Dị Thế Tà Quân

Chương 191: Mục đích thực sự!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Có lẽ các hạ có chỗ hiểu lầm, chúng ta sở dĩ muốn tìm được viên Ngưng Đan
đỉnh phong trong truyền thuyết cũng không phải là để tăng thực lực.” Hạc Trùng
Tiêu trong khóe mắt lộ ra một tia đau xót, nói tiếp: “Mục đích của chúng ta
thực ra rất đơn giản, đó là thu hồi Ngưng Đan, cũng không muốn dùng làm chuyện
gì khác.”

Quân Mạc Tà rất mẫn cảm, nghe từ trong miệng hai ngươi kia nói huyền đan là
“Ngưng Đan” Chẳng lẽ trong đó có ẩn tình gì? Phải biết rằng chữ “Ngưng” mang ý
tứ như một loại động từ, cùng tự động sinh ra hoàn toàn là hai việc bất đồng.

“Tam ca, người cùng tiểu tử này nói nhảm làm gì? Tiểu tử, sảng khoái một chút
đi, mau đem bảo bối giao ra đây, đại gia sẽ bỏ qua cho! Cũng đừng tự mình tìm
phiền phức nữa!” Hùng Khai Sơn trừng lớn con mắt nhìn Quân Mạc Tà, khẩu khí
tràn đầy vẻ cướp bóc, nói: “Bằng không đại gia dùng một chưởng đập chết ngươi!
Dù cho có bảo bối thế nhưng không còn mạng để hưởng cũng vô dụng. Lời này được
chưa, Tam ca!”

“Đập chết ta? Ngươi xác định mình tự tin có đủ thực lực làm vậy chứ?” Quân Mạc
Tà khẽ đảo mí mắt, trong giọng nói tràn đầy vẻ “Ngạo nghễ” Cùng “Tự tin”!

Quân đại thiếu gia tuy rất kinh ngạc mặt hàng này lại có thể nói ra lời đầy
triết lý như vậy, thế nhưng lại không rõ tên gia hỏa này vì sao lại tự tin như
thế? Chỉ bằng với thủ đoạn hiện thân của mình, tin rằng không ai có thể hoài
nghi thực lực “Bí hiểm” của bản thân!

“Tự nhiên là không có.” Hùng Khai Sơn thành thành thật thật lắc đầu, sau lại
vỗ ngực nói: “Thế nhưng ngươi khẳng định ngươi cũng không đập chết được ta!”

“Không có bản lãnh vậy ngươi còn hô? Hơn nữa, ta có nói là muốn đập chết ngươi
bao giờ? Ta thật sự quá bội phục ngươi a!” Quân Mạc Tà buồn bực nhìn hắn, nói
tiếp: “Lão Hùng à, ngươi đứng hàng thứ tư sao!”

“Đúng vậy! Sao ngươi biết?” Hùng Khai Sơn gãi gãi đầu kinh ngạc nói.

Sao ta biết? Tam ca của ngươi vừa nói ngươi là lão tứ mà, ngươi hỏi ta sao lại
biết? Mới vừa rồi còn tưởng ngươi giả ngốc, hiện tại xem ra đúng là ngu thật!
Quân Mạc Tà có phần dở khóc dở cười.

“Ngươi đúng là một tên ngốc!” Quân Mạc Tà tìm tòi nửa ngày, cũng không thể tìm
ra từ để hình dung về hắn.

“Ngươi tự đoán sao? Chẳng lẽ là lão Nhị nói cho ngươi? Ngươi gặp qua lão nhị
rồi à?” Hùng Khai Sơn mở to hai mắt nhìn. Đột nhiên nhảy lên cao, nói: “Nhất
định là ngươi đã gặp qua, nếu không tại sao lại biết chứ, lão tử cảnh cáo
ngươi! Không cho phép gọi danh tự của ta! Nếu gọi thêm một câu nữa ta sẽ giết
ngươi!”

“Ách. Vậy xem ra ta nên gọi ngươi là lão Hùng nhé.” Quân Mạc Tà làm ra vẻ nghe
lời, nói.

“Vậy cũng được.” Hùng Khai Sơn đắc ý lắc lắc đầu nói: “Ta vốn chính là Hùng,
gọi lão là ổn.”

Quân Mạc Tà triệt để không biết nói gì. Không thể không thừa nhận tên này quá
lỗ mãng, đã gặp qua rất nhiều tên lưu manh tỷ như một ổ tử Độc Cô gia tộc,
ngoài ra cũng đã gặp qua nhiều thằng ngu, thằng khờ thế nhưng chưa bao giờ
thấy qua cực phẩm như tên này.

Thật là làm nhục gia môn a…

Thật không hổ với cái thên “Hùng” trong truyền thuyết a! Quá hùng đi!

Quân Mạc Tà ra vẻ mệt chết, bởi vì hắn một mực sử dụng thần thức bảo trì trạng
thái của Hồng Quân Tháp, kiệt lực duy trì trạng thái bản thân cùng Hồng Quân
Tháp hợp làm một, tỏa ra khí tức tinh thuần Thiên Nhân. Hắn quyết định không
thể để lộ ra chân thực lực của bản thân.

Bằng không sẽ không xong mất, bởi vì một khi lộ tẩy, thực lực bí hiểm “Cao
nhân” Lập tức sẽ biến thành miếng thịt Đường Tăng khiến kẻ khác đều thèm
thuồng, cũng không đủ tư cách là “Cao nhân” nói chuyện ngang hàng với hai tên
cao thủ này nữa.

“Nói ra ý định của ngươi đi.” Hạc Trùng Tiêu vẫn còn có chút đề phòng Quân Mạc
Tà, hắn cảm giác, người áo đen trước mắt này, trên người tràn đầy khí tức thần
bí, măc dù trực giác cảm thấy thực lực của hắn không cao lắm, thế nhưng lại mơ
hồ không thể nhìn thấu thực lực của hắn đến mức nào, hơn nữa trên người người
này lại tràn ngập khí tức hấp dẫn, bản thân mình là huyền thú cao giai cũng
không thể kháng cự lại khí tức trí mạng này!

“Chân ý? Thật ra rất đơn giản, chính là hai vị giúp ta giải quyết một chuyện
phiền phức.” Quân Mạc Tà cũng không có ý định vòng vò, gọn gàng dứt khoát nói.

“Ha ha ha, muốn mời chúng ta làm việc? Ngươi biết chúng ta là ai không? Ngươi
dựa vào cái gì để sai chúng ta đi làm việc?” Hạc Trùng Tiêu cười to hai tiếng,
có phần trào phúng nói: “Đừng tưởng rằng trên người của ngươi có vật mà chúng
ta thèm muốn là có thể áp chế hai người chúng ta, để chúng ta làm việc cho
ngươi! Vật phẩm trân quý khó có được gì đó, bọn ta cũng không buông tay đâu!
Các hạ, ngươi quá ngây thơ rồi! Lùi một vạn bước mà nói, ngươi cho rằng thực
sự với thực lực của chúng ta lại không đoạt được vật nọ? Vừa rồi ta chẳng phải
rất thong dong cướp được Ngưng Đan hay sao? Các hạ mặc dù rất cao thâm, thế
nhưng có thể tự tin để so sáng cùng Thạch Trường Tiếu, Ưng Bác Không hay sao?”

“Thật vậy sao? Danh nhân ở trước mặt không nói lời vòng vo. Các hạ chính là vì
đỉnh cấp huyền thú, có lẽ không đến mức lừa mình dối người chứ, nếu như các hạ
không quan tâm đến vật kia, thì vì cớ gì mà trở lại? Các ngươi hoàn toàn không
cần trở lại! Về phần nói đến một chữ “Đoạt”, các hạ xác thực có đủ thực lực để
làm sao? Bổn tọa có lẽ chưa thể sánh được vói Thạch Trường Tiếu, Ưng Bác
Không, thế nhưng với thực lực của các hạ thì khó đấy!”

Lúc trước, hai người thần bí này uy phong bát diện, có thể thoát khỏi phần
đông đám thần huyền, Thiên Huyền cường giả, cuối cùng thoải mái cướp đoạt
huyền đan cũng có nguyên nhân của nó. Đó là bọn họ nắm bắt được thời cơ rất
tốt, thứ hai là Thạch Trường Tiếu đang đánh nhau kịch liệt hơn nữa lại là lúc
nửa đêm, thực lực sớm đã bị tiêu hao hết. Nếu không mặc dù là huyền thú thân,
thân thể cường hãn viễn siêu nhất của loài người, còn có thần Huyền Nhất cấp
thực lực cũng không có dễ dàng thoát thân như vậy.

Bọn họ đều là đỉnh giai huyền thú. Tự nhiên rất rõ vấn đề mấu chốt trong
chuyện này, cũng tự đề cao bản thân, cho nên không nhìn thẳng vào sự thật, lúc
này không khỏi hổ thẹn một trận!

Quân đại thiếu gia cũng là người hiểu chuyện, tự nhiên sẽ không đả kích hai
người, hắn hắc hắc cười hai tiếng, nói: “Mọi người hợp tác cùng có lợi, đâu
cần nhất thiết gây chiến làm gì, nếu như nhị vị cảm thấy điều kiện của ta quá
hà khắc, vậy có thể thương lượng lại. Có thể ra rá trên trời, trả giá dưới
đất, cũng không sai biệt lắm!”

Quân đại thiếu gia ngừng lại một chút, sau đó xoay sang giọng khác: “Nếu như
ta đoán không sai, thực lực của các vị đã sớm đạt được bình cảnh, tuy thiên
phú dị bẩm thế nhưng muốn sớm đột phá cũng không phải là chuyện dễ, nhất là
tại đây, đồng loại của các vị thực sự quá ít, cho nên khi đột phá bình cảnh,
lại càng thiếu kinh nghiệm, các ngươi chính là muốn tìm người trợ giúp, có lẽ
muốn tham khảo thứ gì đó cũng không thể. Vừa rồi các ngươi cũng cảm nhận được
trên người ta có vật nọ. chính là thứ mà các ngươi thiếu, chẳng lẽ điều này
còn chư đủ sao?”

“Thực lực mới là thứ quan trọng nhất trên đời này! Không có thực lực, kết cục
cuối cùng của các ngươi có lẽ cũng sẽ đồng dạnh như mấy xác chết đến tranh
huyền đan mà thôi!”

Quân Mạc Tà tàn khốc cười nói: “Tuy tạm thời vẫn không thể, thế nhưng theo
kinh nghiệm mà huyền tiến giai trên Huyền Huyền đại lục mà nói, chỉ cần huyền
thiên phú đạt đến mức đỉnh phong, hơn nữa trong thời gian lâu dài, theo tuổi
năng lực sẽ bị biến chất, lực lượng cùng tinh lực sẽ bị thoái hóa! Lúc đó, thì
đừng có mà trách. Chỉ cần một Chí Tôn Thần Huyền bình thường cũng có thể đưa
các ngươi vào chỗ chết! Chẳng lẽ các ngươi nghĩ muốn ở mãi trong Thiên Phạt
sâm lâm, cả đời không đi ra sao?”

Hai người hô hấp có chút dồn dập, lời nói của Quân đại thiếu gia tuy có điểm
chua chát thế nhưng đúng là lời từ trong đáy lòng bọn họ đang lo lắng nhất.

“Ngẫm lại mà xem, thế giới bên ngoài tươi đẹp cỡ nào, vô luận là ăn uống ngủ
nghỉ, vô luận là quyền quý, mỹ nữ giai nhân, thế giới to lớn đều tràn ngập màu
sắc rực rỡ, ha ha, chỉ cần các ngươi có đủ thực lực, thế giới này còn ai có
thể làm gì được các ngươi? Hết thảy đều nằm trong bàn tay bản thân a!”

Quân Mạc Tà tiếp tục hoa ngôn xảo ngữ dụ hoặc: “Lúc đó, chỉ cần các ngươi tiến
giai, chẳng lẽ ta còn có thể sai bảo được các ngươi? Mà điều kiện trao đổi bất
quá cũng chỉ là một chuyện mà thôi! Có lẽ chỉ cần dùng vài ngày là có thể đổi
lấy cả đời tự do cùng với thực lực vô cùng cường đại, chẳng lẽ còn chưa đủ
sao?”

“Lời nói của các hạ tuy có vài phần đạo lý, thế nhưng chúng ta phải cân nhắc
đã, theo thói quen của chúng ta, chưa bao giờ vì kẻ yếu mà phục vụ cả! Nếu các
hạ không thể thuyết phục chúng ta, hiển lộ ra thực lực cường hãn hơn so với
chúng ta, vậy chúng ta cũng không muốn nghe lệnh của một kẻ yếu!” Hạc Trùng
Tiêu nghĩ nửa ngày, ánh mắt có điểm phát sáng, nói.

Hai cái tên “Người” này đúng là huyền thú chi vương từ trong Thiên Phạt sâm
lâm chạy ra! Đỉnh cấp huyền thú đều có tôn nghiêm của bản thân, cho dù là có
khát vọng cực kì, thế những cũng không có cúi đầu trước mặt kẻ yếu hơn!

Kể từ ngày Quân Mạc Tà biết khí tức của mình có thể hấp dẫn cao giai huyền
thú, lại làm cho tiểu thiết dực báo tiến giai ngoài ý muốn. Quân đại thiếu gia
tự tin mình có thể đầu cơ kiếm lợi, liền nhất khoát lập ra kế hoạch thiên phạt
chí tôn trong truyền thuyết. Nếu được huyền thú chi vương chú ý, nếu có thể
hấp dẫn được huyền thú chi vương tiến đến, vậy quả là lời to. Quân Mạc Tà bởi
vì có ý nghĩ trên cho nên cũng không có e ngại bất cứ kẻ nào.

Nhưng mà điều kiện tiên quyết chỉ có một, đó chính là phải làm cho vị huyền
thú chi vương này nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của mình.

Như vậy mới có thể giống như đệ nhất chí tôn Vân Biệt Trần, mang theo cửu cấp
đỉnh phong huyền thú tung hoành thiên hạ, tiếu ngạo giang hồ.

Thế nhưng mục tiêu của Quân Mạc Tà không phải là ấu sinh thiết dực báo mà
đường đường là cửu cấp đỉnh phong huyền thú, cho nên kế hoạch phải chu đáo
chặt chẽ, một khi sơ sót, đừng nói không thu được sự hỗ trợ của cửu cấp huyền
thú mà tùy thời còn cho thể mất cả chì lẫn chài, nguy hiểm đến tính mạng!

Cho nên vì thế Quân đại thiếu gia mới tính một nước cờ quá tinh vi, đầu tiên
là tung tin cửu giai huyền đan ra khắp thiên hạ, tin tức này mười phần là thu
hút được huyền thú chi vương tới. Ngay cả đám cường giả khác còn cảm thấy hứng
thú, không đạo lý gì mà huyền thú lại ngồi nhìn cả.

Mục tiêu của Quân Mạc Tà đầu tiên là để tăng cường thực lực cho gia gia Quân
lão gia tử, hoặc cũng có thể làm suy yếu thế lực đối địch, thế nhưng mục tiêu
cuối cùng vẫn là dẫn dụ huyền thú chi vương tới! Sau đó tìm cách thu phục!

Tính toán của hắn là vậy, tuy thực lực của mình không đủ, thế nhưng nhờ có
Hồng Quân Tháp dựa thế! Mà thực lực không đủ cũng chính là lý do để hắn lớn
mật làm vụ này, vì nếu có thực lực của Chí Tôn Thần Huyền thì còn cần lợi dụng
đám huyền thú này làm quái gì?

Để thực hiện được thủ đoạn này, Quân Mạc Tà phải ngày đêm khổ luyện, chính vì
để tăng cường sự liên lạc của bản thân với Hồng Quân Tháp, lúc này lại luyện
tập thành công pháp môn nghịch thiên Âm Dương Độn, ý niệm trong đầu Quân Mạc
Tà càng ngày càng lớn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận