-Về phần Tề Vạn Kiếp thì lại càng đơn giản. Tề Vạn Kiếp ham mê danh lợi, mặc dù đã có địa vị kỳ vương nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ. Ta chỉ cần hứa hẹn cho hắn một cái vị trí kỳ tôn của Huyễn Phủ, thêm cho hắn một tòa đại trang viên ở trung tâm Huyễn thành, cộng với bốn vị tuyệt sắc thị nữ, cùng với mười vạn lượng hoàng kim! Cũng cam đoan sẽ mang vị tiểu thư Lý phủ mà hắn yêu say đắm, đưa đến quý phủ trở thành vợ của hắn…. Hắn thấy vậy liền chấp nhận ngay, còn hứa hẹn đảm bảo nhất định sẽ đánh bại được Mặc Quân Dạ rồi mới nhận thù lao…”
Chiến Ngọc Thụ hít sâu mội hơi, ra vẻ cố nhớ lại mọi chuyện rồi nói.
Trong đám người, Tề Vạn Kiếp sắc mặt như tro tàn, môi run rẩy. Chứng kiến ánh
mắt xem thường truyền đến từ bốn phía. Tề Vạn Kiếp đã rõ ràng: vận mệnh của
mình, theo những lời nói này của Chiến Ngọc Thụ đã bị cải biến toàn bộ.
-Mình xong rồi!
Đủ loại cố gắng trong dĩ vãng, từng vô hạn quang vinh, từ giờ khắc này cùng
mình đã hoàn toàn không có một chút nào quan hệ, tất cả đều là quá khứ, đều đã
hóa thành lịch sử! Thiên địa đối với hắn trong lúc này dường như xụp đổ! Tề
Vạn Kiếp sắc mặt trắng bệch, đột nhiên oa một tiếng, phun ra một ngụm lớn máu,
lập tức hôn mê bất tỉnh….
Tất cả mọi người ở chỗ này cũng không quản đến vị Kỳ vương Tề Vạn Kiếp này ra
sao, bởi vì bọn họ còn đang khiếp sợ ngây người trước sự thật mà Chiến Ngọc
Thụ nói ra!
Y như Quân Mạc Tà tiên đoán lúc trước, Chiến Ngọc Thụ quả nhiên đem hết thảy
mọi chuyện tự mình gánh vác. Hoàn toàn phủ nhận có quan hệ cùng Chiến gia,
thậm chính ngay cả Chiến Thanh Phong cũng đem gạt bỏ, tâm tính người này, coi
như là rất cao minh, chỉ riêng mỗi việc tự thuật, lại khiến cho người khác cảm
giác được toàn bộ đều do hắn một mình gây nên, cùng gia tộc hắn không có chút
quan hệ nào!
Dưới tình huống như vậy còn có thể làm được việc này! Không thể nghi ngờ quả
thực là không dễ dàng, quả thật không ngờ được!
Mà ở một bên, Chiến Thanh Phong sắc mặt cứng đờ, nhìn thân đệ đệ mình, không
biết là đang có tư vị gì!
Đột nhiên, Chiến Thanh Phong vậy mà xông tới, giáng một cái tát nặng nề lên
trên mặt Chiến Ngọc Thụ giận dữ thét:
– Ngươi, tên súc sinh này! Ngươi lại có thể làm ra chuyện bỉ ổi đến bực này,
chuyện này sao có thể làm ra được? Thanh danh trăm ngàn năm của Chiến gia
chúng ta, cứ như vậy bị tên súc sinh ngươi hủy diệt rồi! Ngươi rốt cuộc có
biết ngươi đang làm cái gì hay không? Làm sao ngươi có thể làm ra chuyện bỉ ổi
vô sỉ đến bực này?
Lại tiếp tục một cái tát! Bên miệng Chiến Ngọc Thụ nhất thời chảy ra máu tươi!
Cả người cũng bởi vì hai cái tát bất thình lình này mà té ngã trên mặt đất
Chiến Thanh Phong làm bộ lòng đau như cắt quát mắng, trán đầy gân xanh lòng
tràn đầy lửa giận, không kiềm chế được! Một hồi sau, rốt cục thở dài một tiếng
nói:
– Gia môn bất hạnh! Thật là gia môn bất hạnh! Chiến Ngọc Thụ, ngươi làm bại
hoại gia phong Chiến gia, làm ô uế danh dự của Chiến gia, ta sẽ không tha thứ
cho ngươi. Tuy rằng ta không có quyền xử trí ngươi, nhưng ngươi sẽ không trốn
thoát khỏi sự trừng phạt của gia pháp. Đợi đến khi về lại gia tộc rồi, bản
thân ta muốn nhìn ngươi như thế nào đối mặt với chấn vấn của phụ thận cùng lão
tổ tổng! Chiến gia gia pháp tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ con cháu Chiến
gia nào làm bại hoại gia phong của gia tộc!
Miêu Tiểu Miêu thờ ơ lạnh nhạt chứng kiến tất cả chuyện này, mắt thấy đệ đệ
xuất đầu đem tất cả tội lỗi gánh chịu thì ca ca liền mạnh mẽ lên án đệ đệ.
Thần tình hiên ngang lẫm liệt, tỏ vẻ giận không kiềm chế được, nàng đột nhiên
cảm thấy việc này giống như là một màn hí kịch vậy. Vừa mới bắt đầu thì khiếp
sợ, đến lúc này thì buồn cười, biến hóa tâm tình vi diệu đến bực này, ngay cả
chính nàng cũng không cảm giác được.
Thủ đoạn như vậy. Lừa gạt người thường còn không được huống chi ở đây đều là
những nhân vật thông tuệ tuyệt đỉnh? Cho dù không có đương trường xé toạc. Kì
thực có mấy người lại không rõ nội tình trong đó! Cho rằng thiên hạ toàn người
ngu, chỉ có huynh đệ hai người các ngươi thông minh sao?
Nếu không có Chiến gia sau lưng toàn lực ủng hộ, Chiến Ngọc Thụ bỏ qua cái
danh hiệu Chiến gia thiếu gia, thì cũng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi
tuổi, ngay cả vài phần thực lực cũng không có, lấy gì ra để uy hiếp một cái
thế gia? Càng không thể hứa hẹn cấp cho Tề Vạn Kiếp nhiều đồ như vậy? Tất cả
việc này đều vượt quá phạm trù năng lực của Chiến Ngọc Thụ!
Nhưng mà sự thật rõ ràng lại như thế. Chiến gia hai huynh đệ còn trước mặt
diễn vở tuồng này.
Bởi vì tất cả mọi người biết là một chuyện, thái độ của Chiến gia lại là một
chuyện khác, Chiến Thanh Phong trước mắt bày ra bộ dáng công chính liêm minh
hiên ngang lẫm liệt. Cho dù đóng kịch như thế nào, thậm chí mặc kệ mọi người ở
đây tin cũng được, không tin cũng tốt, vở kịch này vẫn phải diễn cho đến cùng!
Bởi vì, mặc dù tuyệt đại đa số mọi người tất nhiên sẽ không tin tưởng lời nói
của Chiến Ngọc Thụ cái gì mà tự chủ trương….Nhưng cũng chưa chắc sẽ đương
trường xé toạc ra sự thực. Thậm chí còn có không ít người tâm thuật bất chính
sẽ phồng mang trợn mắt lên chứng minh những điều này là sự thật. Hành vi của
Chiến nhị Thiếu gia đều là hành vi cá nhân, cùng Chiến gia hoàn toàn không có
chút quan hệ nào…
Nhưng Miêu Tiểu Miêu hiện tại lại nghĩ: Chiến gia quả nhiên là nhìn xa trông
rộng, chỉ là một tên Chiến Ngọc Thụ cũng có thể điều động tư nguyên lớn như
vậy. Vì Chiến gia, hết thảy đều không cảm thấy đáng tiếc…Tâm tính như
vậy…Quyết đoán như vậy..Quả thực không phải là nhỏ! Trái lại, Miêu gia có được
bao nhiêu người như vậy?
Chiến gia có thể thu mua Tề Vạn Kiếp, uy hiếp Lâm Thanh Âm…Như vậy có thể hay
không uy bức lợi dụ những người khác? Lấy phương pháp làm việc không từ thủ
đoạn để đạt được mục đích này của bọn hắn. Nếu là….
Tin tức như vậy, có lẽ bằng ta vẫn chưa thể thông thấu, càng không nói tới
việc thể ngộ hoàn toàn, nhưng chuyến này sau khi ta trở về. Nhất định phải
hướng tới gia gia cùng phụ thân bẩm báo. Tin tưởng lấy lịch duyệt của bọn họ,
tất nhiên là có thể nhìn ra sự ảo diệu ở trong đó, thậm chí….tiến thêm một
bước phân tích được nguy cơ che dấu ở bên trong….
Ván thư ba chiến gia bại, Mặc đại thiên tài sở hữu không linh thể chất lần thứ
hai toàn thắng. Hơn nữa ngay sau đó còn đem một trong những kẻ phát khởi Chiến
gia nhị thiếu gia Chiến Ngọc Thụ đương tràng phế đi phân nửa
(NBV: Từ giờ là do ta dịch, văn phong có hơi khác 1 chút nên độc giả thông
cảm)
Kết quả này làm cho những kẻ lúc nãy còn đang hăng máu muốn nhảy ra so tài nay
phải rụt đầu lại, y như ve sầu mùa đông vậy.
Hiện tại tất cả mọi người đều nhìn ra được cái vị Mặc Quân Dạ có được Không
Linh Thể Chất này không chỉ là một thiên tài thật thụ, mà còn là một kẻ rất
độc, không dễ chọc vào! Mới đến thì hắn ra vẻ dân đầu đường xó chợ, tựa như
một thẳng du côn ở quê lên thành phố. Vậy mà chỉ cần kẻ khác chọc hắn 1 câu
thì hắn lập tức nắm ngay điểm yếu hại của kẻ đó! Mà một khi để hắn nắm được
điểm yếu của ngươi thì chúc mừng ngươi. Ngươi xong đời rồi!
(NBV: nguyên văn luôn )
Có vẻ như hắn có một tính cách đặc biệt. Đó là có thù tất báo. Nói đơn giản
một chút là kẻ lòng dạ hẹp hòi. Ai công kích hắn. Hắn liền công kích lại! Hơn
nữa thủ đoạn phản kích lợi hại đến nỗi những người xung quanh chỉ xem thôi
cũng đủ lạnh người!
Từ đầu đến giờ hắn chưa từng chủ động khiêu khích ai mà chỉ một mực phản kích!
Trước tiên hắn ung dung hóa giải mọi thế tiến công của ngươi, sau đó dùng thủ
đoạn sắc bén nhất đễ phản kích lại!
Một kích tất trúng!
(NBV: One hit you die!)
Hơn nữa là đánh tất trúng. Trúng tất tuyệt. Mỗi một lần ra tay, chắc chắn sẽ
có kẻ trúng chiêu rớt ngựa!
Cho dù là hai huynh đệ Chiến gia . Cũng không có ngoại lệ!
Như vậy hắn chẳng phải có sự tự tin cường đại cùng với tính tủi mỉ sao? Thậm
chí nhiêu đó cũng chưa đủ, còn phải có thêm năng lực quan sát phi thường, khả
năng tính toán chi li và cực kỳ quyết đoán ….
Chỉ thiếu một thứ cũng không được!
Người này. Không hổ là kẻ có Không Linh Thể Chất trong truyền thuyết !
Đối mặt với một tên biến thái đến cỡ này thì làm sao mà chơi nổi đây?
Có vẻ như căn bản sẽ không có người dám lên trước để thử nữa rồi!
Vấn đề này không chỉ là suy đoán của ban giám khảo, mà đám người Chiến Thanh
Phong cũng nghĩ như vậy
Từ trước đến giờ mọi người chỉ nghĩ là người có Không linh Thể chất trong
truyền thuyết thì dĩ nhiên là chỉ có thể chất thích hợp cho việc tu luyện
huyền khí mà thôi. Hoặc có thể nói trình độ tu luyện huyền khí của hắn sẽ
tương đối biến thái hơn một chút, chứ những phương diện khác thì không thể tận
thiện tận mỹ được. Con người há có thể hoàn mỹ được sao….
Càng thêm không có khả năng có kẻ “không gì không biết không chỗ nào không
hiểu” như vậy!
Nhưng sự thật trần trụi trước mắt đã cho những người ở đây một bài học, hiểu
rõ một sự thật vô cùng khủng bố!
“Bọn họ đang gặp một cái quái thai. Mà cái quái thai này còn có thực lực bí
hiểm đến cực điểm”
(NBV: Ta thích câu này )
Mặc Quân Dạ, người nầy thân là kẻ có được Không Linh Thể Chất mà huyền khí tu
vi cũng thường thường, nghe nói hắn còn ít được cho đi học. Vậy mà hắn có thể
tinh thông mọi thứ, không, phải nói là uyên thâm mới đúng… .
Đối với người tu luyện huyền khí thì mục tiêu hàng đầu là tu luyện, mấy cái
trò thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa thì chỉ là mấy thú vui lúc rảnh rỗi mà thôi.
Vậy mà người trước mắt này thì ngược lại, phương diện âm nhạc có thể xưng là
đại gia, phương diện đánh cờ thì mạnh hơn danh thủ quốc gia, tài văn đủ để
cười nhạo mọi người, chưa nói đến sự nhanh trí không kém hơn bất kỳ kẻ nào!
Một đám người ở dùng âm mưu quỷ kế nhằm vào hắn. Thế nhưng hắn lại đồng dạng
lấy âm mưu tính kế âm thầm đánh ngã một đám người!
“Người này, quả nhiên như lời trưởng bối nói, thật sự không thể dây vào”.
Mặt của Chiến Ngọc Thụ đã sưng vù, trong lòng hắn mặc dù có oán hận nhưng lúc
này hắn càng quan tâm đến sự thắng bại nhiều hơn! Hắn lùi về ghế của minh,
ngồi thu lu giống như một kẻ mang tội. Nhưng trong lòng hắn vẫn không nản, vẫn
âm thầm cúi đầu nhẹ giọng thì thầm với đại ca mình:
– “Người này rất có cân não lại nhanh trí, hơn nữa, đối với những thứ tạp học
này hắn hiểu biết thật nhiều. Chúng ta nếu lại đưa ra một số phương pháp chính
thống để đấu với hắn chỉ sợ lại rơi ngay vào bẫy của hắn. Giờ chỉ còn cách
dùng thế “kiếm tẩu thiên phong!” thử xem sao!
(NBV: kiếm tẩu thiên phong == nét bút nghiêng, kỳ chiêu, đường khác với lệ
thường. Hoặc dân gian thường hay nói “chơi đường tà đạo” )
-“Kiếm tẩu thiên phong?” Chiến Thanh Phong lẩm nhẩm lại câu này, đột nhiên hai mắt hắn như bừng sáng lên.
– Tên này xuất thân bần cùng khốn khổ, vẫn chưa kết bạn với những kẻ đại phú
đại quý! Người như vậy tấ là kẻ siêng năng ham học, chỉ thích những thứ vui
tao nhã, tuyệt đối không biết đến những trò ăn chơi trác táng của đại gia
đâu!….
Ánh mắt hắn liếc sang, sau đó dùng thanh âm nhỏ nhẹ dặn dò em trai mình. Nhưng
những lời Chiến Thanh Phong dù nhỏ nhẹ mà qua tai Chiến Ngọc Thụ vẫn cảm thấy
sự lạnh lùng tàn nhẫn trong đó:
– Dùng thủ đoạn bình thường không thể thắng được hắn. Vậy thì chơi những thứ
mà hắn cả đời chưa được biết đến đi nào!
– Ví dụ như là….?
Hai mắt Chiến Thanh Phong rực sáng.
– Ví dụ như….
Như những trò mà mấy thiếu gia công tử hay chơi…. Mà cái thứ nghèo khổ như hắn
cả đời chưa từng biết đến! Mấy thứ mà dân công tử ăn chơi trác táng hay chơi
thì không ngoài trò chọi chó, ra vô lầu xanh….
Chiến Ngọc Thụ hừ một tiếng. Nói tiếp :
– Nói cách khác là chơi đánh bạc… hoặc là chơi gái… hoặc là đấu …..
“Đổ – phiêu – đấu?”
Chiến Thanh Phong trong lòng rộng mở.
(NBV: Đổ = Đánh bạc. Phiêu = phao, hoặc chơi gái. Đấu = Đánh cược vào cuộc thi
nào đáo, như cá độ, cá ngựa….)
-“Chơi gái. . . Cái trò này tự nhiên là không thể lấy ra để so sánh ”
-“. Nhưng là bài bạc lại không sao cả. Những thứ gì chọi gà, chọi chó, chọi rắn, chọi dế, chọi huyền thú đều có thể dùng được! Hơn nữa thắng dễ chứ không thể thua. Chúng ta không có thiên phú như hắn nhưng những thứ kia thì phải học mới biết được sao?. Chẳng lẽ vận khí còn so ra kém hắn? Chẳng lẽ hắn có thể may mắn một đời sao?
Chiến Ngọc Thụ cười lạnh hai tiếng.
– Sớm định ra 7 ván đấu. Cầm, kỳ, thư, họa, thi, tửu, trà. Mình đã thua 3 ván
rồi. Giờ có đấu thi (thơ) đi nữa thì khỏi so cũng biết kết quả, thậm chí khỏi
cần so thư pháp luôn…. Hắn có tài học như vậy thì thư pháp chắc cũng là hạng
danh gia. Một khi đã như vậy…. Không lẽ thi vẽ thanh hay uống rượu sao? Vậy
thì không bằng thi đánh bạc?
Chiến Thanh Phong hoang mang hỏi lại.
– Không! Khỏi cần thi vẽ tranh cùng uống rượu làm gì! Xem hắn đối đáp đúng âm
đúng luật như vậy tất nhiên sẽ tinh thông thi từ, mà thư pháp cũng không xa lạ
gì với vẽ tranh… Chỉ cần là người đọc sách chuyên chú một thời gian là biết.
Còn chuyện hắn có nhận thức gì về rượu hay không thì ta cũng không nắm chắc….
Không bằng trực tiếp bỏ luôn mấy trò đó, thay bằng những trò mà chúng ta nắm
chắc mới được”
Chiến Ngọc Thụ nói tiếp:
– 2 ván tiếp theo, đầu tiên là đánh bạc, sau đó là chọi huyền thú!!”