở thành cấm địa của Tử Linh!

Là những ánh sáng này ư?

Chu Hằng thử bước về phía trước một bước, lập tức, Tử Linh phía trước liên tục
không ngừng lui ra phía sau, dường như không chút nguyện ý bị ánh sáng kia
chạm trúng. Hắn tiến tới tiếp, Tử Linh lui nữa, lui tiếp, lui nữa…

Hắn triển khai thân pháp, tốc độ lập tức tăng cao, vượt qua xa tốc độ lui về
phía sau của con Tử Linh chỉ là Thiên Hà Cảnh kia!

Hào quang chiếu sáng!

“Rét!”

Con Âm Ảnh Tử Linh kia lập tức biến thành tro bụi!

Đã chết! Chết tiêu tan! Hoàn toàn biến mất trong thiên địa!

Quá lợi hại đi!

Ở thời điểm Tinh Thần Cảnh siêu cấp đại viên mãn, hắn nhận được tinh tú lốc
xoáy, hoàn toàn giải quyết vấn đề tích lũy linh lực, hiện tại Thiên Hà Cảnh
siêu cấp đại viên mãn, hắn có được thần quang, chuyên khắc tinh của Tử Linh?

Chỉ là nếu như thế, không có nhất thiết biến thành vòng thiên hà thì sao, cái
này có phải còn có ý nghĩa gì khác hay không?

Chu Hằng nhìn về phía đáy Ma Hải, với thị lực của hắn hiện tại vẫn không có
cách nào nhìn thấu dưới đáy. Nhưng lòng hiếu kỳ của hắn lại bùng cháy hừng hực
không thể áp chế, hắn muốn biết dưới đáy của Ma Hải đến tột cùng là thứ gì!

Nếu như không có thần quang của vòng thiên hà, cho dù là hắn hai lớp Tuệ Tinh
Cảnh cũng sẽ không dám nổi lên ý tưởng điên cuồng như thế, đây chính là chuyện
ngay cả Thánh nhân đều không dám làm. Mà chỉ có duy nhất một ý tưởng chính là
mau chóng quay về lại binh doanh 9943, tìm ra đồng thời xử lý kẻ độc thủ phía
sau màn kia!

Nhưng bây giờ, hắn có vốn để thử một lần!

Đừng nhìn cảnh giới của hắn còn kém xa mấy trăm con phố so với Thánh nhân,
nhưng siêu cấp đại viên mãn thì ngay cả Thánh nhân cũng không có đạt tới!

Thánh nhân có tinh tú lốc xoáy không? Thánh nhân có vòng thiên hà không? Thiên
hà của Thánh nhân có phát ra ánh sáng thần thánh không?

Hắn là người một khi có quyết định là nhất định phải làm, ngay lập tức hắn
liền bay đi về hướng chỗ sâu trong Ma Hải.

Nhưng dũng cảm cũng không có nghĩa là lỗ mãng, dù sao Chu Hằng đối với thần
quang này còn chưa có sử dụng thuần thục, cũng không biết chỗ cực hạn của
nó… cho nên hắn cũng không dám chạy quá nhanh, vạn nhất gặp phải Tử Linh cấp
Hắc Động hắn cũng có thể kịp thời xoay người bỏ chạy.

Theo hắn chìm sâu xuống, trên đường lại xuất hiện một số lớn Tử Linh cấp Tuệ
Tinh, nhưng vẫn không có một con nào phát động công kích về phía hắn, mà chỉ
theo bản năng sợ hãi, liên tiếp lui về phía sau.

Chu Hằng đuổi theo sát một con, dưới thần quang chiếu rọi làm cho con Tử Linh
kia với cái giá phải trả là tan ra nửa thân mình chạy thoát!

Không có giết chết!

Thần quang cũng không phải cường đại đến trình độ nghịch thiên!

Không đúng, đây là vì trình tự linh lực của hắn cũng chỉ là Tuệ Tinh Cảnh mà
thôi, cho nên hạn chế uy lực của thần quang! Nếu hắn đạt tới cấp Hắc Động, như
vậy thần quang vừa chiếu trúng, khẳng định Tử Linh Tuệ Tinh Cảnh sẽ giống như
con Tử Linh Thiên Hà Cảnh trước đó, vừa chạm trúng là bị hủy diệt nát tan
thành bụi, chỉ có Tử Linh cấp Hắc Động mới có thể bị thương nặng chạy thoát!

Như thế này đã vô cùng khủng bố rồi!

Không cần ra tay, chỉ dựa vào ánh sáng thiên hà đã có thể làm bị thương nặng
Tử Linh cùng đẳng cấp, nói ra ai có thể tin?

Âm Ảnh Tử Linh cường đại, chính là ở chỗ số lượng, ở chỗ không sợ chết… dựa
vào hàng đống đều có thể đè chết Thánh nhân! Nhưng cái thủ đoạn mạnh nhất này
lại hoàn toàn vô dụng đối với Chu Hằng, chỉ riêng một điểm ấy đủ để hắn còn
lợi hại hơn so với Thánh nhân!

Chu Hằng tiếp tục chìm xuống phía dưới.

Cuối cùng không lâu sau, hắn gặp Tử Linh cấp Hắc Động.

Con Tử Linh này cũng có một chút sợ hãi hắn, nhưng rõ ràng có năng lực chống
cự hơn so với những con Tử Linh kia, thậm chí còn có xu thế xông phá chạy
thoát ra ngoài. Nhưng Chu Hằng lại cực kỳ không thèm để ý tới đạo lý, đi nhanh
tới trước, trực tiếp ép thẳng vào trước mặt con Tử Linh này, dưới ánh thần
quang chiếu rọi, thân thể con Tử Linh trạng thái hơi nước này cũng bắt đầu
chậm rãi tan rã, nhưng tốc độ lại rất chậm.

Nếu lúc này con Tử Linh ra tay, có ít nhất năm thành cơ hội lập tức đánh chết
ngay Chu Hằng, nhưng sợ hãi đối với thần quang lại phát ra từ bản năng, cuối
cùng nó bắt đầu lùi ra phía sau, càng lùi càng xa.

Đánh cuộc thắng rồi!

Trong lòng Chu Hằng cũng thở phào nhẹ nhõm, từ trên trán đã có mồ hôi lạnh
chảy xuống, vừa rồi chính là hắn dạo một vòng ở trước quỷ môn quan!

Tiếp tục xuống phía dưới! Xuống phía dưới! Xuống phía dưới!

Trong Ma Hải này tràn đầy cảm giác sềnh sệch, hạn chế tốc độ thật lớn, nhưng
ánh sáng thiên hà của Chu Hằng lại vừa khéo khắc chế điểm ấy, giúp hắn có thể
hoàn toàn như không thấy, thủy chung vẫn duy trì tốc độ cao.

Đây cũng là chỗ cậy vào rất lớn của Chu Hằng, vạn nhất gặp phải Tử Linh cấp
Hắc Động, mà con Tử Linh đó lại không úy kỵ thần quang, hắn cũng có hy vọng
rất lớn thành công chạy thoát!

Hắn cũng không ngốc!

Bảy ngày sau, rốt cục Chu Hằng xuống tới tận đáy Ma Hải!

Trong nháy mắt ập vào mắt hắn, lập tức hắn có loại cảm giác ghê tởm mãnh liệt.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận