Dị Thế Tà Quân

Chương 933: Kỹ năng diễn xuất sắc!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Lúc này, chỗ vết thương trong nháy mắt đã khôi phục sức sống vốn có. Mặc dù
vết thương là giả tạo nhưng xét về mức độ tổn hại cơ thể thì không kém vết
thương thực thụ tí nào. Bằng không làm sao có thể giấu diếm các cao thủ ở đây?

Nhưng vết thương nặng nề như vậy, sau khi trải qua phục dụng Thánh Quá, trong
nháy mắt, chỗ thương tổn đã được phục hồi hoàn toàn. Công dụng của Thất Thải
Thánh Quả thật là quá biến thái!

Cảm nhận được điều này, Quân Mạc Tà cảm thấy mừng thầm trong lòng. Bởivì hắn
phát hiện được một điều…

Ngoại trừ khả năng dùng để liệu thương, thì nó còn có một hiệu quả khác là
dược lực của nó phát huy hết sực chậm rãi và an toàn. Đối với cơ thể người
dùng cực kì bổ dưỡng, hoàn toàn không có tác dụng phụ nào cả.

Nói cách khác, cho dù là thường nhân chưa từng kinh qua tu luyện, chỉ cần phục
dụng qua Thánh Quả thì có khả năng chống lão hóa, bệnh tật… Chỉ riêng phần
hiệu quả này đã hơn rất nhiều thiên tài địa bảo trong truyền thuyết. Thậm chí
có phần hơn cả đan dược có được từ Hồng Quân Tháp.

Nếu có loại Thánh Quả này, thì chuyện tình kia không phải là…..

Quản Thanh Hàn và Độc Cô Tiếu Nghệ có hy vọng dùng loại Thánh Quả này rồi….

Mà cả quá trình trị liệu, không cần bất cứ trợ lực nào từ bên ngoài. Hết thảy
là do dược lực của Thánh Quả trị liệu. Đám người Cung Chủ cứ đứng một bên nhìn
không chớp mắt. Mặt khác, nghe Bach Kỳ Phong kể lại hành trình lần này.

Dược lực của Thánh Quả vận hành một cách chậm rãi, kiên định, xâm nhập vào cả
cở thể của Quân Mạc Tà khiến hắn cảm nhận được dòng khí xuyên qua huyệt Đàn
Trung ở ngực. “Đã đến lúc mình phải tỉnh lại rồi…”! Quân Mạc Tà nghĩ thầm…

Nếu không tỉnh lại sợ rằng sẽ bị cho là hết thuốc chữa, đối xử như một cỗ thi
thể. Dù coi như không chết thì cũng sẽ bị nghi ngờ đã trở thành “người đần
độn”….

Kết quả, Quân đại thiếu cúi đầu rên rỉ một tiếng từ từ tỉnh lại. Hắn giương
đôi mắt vô thần xoay xoay nhìn hơn mười gương mặt đang bao vây thân thể mình,
tự nói một cách “thống khổ” và “mơ hồ”:

– Ta… Ta đang ở đâu? Ta… ta không phải đã chết sao?

Không thể không nói, biểu lộ trên mặt của Quân đại thiếu lúc này có thể dùng
để tranh giải Oscar điện ảnh. Trên mặt là sự mệ hoặc sợ hãi, ánh mắt thì hỗn
loạn, trốn tránh. Cái cảm giác xa lạ, nói không nên lời này đều giống diễn
viên chuyên nghiệp y chang.

Cho dù lúc này đây, một người nào đó có bị thương thật sự cũng chỉ có thể có
biểu tình như thế này là cùng…

Tuyệt đối không thể tốt hơn biểu lộ của Quân Mạc Tà lúc này…

Giờ khắc này Quân đại thiếu tuyệt đối có thể đi vào lịch sự điện ảnh, trở
thành ví dụ tiêu biểu cho sách giáo khoa về “kỹ năng biểu diễn xuất sắc”!

– Nơi này là Phiêu Miêu Huyễn Phủ! Tiểu tử, ngươi đã tốt hơn chút nào chưa?

Một lão đầu cười hắc hắc hỏi hắn.

– Phiêu Miễu Huyễn Phủ là sao? Có phải là Ẩm Phủ dưới địa phủ không?

Quân đại thiếu gia có vẻ như rất rụt rè. Hai con mắt mở to:

– Xin hỏi ngài có phải là Ngưu Đầu hay Mã Diện trong truyền thuyết? Ta ở
dương gian cũng không có làm chuyện gì xấu….ô ô, ta oan uổng lắm a…..

– Mã Diện đại nhân?

Lão nhân lộ vẻ mặt cổ quái. Các lão nhân còn lại lập tức muốn phì cười nhưng
nhờ có định lực tốt nên kìm nén kịp thời.

Năm đó, lão nhân này có ngoại hiệu là Mã Diện Thiên Vương, cũng bởi vì gương
mặt dài thuỗn của hắn. Giờ này nghe tiểu tử này gọi lão là “Mã Diện đại nhân”,
mấy lão già ngoài mặt thì nghiêm chỉnh nhưng trong bụng thì đang cười đau cả
ruột…

– Khoan? Ngài nói ngài không phải là Mã Diện? Ngài thật sự không phải là Mã
Diện? Vậy chắc cũng không phải là Ngưu Đầu?

Quân Mạc Tà nhìn hắn cực kì buồn rầu:

– Có thể…. Ngưu Đầu cũng không có bộ dạng giống ngài…

Trên mặt hắn biểu lộ ra vẻ suy tư:

– Tối thiểu Ngưu Đầu có hai cái sừng trên đầu…

– Hi hi…

– Há há há hắc hắc…

Rột cuộc mọi người xung quanh không ai kiềm nén nổi nữa. Một trận cười lan
rộng ra xung quanh.

Gương mặt của Mã Diện Thiên Vương từ đỏ chuyển sang tím, thở hỗn hến nói:

– Lão tử không phải Mã Diện! Cũng không phải Ngưu Đầu! Tiểu tử ỗn trướng! Lão
tử là người!

– Xin lỗi…

Quân Mạc Tà lên tiếng, tỏ vẻ vô tội:

– Ân nhân, ngài nói ngài là người? Đúng là nhìn ngài có vài phần giống người,
nhưng âm phủ làm sao có người được? Chằng lẽ ngài là phán quan? Nghe đồn phán
quan có hình dáng rất giống con người! Nhưng nếu ngài là phán quan thì sách
sinh tử và phán quan bút của ngài đâu…? ( Thằng này chửi người thật độc )

– …

Mã Diện lão nhân lập tức muốn hộc máu đương trường. Hắn trừng to mắt nói không
nên lời, lại có tiếng nói vang lên:

– Ha ha ha ha ha trẻ con vô tư, không biết nói dối!

Một trận cười to vang lên

Gần hai ngàn năm rồi, xác trưởng lão không được vui vẻ như vậy, nhưng hôm nay
lại được cười rất sảng khoái.

Tên tiểu tử này thật sự là rất biết đùa. Nhất là cái biểu tình sợ sãi cũng như
vô tội của hắn, thật khiến cho người khác phì cười. Mọi người ở đây không muốn
cười cũng khó có thể kìm nén được.

Sau đó, Quân Mạc Tà thuận thế thành chương ở lại trong Huyễn Phủ. Ai cũng nghĩ
hắn bị chấn thương quá nặng trở nên mơ mơ màng màng, đem Phiêu Miễu Huyễn Phủ
biến thành Âm Tào Địa Phủ…

– Hơn nữa…. Mã Diện Thiên Vương lại trở thành đầu trâu mặt ngựa rồi lại thành
phán quan…

Chủ đề này khiến cho mọi người Huyễn Phủ bàn tán khá lâu, đồng thời cũng gây
ra không ít phong ba nho nhỏ trong Huyễn Phủ. Ngày thứ ba kể từ khi Quân Mạc
Tà vào Huyễn Phủ, hắn đã hoàn toàn khôi phục.

Điều này làm cho Tào Quốc Phong cực kỳ vui mừng. Công hiệu của Thất Thải Quả
quả nhiên phi phàm. Đồng thời cũng do Không Linh Thể Chất hơn hẳn thường nhân!

Nhưng nguyên nhân thực tế là Quân đại thiếu gia không muốn nằm một chỗ nữa….
Nếu không, với mức độ của “vết thương” thì dù có Thánh Quả cũng phải cần mười
ngày, nửa tháng mới có thể khôi phục như bình thường…

Quân Mạc Tà thậm chí cảm giác được cái mông mình nằm đến độ hoại tử luôn
rồi…..

Ngoài ra, trong ba ngày hắn nằm giả bộ cũng không có được một phút nào yên ổn.
Cơ hồ mỗi ngày điều có người đến thăm vị thiêu niên có Không linh Thể Chất
trong truyền thuyết này. Gần đây nhất là một lão già rụng răng gần hết, bộ
dạng cực kỳ đáng khinh, cứ sờ xoạng xem xét cơ thể của hắn hồi lâu. Đối với
hắn thì việc xem xét này đã diễn ra hằng ngày, làm mãi cũng thành quen.

Nhưng không chỉ vậy, lão gia hỏa này lại lột trần truồng Quân Mạc Tà hoàn
toàn. Sau khi nhìn tiểu đệ của hắn thì lại tỏ ra hoảng sợ, không ngừng liên
thuyên:

– Không hổ là Không Linh Thể Chất! Thiện địa ơi! Đây không phải là “Nhất trụ
kình thiên” trong truyền thuyết sao, quả nhiên…..

Quân Mạc Tà cơ hồ muốn một cước đá vào cái gương mặt dày đáng khinh này…. Kiểm
tra Không Linh thể chất thì cần gì phải kiểm tra cả hàng họ người ta?

Đây là chỗ riêng tư cá nhân mà!!!! Thật không biết lão còn giữ lại điểm đạo
đức nào nữa không….

Hiện tại, Quân đại thiếu gia đang ngồi trên một chiếc xích đu trong sân, thảnh
thơi ngắm trời đất.

Đây là khu vườn thuộc phủ của Tào Quốc Phong.

Từ khi đến đây đến giờ, hắn chưa bao giờ bước chân ra khỏi phủ.

Chủ yếu là do mới đến, mọi người vẫn còn chú ý vào Không Linh Thể Chất, nên
hắn cũng không dám tùy tiện. Tất nhiên, còn do vị Tào Thánh Hoàng này cực kỳ
quan tâm đến hắn. Mỗi ngày điều đến phòng hắn năm, sáu lần, giống như chăm lo
cho trẻ con.

Bên ngoài nhìn vào không giống như là thu đồ đệ mà là mang về một vị tổ tông.
Mối ngày cung phụng, còn xem đó là lẽ thường, cam tầm tình nguyện phục vụ,
không hề biết mết mỏi…

Nếu Quân đại thiếu nửa đêm bỏ trốn, Tào Thánh Hoàng phát hiện tâm can bảo bối
đã biến mất….. hắn không lên cơn tim chết bất đắc kì tử mới là lạ!

Còn có huynh đệ vừa cũng hắn trở về Bạch Kỳ Phong và lục đại Thánh Hoàng nữa
chứ, mấy ngày nay cũng trở thành khách quen trong phủ của Tào Quốc Phong. Mỗi
ngày điều uống rượu đến khuya, rồi sáng sớm lại thấy xuất hiện…

Các Thánh Hoàng cũng có dụng ý tốt:

– Một người suốt ngày nằm một chỗ ít nhiều sẽ có chút cô đơn a….

Cho nên chúng ta muốn bồi tiếp hắn…

Đây không phải là tam bồi mà tứ bồi, ngũ bồi, lục bồi….

Nhưng bọn hắn không biết, sự quan tâm của bọn hắn đã làm cho vị Không Linh Thể
Chất của chúng ta gần như phát điên….

Hít thở không khí thoải mái này, Quân Mạc tà có cảm giác không khí ở Huyễn Phủ
cũng không có gì khác biệt với không khí ở Huyền Huyền đại lục!

Tào Quốc Phong giờ phút này thấy Quân Mạc Tà ở bên mình, suốt ngày cảm thấy
vui vẻ. Tuy rằng tạm thời chưa bái sư, nhưng nếu tiếp tục như bây giờ cũng là
quá tốt rồi. Nơi này là Huyễn Phủ, ngươi muốn trốn là trốn sao? Ai dám đến đây
cướp người?

Đến Cung chủ cũng chưa chắc có thể cướp ngươi đi, thì người khác…. cứ năm mơ
đi!

– Nơi này là Huyễn Phủ trong truyền thuyết sao? Sao lại khác với trong tưởng
tượng của ta?

Quân Mạc Tà rãnh rỗi không có việc làm, bèn bắt đầu nói chuyện phiếm.

– Huyền Phủ, chính là một không gian độc lập. Tuy rằng nó cùng với Huyền
Huyền đại lục thuộc hai không gian khác nhau nhưng về bản chất thì không hề
khác nhau!

Tào Quốc Phong cao hứng giới thiệu, chỉ cần cùng đồ đệ bảo bối nói chuyện,
trong lòng hắn đã có một cổ khoái cảm, một cảm giác nói không nên lời…

– Năm đó, Cửu U Đệ Nhất Thiếu tiền bối sau khi dạo chơi trở về, tự lấy thần
thông quảng đại của bản thân, mở ra không gian này, người tính toán mở ra
không gian này rồi kết nối với tất cả các không gian khác….

Trên mặt Tào Quốc Phong hiện rõ vẻ tôn kính Cửu U Đệ Nhất Thiếu. Lần đầu tiên
Quân Mạc Tà thấy vẻ mặt tôn kính người khác của hắn.

Tào Quốc Phong lại nói tiếp:

– Nhưng sau đó ngài lại phát hiện, không gian này ngoại trừ kết nối với không
gian của Huyền Huyền đại lục thì không còn kết nối với không gian nào khác….
Kết quả là không dùng được. Thế là nó biến thành chỗ ngài cấn giữ những đồ đạc
cả nhân. Trấn phủ chi bảo Thất Thải Thánh Quả, vốn là do lão nhân gia trồng
xuống….

Quân Mạc Tà ừ một tiếng, thầm bĩu môi. Cửu U Đệ Nhất Thiếu này nhất định là đã
đến Địa Cầu, phát hiện pháp bảo trữ vật liền mê tít, đến khi trở về liền muốn
tạo cho mình một cái.

Còn về phần Thất Thải Thánh Quả rất có thể là chuẩn bị cho lão bà hắn, dù sao
đó là lão bà đã đi theo hắn đến tận cùng. Trong đó có mấy người thực lực rất
mạnh, nhưng không phải ai cũng đều như vậy. Cho nên Thất Thải Thánh Quả chắc
là dùng để chuẩn bị cho các lão bà đó, dựa vào dược lực kinh người của nó để
cải thiện thể chất….

Có vẻ như đây là là chỗ duy nhất có thể trồng loại quả này. Thoạt đầu, hắn tạo
ra không gian này, sau đó không ngừng bằng vào pháp lực bản thân mà tu bổ nó.
Chờ đến khi moi thứ ổn định liền tạo nên Hỗn độn, rồi trọng khai địa hỏa thủy
phong, âm dương ngũ hành. Cuối cùng là hình thành nhật nguyệt luân phiên, tạo
nên trật tự cho thế giới này….

Nghe nói Huyễn Phủ cung chủ đời thứ nhất chính là đệ tử của Cửu U Đệ Nhất
Thiếu. Nguyên lai truyền thuyết có điểm sai sót, cung chủ đời thứ nhất là hắn
mới đúng…..

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận