Dị Thế Tà Quân

Chương 540: Tình yêu của Quản Thanh Hàn

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Trời đất chứng giám! Quân Đại Thiếu gia làm việc này mặc dù có không ít cũng
là vì Thiên Phạt chúng thú, thậm chí vì Mai Tuyết Yên cũng chiếm phần lớn,
nhưng nói toàn bộ là vì nàng thì quá xa vời đi, dù sao những thủ đoạn này mục
đích chính là phục vụ cho gia tộc!

Không trách khi nói, nữ nhân là động vật hay mê mẩn nhất, lời này thật sự
không sai tí nào! Nhất là nữ nhân đang động tâm, coi người trong lòng như
supper man cứu vớt Địa Cầu, nàng chắc chắn sẽ không chút do dự mà nói:” Anh ấy
là vì mình!” Vì vậy mà đem tình cảm của mình làm cho rối tinh rối mù.

– Uhm, làm như vậy quả thật có thể thu được lợi ích lớn nhất. Ngươi nói tiến
hành ra sao đi, dù sao ngươi là phát ngôn viên của sư phụ ngươi, vừa là người
hiểu rõ những linh dược này.

Mai Tuyết Yên thản nhiên nói, trong thanh âm, không ngờ pha lẫn thẹn thùng và
ôn nhu. Còn thoáng một loại cảm giác rất ngoan ngoãn; trên khuôn mặt, chẳng
biết tại sao đột nhiên nổi lên một vùng ửng đỏ.

Hùng Khai Sơn cùng Hồ Liệt Địa mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn lên, không thể tin lão
đại của mình, nhìn lại Quân Mạc Tà, cơ hồ phát ra tiếng kêu quái lạ!

Hai đại Thú Vương một mực đi theo làm tùy tùng bên người lão đại, cả đời chưa
bao giờ thấy qua vẻ mặt này của Mai Tuyết Yên, cũng chưa từng nghe qua Mai
Tuyết Yên phát ra âm thanh ôn nhu như vậy. Đương nhiên là khiếp sợ không biết
là sao!

Thủ đoạn của tỷ phu cũng thật là bá đạo? Lại có thể đem đại tỷ hung hãn thuần
phục?

Nhìn thấy Hùng Khai Sơn quỳ dưới đất cơ hồ đem tròng mắt lọt ra ngoài, Mai
Tuyết Yên chợt nổi giận, một cước đạp tới, lớn tiếng quát lớn:

– Làm cái gì thế hả? Bị “down” à? Thèm đòn hay sao?

Hai đại Thú Vương đau đến kêu ra tiếng, nhưng lại nháy mắt ra hiệu với nhau.
Cao nhân làm việc, bí hiểm vô cùng, đảng cấp của ta làm sao có thể hiểu rõ
nhân quả được, chỉ đồng thanh nói:

– Không có gì không có gì, thật sự không có làm gì, hắc hắc hắc.

Nghe thanh âm hắc hắc của hai đại Thú Vương, trên mặt Mai Tuyết Yên càng đỏ
dần lên.

Quản Thanh Hàn ở một bên lẳng lặng nhìn xem, vẻ mặt vốn vui vẻ, nhưng trong
lòng đột ngột dâng lên ý tứ chua xót nồng đậm, vụng trộm nhìn Quân Mạc Tà. Tên
này thần trí hôn mê cướp đi tấm thân xử nữ của mình; từ khi trở lại Thiên
Hương thành, đã lâu không tìm mình, lúc trước lúc nào hắn cũng mang bộ dạng
dục hỏa thiêu thân tìm đến mình, đều bị mình không lưu tình chút nào mà đuổi
ra ngoài, có phải là đối với hắn quá thô bạo không?

Nàng vừa nhìn sang, đã thấy Quân Mạc Tà cũng đang nhìn mình, không khỏi lại
càng hoảng sợ, vội vàng quay mặt qua chỗ khác.

Quân Mạc Tà he he một hồi, đột nhiên tiến đến ở bên tai nàng, truyền âm:

– Thanh Hàn tỷ tỷ, ta ta… Ta lại trúng độc, xin tỷ thương xót, giúp ta giải
độc như lần đầu đi… Lần này nhu cầu cấp bách a, ta cảm thấy rất khó chịu,
cần bảo vệ mạng nhỏ của “tiểu đệ đệ” a.

Quản Thanh Hàn nghe vậy phụt ra một tiếng, nàng không thể so sánh với nha đầu
Độc Cô Tiểu Nghệ kia, nhất là trong việc nói thẳng ra như thế, đối với việc
nam nhân này nghĩ đến cũng rất minh bạch, nghe được Quân Mạc Tà khiêu khích,
cực kỳ xấu hổ, nhéo một cái vào eo hắn. Xoay người sang chỗ khác, ngọc dung
trắng nõn nhưng lạnh lùng lập tức đỏ bừng, ngay cả hai tai nhỏ cũng chỉ thoáng
trở nên đỏ bừng.

Quân Mạc Tà còn ghé mặt nhìn, không khỏi ngây ngốc một chút, trước mắt vành
tai nhỏ sáng long lanh hoàn mỹ không tỳ vết, sóng mắt uyển chuyển, đẹp không
sao tả xiết, nhất thời tức giận trong lòng. Ma xui quỷ khiến thế nào hắn lè
lưỡi liếm một chút.

Quản Thanh Hàn đột nhiên bị đánh lén, thở nhẹ một tiếng. Trong lúc đó chỉ cảm
thấy toàn thân tất cả đều như nhũn ra, một điểm khí lực cũng không có, cơ hồ
sắp ngã sấp xuống, toàn thân thoáng cái nóng lên, mặt đỏ tới mang tai nỗ lực
đứng ở trước mặt mọi người, một tay nâng lên, hung hăng liếc Quân Mạc Tà, muốn
lao ngay ra cửa. Quân Mạc Tà ha ha cười, lại không thèm để ý một tay chặn
ngang rồi ôm lấy nàng.

Quản Thanh Hàn không thể tưởng được hắn to gan như vậy, bị hắn ôm vừa vặn
trong tay. Lập tức vừa thẹn vừa vội, toàn thân nóng bừng, vội la lên:

– Mau buông ta ra!

Quân Mạc Tà cười hắc hắc, bên tai nàng nói:

– Buông ra làm gì? Nàng là người đầu tiên của ta, hừ hừ, ngày mai là điển lễ
Tam thúc thu nghĩa nữ, đợi qua điển lễ, nàng chính là nghĩa nữ của Tam thúc,
ta lập tức xin gia gia làm chủ, ban đêm sẽ đem nàng ôm vào trong chăn của ta,
xem nàng còn trốn đi đâu! Hắc hắc, nàng yên tâm đi tiểu Hàn, chăn của ta đảm
bảo ấm áp vô cùng.

Quản Thanh Hàn kinh hãi kêu lên một tiếng, nàng từu trước đến nay lễ giáo
nghiêm khắc, chưa khi nào nghe tán tỉnh rõ ràng như vậy? Nhất thời xấu hổ lúng
túng, toàn thân mắc cỡ đến run lên, cũng không biết lấy khí lực từ đâu, đẩy
hắn ra, giãy giụa một chút, chạy ra ngoài nhanh như tên bắn.

Quân Mạc Tà cười ha ha, xoay người lại, đã thấy Mai Tuyết Yên đang nhìn mình
đỏ bừng cả khuôn mặt, trong mắt như có dục hỏa; về phần Hùng Khai Sơn cùng Hồ
Liệt Địa còn đang mở to hai mắt nhìn, mục quang như lần đầu nhìn thấy thần
tiên.

Thần nhân a! Chính thức là thần nhân a!

Không chỉ làm cho lão đại của chúng ta ngoan ngoãn dễ bảo. Hơn nữa còn dám ở
trước mặt lão đại của chúng ta đùa giỡn những nữ nhân khác! Cái này thật sự là
can đảm, xem thế là đủ rồi a, thật là bá đạo, quá hung hãn, quá nguy hiểm! Quá
trâu bò! Thần tượng của ta!

Quân Mạc Tà khẽ giật mình, trong nội tâm một trận nhốn nháo, không thể tin
được.

Những lời kia vừa nói ra, rõ ràng là thân mật vô cùng, không thể tưởng được
nhất thời cả bộ mặt lẫn tâm hồn, toàn bộ như quên đi, trực tiếp nói ra, nhìn
mấy người kia biểu lộ như thế, rõ ràng cũng nghe được a.

Mai Tuyết Yên tức giận nhìn hắn, trên mặt còn mang theo tia ửng đỏ.

Cách làm của tên này vừa làm mình cảm động một chút, hắn lại ngay trước mặt
mình đùa giỡn nữ nhân khác! Lá gan thật sự là lớn a!

Xà vương nhìn Quân Mạc Tà. Trong ánh mắt như muốn ăn tươi, tựa hồ khôi phục
nguyên hình trong một khắc để mở miệng, nuốt tên gia hỏa này vào bụng.

Quân Mạc Tà thấy tình thế không ổn, vội vàng ho khan hai tiếng. Hắn biết rõ,
ngàn vạn không thể giải thích, càng giải thích thì chính là che dấu, mà nếu là
che dấu, không chỉ đen đủi thôi đâu, mà là xui tận mạng, có thể nói như đại sự
luôn cũng không quá!

Nhãn châu của hắn xoay động, muốn đem chủ đề này dời đi, liền ho khan hai
tiếng, ra vẻ đạo mạo nói:

– Tất cả mọi người đã thống nhất ý kiến, như vậy bốn người các ngươi ở chỗ
này ăn đi. Ta vừa vặn không có việc gì, hộ pháp thay các ngươi, hơn nữa huyền
công phái ta phát ra đối với các ngươi trợ giúp tiến giai rất có ích, sư phó
lão nhân gia có việc khác, thật sự là không tiện quấy rầy, theo ta mà làm nào.

Nói xong, hắn còn thúc giục hai câu, nói:

– Mai cô nương, cái này, cô cũng đã rõ ràng. Thực lực đại biểu cho sinh tử
tồn vong, tiến lên chút xíu như vậy cũng đủ để ảnh hưởng kết quả cuộc chiến
đoạt thiên, cùng với an nguy tương lai của thiên hạ thương sinh! Sớm tăng lên
một phần, chính là một phần nắm chắc a. Nhanh ăn vào đi, nhanh ăn vào đi.

Dứt lời, Quân Mạc Tà khó khăn tặc lưỡi hai cái cười ha ha. Giống như chim cú
khóc đêm, giống như lấy gàu hót rác cọ trên mặt cát chói tai cực kỳ.

Hắn hiện tại biết rõ Mai Tuyết Yên nhất định là rất căm tức. Cho nên dù mặt
dày mày dạn gọi ” Tuyết Yên”. Đến bây giờ cũng không dám nữa, trực tiếp đổi
thành Mai cô nương, rồi lại đem thế giới chụp lên. Mở miệng là đại lục đại
thế, ngậm miệng là thiên hạ thương sinh, sắc mặt như ngày tận thế đang đến
vậy.

Không thể không nói, lời này nói ra mang theo sự hiệu quả vô cùng!

Nguyên bản Mai Tuyết Yên tức đến sùi bọt mép oán hận hừ một tiếng, ôm bình
ngọc, đổ ra ngoài bốn hạt đan dược, đầu tiên là cho Thiên Tầm một khỏa. Sau đó
nhìn Hùng Khai Sơn cùng Hồ Liệt Địa, chỉ thấy hai tên này còn mở to miệng bày
ra vẻ mặt khâm phục, không khí chợt động, ngón tay bắn ra, hai khỏa đan dược
trực tiếp đi vào mồm hai tên miệng rộng, tiết kiệm một phen miệng lưỡi.

Đừng xem thường một khỏa dược hoàn nho nhỏ. Mai Tuyết Yên như không tin được,
Hùng Khai Sơn cùng Hồ Liệt Địa hai người to xác đau đến mức kêu lên một tiếng,
hàm răng cơ hồ không va vào nhau, đang cảm thấy kỳ quái đột nhiên cảm giác
trong miệng có một cỗ hương thơm. Một cổ dòng nước ấm trong miệng mở ra, hóa
thành một cỗ nhiệt lực tràn trề, ào vào xông vào kinh mạch toàn thân, tứ chi
bách hải.

Nguyên lực toàn thân tựa hồ là nhận lấy kích thích mãnh liệt, lập tức như nước
cuộn trào lên mãnh liệt. Trong kinh mạch núi sông đảo lưu mạnh mẽ, hai đại Thú
Vương trong nội tâm rùng mình, trợn mắt nhìn lên. Chỉ thấy Mai Tuyết Yên cùng
xà vương đã khoanh chân ngồi trên mặt đất, đang tại vận công tiêu hóa dược
lực.

Hùng Hổ hai đại Thú Vương tự nhiên cũng không dám chậm trễ, vội vàng ngồi
xuống, ngũ tâm hướng thiên, mắt xem mũi, mũi thông vào tâm, tiến nhập điều tức
sâu.

Quân Mạc Tà nhẹ nhàng thở ra, cửa ải cuối cùng này tạm thời đã qua. Đi trước
một bước tính một bước, hôm nay thật sự là mất đi sự hưng phấn, lửa nóng hun
tâm a. Nhất cử đắc lưỡng tội ( một việc làm gây hai lỗi), thật sự là ngày xui
xẻo.

Quản Thanh Hàn da mặt mỏng như vậy, bị mình khi dễ ở nơi đông người, tối thiểu
cũng tức giận vài ngày. Mai Tuyết Yên lúc này tựa hồ là vừa mới có một chút
tiến triển, nhưng lần này đùa giỡn lưu manh để lại ấn tượng cực xấu với nàng.
Trộm gà không được còn mất nắm gạo a, tổn hại nghiêm trọng đây.

– Aiiiiii!

Quân Đại Thiếu bi ai thở dài một tiếng vô hạn ủy khuất. Ta cũng không muốn a,
nhưng mà lão tử đã nhẫn nhịn nửa đời người, lại còn phát từ bi nữa sao? Cần
biết việc này về lâu dài càng bức bối, không cẩn thận là hỏng, giống như có mỹ
nhân sống động thơm tho trước mắt, chẳng lẽ còn muốn dùng “ngũ cô nương” ()
giải quyết! Không phải phí của trời sao? Ta chỉ là vì người của mình mà cố
gắng, ta sai lầm rồi sao? Ta nói sai rồi sao?

Ta kháo, cho các ngươi xuyên việt thử xem? Nhìn một đại mỹ nữ gần ngay miệng,
nhưng lại không thể ăn, cũng không có cơ hội để ăn, căn bản chính là tra tấn,
thống khổ nhất, tra tấn kinh khủng nhất, đây cũng nhờ định lực của ta cao
cường! Đổi lại là người khác coi, không cần đợi lâu, chắc chắn sẽ thành Đông
Phương Bất Bại ngay.

Một hồi lâu sau, trên người Mai Tuyết Yên toát ra một luồng khói trắng, bay
lên trên đỉnh đầu chậm rãi ngưng tụ, chậm rãi tạo thành sương mù dày đặc hình
dáng như đóa hoa, sau đó lại thêm một đóa, đến khi xuất hiện ba đóa, mới đình
chỉ ngưng tụ.

Quân Mạc Tà âm thầm cắn lưỡi, không thể tưởng được cái này gọi là “Tam hoa tụ
đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên”, cảnh giới nội lực chí cao ở kiếp trước chưa từng
nhìn thấy, nay cũng đã thấy rồi! Nhưng lại không phải là nội lực, cũng không
phải Huyền khí, mà là nguyên lực huyền thú!

Điều này cũng làm cho Quân Mạc Tà chính thức ngộ ra đạo lý: Nguyên lai võ học
thiên hạ, bất kể là thế giới nào, bất kể tên gọi là gì, khi đến mức cao thâm,
đều là trăm sông đổ về một biển.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận