Dị Thế Tà Quân

Chương 993: Cuộc họp kín của cao tầng Chiến gia!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Bạch Kỳ Phong trừng mắt ánh mắt quát:

– Chẳng lẻ đành ngậm bồ hòn làm ngọt? Lão tử không phục! Nếu không làm cái gì
thì sao có thể dạy dỗ thằng nhóc Mặc Quân Dạ được chứ, ngươi không lo lắng
sao?”

– Ngươi la hét cái gì?

Tào Quốc Phong cũng hét lớn một tiếng nhất thời trấn áp hắn, Tào Quốc Phong
vừa thở hổn hển vừa nói:

– Vừa rồi ngươi cũng nói, lão Miêu bên kia đang giận tím mặt, nói vậy nguyên
nhân hắn nổi giận chắc cũng bởi vì chuyện này, phải biết rằng bị tập kích cũng
không chỉ có Mặc Quân Dạ, còn có bảo bối Miêu Tiểu Miêu, ái nữ của hắn. Chuyện
này, ta thấy không bằng ngươi và ta đến Miêu gia một lần. Nghe Mặc Quân Dạ
nói, lúc đó có tên còn sống, bị Miêu Tiểu Miêu giải về, cũng không biết hiện
giờ thẩm vấn ra được điều gì hay chưa, nếu có khẩu cung của nhân chứng, vậy
thì mọi việc sẽ rõ ràng hơn.

– Đúng đúng, lời này rất phải, việc này không nên chậm trễ! Chúng ta lập tức
đi ngay.

Bạch Kỳ Phong tính tình nôn nóng liền kéo Tào Quốc Phong đi. Trong nháy mắt,
hai đại thánh hoàng đã không còn thấy bóng dáng.

Những vị thánh hoàng khác liền kêu Quân Mạc Tà an tâm nghỉ ngơi, bọn họ cũng
không có rời đi, trực tiếp ở lại trong này. Kỳ thật cũng không có gì lạ, vài
đại thánh hoàng thay nhau bảo hộ nghiêm mật phòng của Quân Mạc Tà không chút
lơi là. Mọi người đều sợ vạn nhất lại có kẻ đến ám sát hắn thì sao?

Lúc này đây chuyện Mặc Quân Dạ bị ám sát làm cho vài vị thánh hoàng thất kinh,
chỉ sợ sắp nổi lên một trường phong ba. Bọn họ hy vọng không có phát sinh thêm
chuyện ngoài ý muốn nào nữa, nếu không sẽ không biết xảy ra việc gì nữa.

Trong khi Tào Quốc Phong bên này kích động, Miêu gia bên kia nổi giận, Chiến
gia giờ phút này cũng là một mảnh người ngã ngựa đổ.

Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ hai người tại an bài Lục Đại tôn giả cấp
sát thủ tiến đến ám sát Mặc Quân Dạ lúc sau, hai người vì tị hiềm, sớm địa về
tới trong nhà, bị trưởng bối nghiêm khắc huấn, xích một phen lúc sau, giao
trách nhiệm diện bích tư qúa.

Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ hai người sau khi sắp xếp 6 vị Tôn giả làm
sát thủ ám sát Mặc Quân Dạ, nhưng khi về tới nhà liền bị trưởng bối nghiêm
khắc giáo huấn huấn, bắt diện bích sám hối.

(NBV: Diện bích = Ngồi quay mặt vào tường )

Hai kẻ mang tâm ý xấu, thỉnh thoảng nhìn thời gian, suy nghĩ giờ phút này…
Không Linh thể chất Mặc đại thiên tài hiện tại đã biến thành một đống Không
Linh thể chất thịt nát hay chưa?

Hai huynh đệ đang ngồi thẫn thờ chờ tin tức dài cả cô nhưng chẳng có tin gì,
chớp mắt bóng đêm phủ xuống, hai tên này đều không khỏi lo lắng trong lòng:
“chẳng lẻ có chuyện gì ngoài ý muốn sao?”

Nếu nói là có chuyện ngoài ý muốn thì hai người bọn hắn đều không tin! Lần này
xuất động là 6 Đại tôn giả cùng nhau ra tay, thực lực như vậy đối phó với một
người có thực lực chưa tới Kim Huyền thì không phải là dễ như giết con kiến
hay sao, như thế nào lại có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Có thể xảy ra
chuyện gì ngoài ý muốn chứ?

Cái này chính là lấy dao mổ bò để giết gà! Lấy đá đập trứng! Cho nên đến giờ
phút này vẫn không tin báo về, điều này có nghĩa là mấy tên đó vẫn đang thực
thi mệnh lệnh của mình, đang từ từ sửa trị Mặc Quân Dạ, làm cho hắn sống không
bằng chết. Mặc Quân Dạ kia hẳn là phải chết không nghi ngờ, không ai có thể
cứu hắn!

Nhưng đợi đến nửa đêm cũng không có chút tin tức nào truyền về, làm hai tên
công tử đợi dài cổ. Bọn họ đối với hộ vệ của mình cũng tương đối tin tưởng,
mấy tên này làm việc khá lão luyện, cũng hiểu được đạo lý đêm dài lắm mộng,
cho dù nhất thời muốn đùa bỡn Mặc Quân Dạ, cũng sẽ không kéo dài quá lâu. Tính
tới lúc này cũng nên sớm trở về. Thậm chí cho dù có một hoặc hai kẻ gặp chuyện
thì cũng không có khả năng sáu người toàn bộ cũng gặp chuyện.

Khó có khả năng này.

– Đại ca, ngươi xem, việc này có thể xảy ra chuyện gì hay không?

Chiến Ngọc Thụ có chút bất an đi tới đi lui, sắc mặt có vẻ lo lắng.

– Quả là không bình thường, chẳng lẻ thật xảy ra chuyện.

Chiến Thanh Phong lúc vừa rồi cũng cảm giác có gì đó không thích hợp, chính là
trong lòng đang suy nghĩ nhiều thứ nên cũng không nói ra.

– Nếu là xảy ra chuyện thì chắc là chuyện lớn rồi.!

Chiến Ngọc Thụ có chút nôn nóng nói.

– Lúc này huyễn phủ cao tầng đối với Mặc Quân Dạ thập phần coi trọng, nếu có
người nào biết hai người chúng ta bày ra chuyện này, thì cho dù là chúng ta có
chỗ dựa từ gia tộc cũng chỉ sợ không gánh nổi!

Lúc này tên đầu sỏ Chiến Thanh Phong mặt âm trầm đi tới đi lui, trong mắt đột
nhiên bắn ra hai đạo hàn mang:

– Lấy cước bộ của bọn họ mà phán đoán, từ nơi này đến đỉnh núi, nhiều nhất
cũng chỉ mất nửa canh giờ mà thôi. Bây giờ đã hơn ba canh giờ rồi mà vẫn còn
chưa trở về, khẳng định là đã xảy ra chuyện! Đã vậy… Ngọc thụ, chúng ta phải
chuẩn bị chu đáo …”

– Chuẩn bị chu đáo?

Chiến Ngọc Thụ khó hiểu nhìn hắn.

– Chúng ta hiện tại phải đi gặp phụ thân, nói cho người chuyện này là chúng
ta làm. Nhờ người nghĩ biện pháp.

Chiến Thanh Phong trong lòng kiên định nói:

– Nếu việc này thành công, Mặc Quân Dạ đã chết, cái chết của một thiên tài,
huyễn phủ dĩ nhiên sẽ truy cứu nhưng cũng chưa chắc tìm được gì; tin rằng phụ
thân đại nhân cũng sẽ giữ bí mật cho chúng ta, chúng ta sẽ không gặp phiền
toái gì lớn. Nhưng nếu việc này bị bại lộ, tay chân chúng ta bị người bắt thì
cũng có thể sớm an bài một chút! Ít nhất cũng phải có sự chuẩn bị.

– Cho nên, hai người chúng ta nhất định phải đứng ra chuẩn bị gánh vác trách
nhiệm lần này!

Chiến Thanh Phong nhìn Chiến Ngọc Thụ.

– Nằm mơ đi!

Chiến Ngọc Thụ cả người run rẩy:

– Chuyện này một khi bại lộ, vô luận là ai gánh vác, kết cục cũng nhất định
là vạn kiếp bất phục! Đại ca, ngươi đừng mơ tưởng muốn ta một mình gánh vác
trách nhiệm này! Chúng ta là huynh đệ, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!
Hay là huynh nguyện ý thay tiểu đệ gánh vác trách nhiệm nặng nề này?

– Nằm mơ? Cũng không hẳn đâu! Chỉ sợ đến lúc đó, chưa biết là ngươi hay là ta
phải gánh vác chuyện này. Việc này không phải chúng ta quyết định là được.

Chiến Thanh Phong cười âm trầm:

– Việc này một khi bại lộ, gia tộc tuyệt đối không tán thành có hai người
cùng chủ mưu việc này, vì như vậy kết quả chỉ tệ hơn mà thôi, ta muốn một
trong hai ta gánh vác toàn bộ sự tình. Kết quả rất rõ ràng hoặc là ngươi hoặc
là ta! Mà chuyện này, đã có trưởng bối trong tộc quyết định, hiện tại vận mệnh
của ta và ngươi đã không còn thuộc về chúng ta nữa rồi! Cho nên ta nói cho
ngươi biết, chính là muốn ngươi có chuẩn bị mà thôi.

Chiến Ngọc Thụ giống như gà trống bại trận gục đầu xuống, hắn cũng không phải
ngu ngốc, tự nhiên có thể hiểu được lời của Chiến Thanh Phong là thật.

Bên trong thư phòng, Chiến Trường Tùng, phụ thân của hai người Chiến Thanh
Phong, căng thẳng nghiêm mặt sau khi nghe xong hai con trai của mình nói
chuyện, đứng sững tại chỗ, sau một lát mới lảo đảo ngã người xuống ghế phía
sau!

Tuyệt đối không ngờ, hai con trai mà mình kỳ vọng lại gây họa lớn như vậy!

Chiến Trường Tùng không còn lòng dạ nào ở đây trách mắng hai con trai, lập tức
phái cao thủ trong gia tộc, đến địa phương theo lời hai huynh đệ Chiến Thanh
Phong thăm dò tình hình. Đồng thời lập tức phái người đem chuyện này thông tri
cho Chiến gia gia chủ đương nhiệm Chiến Vũ Vân.

Chỉ trong chốc lát, tiếng chuông trầm thấp chậm chạp vang lên bên trong Chiến
phủ, .

Đây cũng là tín hiệu triệu tập tất cả Chiến gia cao tầng tiến vào mật thất bàn
việc trọng đại!

Ngay khi tiếng chuông vang lên, Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ đều vô
cùng hoảng sợ! Bọn họ tuy đã cho rằng chuyện này rất nghiêm trọng, nhưng vẫn
không ngờ, sự tình lại nghiêm trọng tới nông nỗi này!

– Chuyện này đã làm cho tất cả Chiến gia cao tầng đều phải tập hợp lại cùng
nhau thương nghị. Đã bàn chuyện ở mật thất thì có gì nói đó, không được dấu
diếm bất cứ điều gì, cũng không được nói quá điều gì.

Chiến Trường Tùng trừng mắt nhìn hai con trai, thở dài một tiếng:

– Việc đã tới nước này ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, vì vậy vận
mệnh của hai người các ngươi ….. nên phó mặc cho số phận đi!

Nói xong Chiến Trường Tùng bước ra ngoài. Có điều trước đây hắn luôn luôn bước
đi với dáng người thẳng tắp nhưng giờ đây lưng hắn như còng xuống, bước đi
từng bước mệt nhọc! Đó chính là biểu hiện của sự vô lực và bất đắc dĩ, làm cho
vị phụ thân này, một câu cũng không nói nên lời. Bởi vì hắn biết, giờ phút này
mình có nói cái gì đi nữa đều là dư thừa.

Hắn biết tánh mạng và vận mệnh của hai con trai đã không thể do mình làm chủ
nữa rồi!

Từ đầu đến cuối, hắn thậm chí một câu trách móc cũng không nói! Nhưng hai
người Chiến Thanh Phong, tự đáy lòng đều cảm nhận được tính nghiêm trọng của
sự việc lần này!

Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ nhìn nhau, sắc mặt trắng bệch!

Bên trong mật thất của Chiến gia, không khí ngưng trọng chưa từng có.

Bên trong bí thất, ước chừng có năm mươi sáu người, ngồi xung quanh một cái
bàn hình chữ nhật lớn. Ở chính giữa, ngăn cách tầm mắt mọi người phía đối diện
là một miếng vải đen dày buông thõng xuống. Không ai biết phía sau miếng vải
đen này, có người nào nữa hay không?

Gia chủ Chiến Vũ Vân ngồi ở vị trí thủ tọa trên cao, nhìn qua tuổi chừng bốn
mươi năm, sắc mặt hồng nhuận, nhưng tất cả mọi người biết, thoạt nhìn trông
rất trẻ nhưng kỳ thật vị gia chủ này đã có hai trăm hơn tuổi…

– Lần này triệu tập chư vị là vì Chiến gia chúng ta đã xảy ra chuyện lớn.

Chiến Vũ Vân nghiêm mặt, nói một cách ngắn gọn.

Mọi người ở đây sắc mặt đều bình tĩnh, không có chút biểu hiện nóng nảy hoặc
mất bình tĩnh, cũng không có thần sắc tò mò, thể hiện rõ đại đệ tử gia tộc gặp
biến không sợ hãi.

Hơn nữa, những người Chiến gia đang ngồi đây, đều là những nhân vật hết sức
quan trọng, nắm trong tay những lĩnh vực quan trọng trong cả huyễn phủ bên!
Những người này nắm giữ quyền lực khổng lồ, cũng rất ít khi gặp phải việc có
thể xem như là đại sự!

Chiến Vũ Vân cũng không nói nhiều lời, vỗ vỗ tay, liền có người dẫn Chiến
Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ hai huynh đệ đi vào.

– Hai người các ngươi đem toàn bộ sự viêc kể lại một lần đi.

Những người ngồi ở đây, tùy tiện một người cũng đều là các tiền bối trong
Chiến gia, là lực lượng đáng tin cậy, đúng nghĩa là người một nhà! Hoàn toàn
không cần lo lắng chuyện để lộ bí mật!

Chiến Thanh Phong nghiêm mặt, bắt đầu kể từ lúc thuận theo chỉ thị trong gia
tộc, thiết lập thế cục đối phó Mặc Quân Dạ, nhưng sau cùng lại bị lật thuyền
trong mương, hai người bị mọi người xung quanh chửi rủa, lăng nhục. Sau đó,
trong lúc cáu giận, hai người đã phái 6 Đại tôn giả ám sát Mặc Quân Dạ, nhưng
đến giờ vẫn chưa có chút tin tức nào truyền về.

Bên trong mật thất hoàn toàn là một mảnh yên tĩnh.

Chờ hai người nói xong toàn bộ câu chuyện, trong mật thất lại ồn ào lên như
một nồi nước sôi.

– Nói như vậy, Chiến gia chúng ta chẳng những mất tư cách vào Linh Dược viên,
thua thêm một cái điều kiện không thể không thực hiện? Thậm chí, bây giờ còn
bị người khác bắt được nhược điểm?

Một trung niên có gương mặt phúc hậu nhăn mày nói:

– Chuyện này, hai người các ngươi làm rất tốt, phá hoại rất tốt phải không?
Chiến gia Chúng ta từ khi nào vứt bỏ hết thể diện như vậy? Quả thực là bồi phu
nhân lại chiết binh mà.

(NBV: Điển tích “Đã mất phu nhân còn thiệt binh” trong Tam quốc. Nôm na là mất
cả chì lẫn chài. )

– Hai tiểu tử các ngươi rốt cộc là muốn làm cái gì đây? Chẳng lẽ các ngươi
không điều tra chút tư liệu nào sao? Tùy tiện động thủ như vậy, rồi dễ dàng bị
người ta phá cục, và rồi mọi chuyện tốt đều bị hai tiểu bối các ngươi phá
sạch.

Một loạt chỉ trích đồng loạt vang lên.

Thùng thùng.

Một người nhẹ nhàng gõ hai tay lên bàn. Thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng
hoàn toàn truyền ra một sự uy nghiêm !

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận