Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 508: Trở về

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Điều này không khỏi làm Lâm Lạc giận dữ.

Không ngờ bây giờ các ngươi nhìn thấy Lăng Kinh Hồng chưa đủ lợi hại thì không
chịu phục tùng, mà phải chờ khi nàng có thực lực cường đại thì chạy tới dựa
dẫm vào sao? Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy!

Vốn hai người Lâm Lạc cũng không nghĩ tới thu nhận bọn hắn, một khi đã như vậy
xem như đôi bên thanh toán xong, không ai nợ ai.

Song phương tách ra, chỉ có tiểu cô nương Mã Thanh Huệ vì ra đời chưa sâu nên
có vẻ phi thường thương tâm. Với nàng mà nói hai người Lâm Lạc là người ngoài
đầu tiên mà nàng gặp được, những thiếu nữ luôn vô cùng để ý đối với những lần
đầu tiên của chính mình.

Nhưng nàng làm sao xoay chuyển được đám người Mã Băng Thành, chỉ chảy nước mắt
bị Mã Băng Thành kéo đi.

Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng lập tức quay về Linh Sương thành.

Thời hạn ba tháng đã qua từ lâu, người khác khẳng định nghĩ rằng họ đã gặp bất
trắc trong rừng rậm. Thật không biết Tô Mỵ sẽ lo lắng như thế nào! Yêu nữ kia
tuy rằng mị hoặc vô cùng, nhưng trên mặt cảm tình cũng vô cùng quật cường, vạn
nhất nàng luẩn quẩn trong lòng…

Tuy rằng Linh Cảnh cường giả có thể phi hành, nhưng trong tốc độ cũng không
vượt hơn Thích Biến cảnh bao nhiêu, nhưng lo lắng phi hành trên không trung có
thể vượt qua những địa hình trắc trở, cho nên tốc độ di chuyển vẫn nhanh hơn
thật nhiều.

Hai người đều mới bước vào Linh Cảnh, vừa chạy đi vừa cố gắng tìm hiểu năng
lực vốn có của Linh Cảnh cảnh giới.

Tỷ như phi hành, bọn họ có thể bay trên trời cao cách mặt đất chừng vạn
trượng, nhưng nếu bay lên cao hơn sẽ gặp một khu vực cương phong, cho dù hai
người mở ra lĩnh vực xông tới cũng sẽ lập tức bị thương.

Đúng như Lâm Lạc suy đoán, đây tương đương với lĩnh vực của thập bộ linh giả.
Võ giả chỉ bước ra một bước cuối cùng mới xuyên qua đạo cương khí này, tiến
vào Thần giới.

Nhưng địa phương cường đại nhất của Linh Cảnh cường giả là không cần hô hấp,
không cần ăn uống, chỉ cần rút ra linh khí là vẫn sinh hoạt bình thường.

Sau khi đạt tới Linh Cảnh, hai người rõ ràng cảm thấy hoàn cảnh linh khí không
đầy đủ, loãng tới mức không thể tu luyện, cũng chỉ có thể duy trì được cảnh
giới, nếu dùng sức quá mức thật không biết cần có bao nhiêu năm mới có thể
khôi phục lại.

Chẳng thể trách cơ hồ không nhìn thấy Linh Cảnh cường giả ra tay, thứ nhất bởi
vì thân phận của họ rất cao, thứ hai mỗi lần ra tay phải trả giá quá lớn.

Như vậy chỉ có thể tiến vào U Ám sâm lâm tiến hành bổ sung một lần mỗi ba trăm
năm, bình thường hoàn toàn chỉ có thể dựa vào đan dược.

Nhưng điều này đối với Lâm Lạc mà nói lại là một chuyện tốt.

Người khác không dám dễ dàng ra tay, nhưng hắn không sợ! Tử Đỉnh của hắn ở
thời điểm nào đều có thể tùy ý ra vào U Ám sâm lâm, đi tới gần hồ lớn bổ sung
nguyên khí. Hiện tại hắn đã có đầy đủ vốn liếng đi tìm Điền gia giải quyết!

Hai người cũng nhìn thấy được sau lưng bọn họ hiện ra hư ảnh của Thiểm Điện
tộc cùng Hỏa Diệp tộc, đây là tiêu chí biểu lộ thân phận của bọn họ, chỉ là
trước kia họ chưa tiến vào Linh Cảnh nên chưa thể nhìn thấy mà thôi.

Hai người một đường bay về Linh Sương thành, cũng nghe được một ít đại sự mới
phát sinh vài hôm nay.

Đầu tiên, là Dịch Hưng Ba thành công đột phá Thích Biến cảnh, đã tẩy rửa sỉ
nhục mà Lâm Lạc cấp cho hắn, một lần nữa xác lập thanh danh đệ nhất thiên tài
sau năm trăm năm của Càn Nguyên quốc. Mặt khác, Lâu Nguyệt Vũ cũng thuận lợi
tiến giai Thích Biến, lực áp Dịch Hưng Ba, Cảnh Thiên Hoành trở thành vương
giả niên đại này của ba đại quốc.

Về phần Lâm Lạc lại bị người xem thường – ở trên đường võ đạo thiên tài chết
yểu nửa chừng thật sự là quá nhiều, nếu Lâm Lạc tiến vào Thích Biến cảnh, cho
dù trong một khắc đột phá cũng sẽ chết rụng, hắn có thể bị ghi nhớ vào trong
lịch sử, hiện tại chỉ xem như làm nền cho những thiên tài khác.

Thứ hai, một tông môn thần bí đột nhiên quật khởi, đem Thiên Sư quốc phụ thuộc
Lạc Thủy quốc công hãm, tục truyền trong tông môn cường giả vô số, thậm chí có
cả cao thủ Thích Biến cảnh, mơ hồ uy hiếp địa vị của tông chúa Lạc Thủy quốc!

Đương nhiên, hai người Lâm Lạc nghe được là lời đồn dân gian, trong nhận thức
của võ giả bình thường, Thích Biến cảnh là cường đại nhất thiên hạ, Thiên Sư
quốc có được cường giả đủ chống lại Lạc Thủy quốc tự nhiên sẽ uy hiếp sự thống
trị của Lạc Thủy quốc.

Cũng chính bởi vì như thế, đám người Phạm Thương Vũ có đột phá đến Linh Cảnh
hay không cũng không biết. Người khác thì không rõ ràng, nhưng tin tưởng với
thiên phú kỳ tài ngút trời của Phạm Thương Vũ, hơn nữa hắn tích lũy đã lâu,
đột phá tuyệt không thành vấn đề.

Hai người đi tới phòng đấu giá Dịch Thuận thuộc biên cảnh Càn Nguyên quốc, lợi
dụng truyền tống trận đi tới tổng bộ Tô gia.

Nghe tin hai người Lâm Lạc bình an trở về, Tô Nghiễm Khai vừa mừng vừa sợ, hắn
đã sớm chấp nhận thân phận cháu rể của Lâm Lạc, lại xem Lăng Kinh Hồng như
cháu gái, biết họ chưa chết đương nhiên thật cao hứng.

Nhưng tình huống của Tô Mỵ lại không khéo, tuy rằng yêu nữ không quá tin tưởng
hai người đã chết, nhưng vì hai người thật lâu không quay về nên khiến nàng lo
lắng đến nhiễm bệnh.

Lâm Lạc vội vàng đi thăm nàng, mà khi yêu nữ nhìn thấy Lâm Lạc cùng Lăng Kinh
Hồng đồng thời xuất hiện, nhất thời nước mắt chảy tràn, nhào vào trong lòng
Lâm Lạc kêu lên:

– Ta đã biết hai người sẽ không có việc gì!

Ba người cảm thán một phen, thật lâu sau Tô Nghiễm Khai mới tiến vào, khi lão
nhân phát hiện Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều đã tiến vào Linh Cảnh, nhất
thời giật mình trợn mắt há hốc mồm.

Dịch Hưng Ba, Lâu Nguyệt Vũ đã đủ đáng sợ, trước trăm tuổi đột phá tới Thích
Biến cảnh! Nhất là Lâu Nguyệt Vũ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, tiền đồ quang minh
khó lường, ngay cả Tô Nghiễm Khai nhìn thấy nàng thành công đã nảy sinh xúc
động muốn giết chết nữ thiên tài kia tức khắc!

Mà Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng càng thêm nghịch thiên, rõ ràng mới là Thiên
Hợp cảnh trực tiếp nhảy lên Linh cảnh, thật sự khiến Tô Nghiễm Khai vô cùng
kích động.

– Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem nam nhân này là ai lựa chọn!

Tô Mỵ trải qua cảm xúc bộc phát, hoàn toàn không hề tránh né cảm tình đối với
Lâm Lạc, hai tay ôm cánh tay hắn, tràn ngập hạnh phúc nói.

Tô Mỵ cùng Tô Nghiễm Khai đều là người có thể tin được, Lâm Lạc cũng không
giấu diếm chuyện của Hỏa Diệp tộc, đem những chuyện họ gặp được trong mấy
tháng nay nói ra. Đương nhiên, chuyện hắn cùng Lăng Kinh Hồng song tu phải
giấu diếm lại một chút.

Biết bên trong U Ám sâm lầm còn có nhiều người thực lực cường đại ở lại chính
Tô Nghiễm Khai cũng nhíu mày, may là bốn người Mã Băng Thành chỉ là nhất bộ
linh giả, vì vậy hắn cũng không đến nỗi quá lo lắng.

– Kinh Hồng, Lạc nhi, hiện tại hai người đã tiến nhập Linh cảnh, lão phu cũng
muốn nói cho hai đứa nghe một ít chuyện về Linh cảnh cảnh giới!

Tô Nghiễm Khai giải thích cho hai người nghe một chút về linh giả thập cảnh,
cũng không khác biệt với lời nói của Đường Điềm, nhưng hắn nói càng thêm rõ
ràng chi tiết.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận