Miêu Tiểu Miêu đang lẳng lặng đứng nhìn từ đằng xa. Trong mắt nàng, thế cục
trước mắt đang phát triển theo hướng ngày càng bất lợi cho “Mặc Quân Dạ”.
Phương hướng phát triển, quĩ tích vận hành, hết thảy đều nằm trong tầm khống
chế của hai anh em Chiến gia, trong mắt nàng cuối cùng đã lờ mờ hiện ra nét lo
lắng!
Nàng rất rõ ràng, chuyện hôm nay sợ rằng không phải đơn giản chỉ là để làm
nhục! Sợ rằng thứ bọn hắn muốn chính để lại một dấu ấn thất bại không thể tiêu
trừ trong lòng người thanh niên có “không linh thể chất” này!
Mục đích duy nhất chính là đem kẻ có “không linh thể chất” này hủy diệt hoàn
toàn!
Cho dù không thể hủy diệt, bọn hắn cũng muốn đánh tan hết thảy cơ hội tiến vào
trung tâm Huyễn Phủ dành cho kẻ kia! Nhiều người đồng thời gây khó dễ như thế,
trong đó không thiếu những người đa tài đa nghệ, cho dù hắn có thiên tài đến
mức biến thái đi chăng nữa thì cũng không thể nào chiến thắng! Chưa nói đâu
xa, chỉ riêng tu vi Huyền Khí của hắn đã coi như là thấp nhất trong số những
người ở đây……
Cho dù là bỏ qua chuyện Huyền Khí thì nếu có là Cửu U Đệ Nhất Thiếu vạn năm
trước đến đây cũng sẽ tuyệt đối không thể đem tất cả những người ở đây đánh
bại trong lĩnh vực họ am hiểu nhất!
(NBV: Chuẩn đó em, Anh Mạc Tà của chúng ta siêu cấp biến thái mà )
– Chiến nhị công tử! Ngươi ở đây nói nhiều như vậy, ta còn không biết ngươi
còn lắm mồm hơn cả đại ca mìh…. Thống khoái nói một câu đi, rốt cuộc người
muốn thế nào? – Quân Mạc Tà cuối cùng nhịn không được mà nói.
– Dụng ý của chúng ta rất đơn giản, đó chính là muốn từ ngươi, một thiên chi
kiêu tử (đứa con được trời cao ưu ái), tìm về một cái công đạo!
Chiến Ngọc Thụ ngời ngời chánh khí mà quát to:
– Chúng ta tuyệt đối không thể để một kẻ từ đâu chạy đến tùy ý cướp lấy những
gì vốn thuộc về chúng ta! Chúng ta muốn đoạt về! Đoạt về quyền lợi của chúng
ta, đoạt lại mục tiêu theo đuổi của cả đời chúng ta!
– À! Ta nghe ra rồi, thì ra là đố kị vì các tiền bối của Huyễn Phủ coi trọng
ta, sớm nói ra không phải tốt sao? Còn vòng vèo như thế là gì! Ha ha ha …
Như vậy, các ngươi chuẩn bị làm gì để đoạt lại đây?
Quân Mạc Tà nở nụ cười, trong mắt hiện lên vẻ hứng thú, nhìn thấy vẻ mặt đỏ
bừng vì kích động của Chiến Ngọc Thụ đây đúng là một hội diễn, mà giờ sợ rằng
đã đến giờ biểu diễn, cũng là lúc thể hiện kĩ xảo diễn xuất đây …
Nhìn về phía Chiến Thanh Phong đang mang theo vẻ mặt âm trầm, bình tĩnh ngồi ở
đằng kia, hắn nghĩ thầm trách không được Chiến gia * lại có thể chiếm được một
phần đất ở Huyễn Phủ, quả nhiên là có người kế tục rồi. Nhìn hai anh em Chiến
Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ trước mặt đây, không ai là đèn cạn dầu a! Hai
người dù nói về thông minh tài trí, tâm cơ lòng dạ đều có thể coi là thuộc về
hàng nhất lưu.!
((Dịch: bản TT ghi là “Thành” nhưng đệ nghĩ chắc do đánh máy nhầm giữa “Chiến”
và “Thành” hai chữ khá giống nhau
NBV: Thành gia ở đây có nghĩa là từ một nhà phát triển thành một thế gia chứ
không phải họ “Thành” )
Chỉ tiếc rằng bọn họ không đem những khả năng đó của mình đi theo chánh lộ mà
lại hứng thú với việc minh tranh ám đấu tranh giành quyền lợi!
Nếu nói Huyễn Phủ sẽ bị hủy hoại trong tương lai thì nguyên nhân gây nên chắc
chắn là bắt đầu từ Chiến gia!. Cả hai huynh đệ này đều mang dã tâm bừng bừng,
đều là bậc kiêu hùng!. Hai hổ trong một núi thì làm sao có thể sống chung?
Ngồi xem chung quanh còn có năm sáu người thanh niên, mặc dù biểu hiện có vẻ
tràn ngập xúc động phẫn nộ, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh, không một gợn sóng
…
Các thiếu gia của thế gia, quả nhiên không ai là đơn giản!
– Mặc đại thiên tài thật chân thật thẳng thắn! Ngươi đã thống khoái như thế
chúng ta cũng không làm khó ngươi. Người vừa mới tới đây, tu vi Huyền Khí cũng
không cao, chúng ta tất nhiên cũng sẽ không so vũ lực với ngươi bởi thế đơn
giản là thuần túy khi dễ ngươi rồi, không công bằng. Mà chúng ta cũng không hạ
mình làm chuyện không có phẩm vị như vậy!. Cho dù ngươi thua, cũng sẽ để ngươi
thua tâm phục khẩu phục!
Chiến Ngọc Thụ mang theo vẻ mặt tràn trề chính khí, ra vẻ thông tình đạt lí
nói:
– Nhưng ở ngoài phương diện Huyền Công, chỉ cần chăm chỉ nhất định sẽ có
thành tựu tương đương. Ngươi nhìn thử những người đang ngồi ở đây, vô luận là
ai cũng đồng lứa với ngươi, cùng lắm thì hơn ngươi vài tuổi. Trong các lĩnh
vực, bọn họ cũng phát triển tới một trình độ khá cao, thậm chí có người đạt
đến trình độ đại tông sư, thành tựu có thể nói là vô cùng nổi bật!
Hắn nói tới đây, tựa hồ cho rằng những người đang ngồi đều hiện lên một nét
kiêu ngạo cùng tự hào.
Nhưng đám người đó lại một mặt bình tĩnh, cứ như không phải đang nói về bọn
hắn, tình thế trở nên rất mất tự nhiên …
– Thiên phú của bọn họ đúng là xa xa không bằng ngươi, một kẻ có được “Không
linh thể chất”, nhưng bọn hắn lại có được thành tựu trước mắt, thế thì ngươi
vốn được gọi là thanh niên kiệt xuất, có được Không linh thể chất, tin tưởng
là không có lí do gì không làm được phải không? Ngươi lại dễ dàng đoạt đi địa
vị mà bọn họ phải phấn đấu cả đời! Thế nên, chúng ta muốn cùng ngươi tỉ thí!
Loại tư vị này đã làm chúng ta ủy khuất quá rồi …
Quân Mạc Tà mắng to trong lòng một tiếng: Con mẹ nó, nếu không phải là lão tử
xuyên qua chẳng phải là bị ngươi đùa chết? Đúng là bọn hắn đều có thành tích
không tầm thường ở lĩnh vực của mình, nhưng đó cũng là do chuyên tâm một
việc!. Vài chục năm chỉ làm một việc, tin rằng chỉ cần không phải ngu như heo
thì đều sẽ có điểm hiệu quả.
Nhưng ngươi muốn ta một mình đấu với nhiều người như vậy, hơn nữa lại là tỉ
thí trong lĩnh vực họ am hiểu nhất, đó không phải là nói giỡn sao? Thế này
không gọi là khi dễ thì thế nào mới gọi là khi dễ người?
Ngoài Quân Mạc Tà là người xuyên việt, mang theo kiến thức văn minh nghìn năm,
sợ rằng cho dù tìm bất cứ một ai cũng sẽ không thể làm được!. Coi như là Cửu U
đệ nhất thiếu, kẻ chân chính có được “Không linh thể chất”, tự mình sống lại
đối mặt với đông đúc chủng loại khiêu chiến như thế nà cũng chỉ bó tay không
làm gì được.! Đương nhiên, nếu quả là Cửu U đệ nhất thiếu trước kia, sợ rằng
khả năng lớn nhất chính trực tiếp tát một cái đem toàn bộ mọi người đánh ngã.
Không phục? Tiếp tục tát một cái cho phục!
Chiến gia gảy bàn tính thật tốt a! Miêu Tiểu Miêu cơ hồ tức giận tới mức mắng
ra tiếng. Ngươi ngàn vạn lần đừng có đáp ứng nha….! Một khi đáp ứng chính là
vạn kiếp bất phục….
Chiến Ngọc Thụ vừa nói tới đây, Chiến Thanh Phong đang ở một bên nhẹ nhàng ho
khan một tiếng, Chiến Ngọc Thụ đang nói chuyện lập tức đem hai chữ “bọn họ”
vừa tới miệng đổi thành “chúng ta”
Biến hóa này rất nhỏ bé, cơ hồ tuyệt đại bộ phận người có mặt ở đây không để ý
đến. Nhưng trong mắt Miêu Tiểu Miêu chợt lóe lên một cái khác thường, miệng
Quân Mạc Tà cũng lầm bầm, nét cười như ẩn như hiện …
Miêu Tiểu Miêu có chút cảnh giác nhìn hai anh em này, sự đề phòng trong lòng
nàng càng đậm, chỉ riêng sự ăn ý ngầm của hai anh em này cũng đã khiến người
ta không thể khinh thường!
Người ta thường nói một núi không thể có hai hổ, một nước không thể có hai
vua. Hai anh em Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ đều là những kẻ kiêu hùng,
nhưng lại có thể phối hợp như châu liên bích hợp, thiên y vô phùng! Hiển nhiên
tình cảm giữa hai anh em vô cùng tốt.
Chuyện này thoạt nhìn thì đơn giản, anh em như tay chân, tình cảm sâu nặng vốn
là vô cùng hợp lí, nhưng trên thực tế lại rất khó xảy ra.
Hơn nữa, trong một gia tộc đại phú đại quí, gần như không thể xay ra chuyện
như vậy!
Đệ tử thế gia lúc tranh đấu thậm chí không thua kém gì hoàng tộc, tàn huynh
thí phụ (hại anh, giết cha) cũng không phải là chuyện gì ngạc nhiên…
Chỉ nhìn riêng điểm này, Chiến gia đã cao hơn những nhà khác một bậc. Chuyện
này sau khi trở về phải nói lại với gia gia mới được!
Nhưng lúc này, Quân Mạc Tà lại nghĩ đến một chuyện khác: Nguyên lai mục tiêu
của hai anh em này trong Phiêu Miểu Huyễn Phủ là không giống nhau! Chỉ có như
thế mới có thể hoàn toàn không có xung đột!
Tại một đại gia tộc như thế vẫn tồn tại tình thân huynh đệ, quả thật là chuyện
ngàn lẻ một đêm nha!
(NBV: Thiên phương dạ đàm = chuyện ngàn lẻ một đêm chứ không phải đầm rồng
hàng hổ! )
Có được điều đó là do mục tiêu của hai người khác nhau, một người nhắm vào
quyền lợi cai trị Phiêu Miễu Huyễn Phủ, kẻ còn lại thì đặt mục tiêu vào chính
Chiến gia.
Đây là chính là điều duy nhất mà Quân Mạc Tà có thể nghĩ ra! Thậm chí hắn có
mười thành nắm chắc là mình đoán không sai! Chiến gia, đúng là có dã tâm thật
lớn!
Mới có thể khiến Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ lui xuống mà tính chuyện
tiếp theo…. Chiến gia… thật sự ngưu soa sao …
Ý niệm của Quân Mạc Tà thay đổi thật nhanh, trong nháy mắt hắn đã đem điều đó
nghĩ thông suốt. Nhìn về hướng hai người Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc,
trong ánh mắt có thêm một tia cẩn thận.!
Chỉ cần cẩn thận liền có thể đi khắp thiên hạ, bằng không thì dù có là anh
hùng cái thể cũng khó tránh được chuyện lật thuyền trong mương! Mặc dù Quân
Mạc Tà biểu hiện ra ngoài luôn cuồng ngạo, thậm chí nhìn chúng sinh bằng nửa
con mắt, nhưng nếu nói về suy nghĩ tinh tế thì cũng khó có người so sánh được
…
Trong thời gian này, Chiến Ngọc Thụ cũng cuối cùng cũng đã thao thao bất tuyệt
nói đến điều kiện tỉ thí:
– Sau khi người cùng chúng ta tỉ thí một lần, không kể thành bài, chúng ta
đều sẽ khâm phục ngươi là một hán tử, cũng sẽ thừa nhận địa vị của ngươi ở
Huyễn Phủ!
Thừa nhận địa vị? Ngươi đang lừa gạt quỉ à? Ngươi nói lời này mà bản thân
ngươi có tin sao? Quân Mạc Tà trong lòng cực kì khinh bỉ hắn!
Trách không được Chiến gia các ngươi lại để tâm nhiều như thế đến kẻ có được
““Không linh thể chất”” này, thậm chí không ngại mạo hiểm lớn mà đi bày biện
bố cục tính kế Mặc Quân Dạ, thì ra là đại thiên tài người ta cầm phải thứ đồ
mà các ngươi nhìn trúng, hoặc là cản trở chuyện tốt của các ngươi.
Dù sao thì một khi tồn tại một kẻ có “Không linh thể chất” chẳng khác gì có
một quả bom hẹn giờ, không biết khi nào sẽ đột nhiên phát nổ, trở thành tồn
tại uy hiếp đến mọi người.
Hiện tại, cuối cùng Quân Mạc Tà cũng đã đợi đến lúc tìm ra động cơ khiêu khích
của Chiến gia.
Quân đại thiếu gia thậm chí còn suy luận ra rằng lúc này Chiến gia còn mục
đích khác, ngoài chuyện khiêu khích lần này còn có mục đích tìm từ trong những
đệ tử hàn môn những đối tượng đáng để đầu tư, đem kéo vào phe cánh của Chiến
gia, trở thành lực lượng tư nhân của bọn hắn!
Sau sự tình hôm nay, những người ở đây cũng đã hoàn toàn đắc tộ với vị thiên
tài Mặc Quân Dạ có “Không linh thể chất” này, thậm chí đắc tội với thánh hoàng
Tào Quốc Phong ở sau lưng hắn, liên can tới cao tầng Huyễn Phủ, hơn nữa, Chiến
gia lại uy bức lợi dụ, muốn thu nạp bọn họ vào dưới trướng quả thật là một
chuyện tình dễ dàng!
Chuyện này tưởng như chỉ là 1 trò khiêu khích nhàm chán, thế nhưng bên trong
lại ản chứa một kế sách tuyệt diệu một đá ném mấy chim! Hơn nữa toàn bộ lợi
ích đều thuộc về Chiến gia bọn họ! Loại mưu mô này, không thể nói là không chu
toàn ….., Nếu đổi lại đúng là một người thực sự vừa mới đến, kế hoạch của
Chiến gia đúng là không có sơ hở! Tuyệt đối không thể thất bại!
Tài sản của nguyenbaviet