Dị Thế Tà Quân

Chương 1149: Bằng ngươi cũng xứng?

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Viêm Hoàng Chi Huyết thực lực quả nhiên kinh người, nhưng ỷ lại vô cùng, nói
một cách khác, thật giống như là một tiểu hài tử có được đại năng lực, liền
mang ra khoe ở trước mặt người thân nhất một phen, lúc Quân đại thiếu không có
chuyện gì làm nó liền bay ra, sau đó lại lượn chung quanh Quân đại thiếu vài
vòng.

Lượn thì lượn đi, nhưng nó còn cố ý hướng bộ vị Quân đại thiếu để ý nhất mà
xuyên qua… đi xuyên qua a…

Trông nó rất vui vẻ.

Viêm Hoàng Chi Huyết thật rất hưng phấn, hài lòng, vui vẻ!

Nhưng mà người nào đó sẽ càng thêm buồn bực, thậm chí khủng hoảng…

Dù sao ở chỗ kia… sao lại trở thành nơi một thần binh tùy tiện dạo chơi? Tổn
thương một điểm nhỏ cũng không thể chiu nổi a.

(NB: ngồi tưởng tượng có thanh kiếm lướt đi lướt lại bên dưới … thật là không
thể không cam bái hạ phong với a Tà )

Quân đại thiếu mỗi lần như thế đều mạnh mẽ sử dụng kiếm quyết đem hắn đưa vào.

Ân , kiếm quyết này có thể nói như là vòng thần chú vòng kim cô trên đầu Tôn
đại thánh, nếu không có thứ này, chỉ sợ Quân đại thiếu bị chuôi kiếm này dọa
sợ đến mức liệt dương.

Chỗ kín thỉnh hoảng lại lành lạnh một hồi, thì đáy lòng kia có thể không sợ
sao. Nghĩ đến mà không rùng mình sao…

Cái mùi vị kia, là nam nhân mà nói, ai mà chịu được a?

Tin tưởng sẽ không có ai ngoại lệ đi!

Cho nên lúc này đây, sau khi thanh kiếm này xuất thủ liền hoàn toàn buông tay
ra. Cũng chỉ đưa cho hắn một cỗ thần niệm:

– Người đối diện kia là một siêu cấp bại hoại! giúp ta hảo hảo “Kiếm” hắn,
thu phục hắn, xứng đáng có thưởng!(NB: khổ thân Chiến Luân Hồi )

Xứng đáng sẽ có thưởng… bốn chữ này đối với Viêm Hoàng Chi huyết thì vô cùng
hấp dẫn.

Còn nữa, người nay xem ra rất lợi hại, nếu có thể đem một thật tu vi người này
thôn phệ… thì thực lực kiếm ta sẽ tăng lên bao nhiêu a?

Cho nên thanh kiếm này cực kỳ hứng thú liền xông tới, vòng quanh Chiến Luân
Hồi liên tiếp chém xuống, liên tiếp đâm vào.

Kiếm chiêu của người, tinh diệu thế nào, thì cũng sẽ có khuyết điểm, nhưng
kiếm chiêu này…

Kiếm này bản thân có khuyết điểm hay không cũng không ai biết nhưng nhìn bộ
dạng lúc này của Chiến Luân Hồi, chỉ sợ vị này lịch duyệt chừng tám nghìn năm,
siêu cấp cao thủ như vậy còn chưa có tìm ra…

Chiến Luân Hồi luống cuống tay chân toàn bộ lực chú ý hắn đều tập trung vào
tìm kiếm người sử dụng kiếm, đều tập trung vào vị cường đại “địch nhân” nhưng
hắn hoàn toàn không ngờ được toàn bộ công kích căn bản chính là thanh kiếm này
tự chủ thi triển ra…

Hắn chỉ là buồn bực một trận:

– Cửu U Thập Tứ Thiếu lợi hai như vậy sao? Cửu U hàn nhân thế công còn chưa
dứt, nhưng thanh ngự hư thần phong này rất sắc bén, rất thần diệu, rất tà môn…

Trường kiếm hắn tung bay, thanh âm đinh đinh đang đang hòa quyện vào một mảnh,
càng đánh càng cảm thấy thế gian này biến hóa thực vui a…

Lại có nhân tài trong cùng một lúc khống chế được hai thanh kiếm, vả lại có
thể xuất ra chiêu số hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa mỗi chiêu đều phức tạp vô
cùng, một chiêu chính mình cũng chưa bao giờ thấy qua.

Nếu không phải người này cùng hắn đối chiến, hơn nữa chính mình còn rất chật
vật, Chiến Luân Hồi xúc động cơ hồ muốn la lên một tiếng! Kiếm pháp bực này
quả thật là đăng phong tạo cực, lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa!

Cửu U Hàn Nhận kia sử dụng pháp môn quả nhiên tinh diệu nhưng ít nhiều vẫn còn
có chút sơ hở có thể nắm bắt được, nhưng chiêu số sắc bén của thanh Ngự Hư
Thần phong này, trực tiếp làm cho Chiên Luân hồi hoa mắt váng đầu

Lại có người không chút động tĩnh khống chế thân kiếm, chỉ trong thời gian
ngắn một hơi liền đâm ra một ngàn tám trăm kiếm! hơn nữa mỗi kiếm lại vừa
nhanh vừa độc, chuẩn xác lại vừa mạnh mẽ! hơn nữa hoàn toàn đâm vào các phương
vị khác nhau!

Một kiếm này hướng vào thiên linh cái, kiếm tiếp theo lạ công kích huyệt Dũng
Tuyền! một kiếm công kích vào ngực, kiếm kia lại chém ở sau lưng! Một kiếm như
lôi đình bùng nổ, cương mãnh vô cùng, kiếm sau lại như xuân phong phát liễu ôn
nhu đến cực điểm…

Nhưng chỉ nhiêu đó còn chịu được, kinh khủng nhất là ở chỗ, lực công kích cửa
các chiêu thức này so với nhau cân bằng dị thường, cơ hồ là hoàn toàn như
nhau, không, không thể nói là cơ hồ, mà là hoàn toàn giống nhau, việc này đòi
hỏi có năng lực khống chế phải thật tinh xảo a!

Con mẹ nó rốt cuộc người sử dụng kiếm là dạng quái vật gì a?

Chiến Luân Hồi cơ hồ phải há mồm lên mà mắng! phương thức công kích này, trình
độ khống chế cũng thật là quỷ dị đi? Thật là trái với lẽ thường!

Suy bụng ta ra bụng người, cho dù là chính bản thân chung cực cao thủ Chiến
Luân Hồi mà nói, chưa nói đến đâm ra ngàn kiếm với lực công kích như nhau, uy
lực của từng kiếm vô cùng lớn thì lực cánh tay phải thuộc đến hạng như thế
nào, tiếp đó đối phương còn liên tục thay đổi phương vị công kích, hơn nữa còn
phát ra công lực hoàn toàn khác nhau… Đủ để khiến cho cao thủ Chiến Luân Hồi
vì vậy trong nháy mắt tẩu hỏa nhập ma!

Nhưng lúc này công kích như vậy vẫn luôn luôn bảo duy trì như thủy triều liên
miên không ngớt! tựa hồ người này hoàn toàn không biết mệt mỏi, không có tiêu
hao gì, hoặc là hắn đang đem thân thể mình ra đùa…

Không nghĩ đên thần công Cửu U Thập Tứ Thiếu, đến nơi này lại kinh thiên động
địa, quỷ khiếp thần sầu như thế?

Không ngờ trong chỉ trong thời gian ngắn, toàn thân Chiến Luân Hồi cũng đã bị
đâm trúng hơn mấy trăm nhát! Nếu không phải thân thể Chiến Luân Hồi, ngay cả
thất trọng thiên kiếp còn không thể thương tổn, có thể nói là đã hơn xa so với
sắt thép trăm ngàn lần! lấy độ sắc bén của Viêm Hoàng Chi Huyết, khi Chiến
Luân Hồi đầy đủ công lực, toàn lực phòng thủ, cũng không thể đi vào! Trên thực
tế nếu không như vậy mà nói, chắc hẳn khối thân thể này của hắn đã biến thành
đống thịt vụn! Nhưng tiêu hao như vậy cũng thật rất lớn!

Chiến Luân Hồi này đã trải qua hơn mười lần luân hồi trải qua ngàn vạn cuộc
chiến? Nhưng trước giờ vẫn chưa hề có trận nào làm cho hắn chật vật đến bực
này! Bởi vì hắn hoàn toàn không có mục tiêu để trút giận, từ đầu, hoàn toàn
không hề phát hiện ra địch nhân ẩn nấp nơi nào!

Có nhiều lần, hắn cơ hồ có thể trăm phần trăm xác định, địch nhân ngay tại
phía sau thanh trường kiếm kia, nhưng công kích một hồi, thì toàn bộ đều đánh
vào không khí!

Nhưng một khi đem huyền lực ra phòng ngự, thì đồng thời lúc này cũng không thể
linh hoạt được! cuối cùng hắn vẫn là một mực ứng phó!

Nửa bước cũng không thể đi tới, ngược lại lại bị đối phương công kích liên
tiếp lùi về phía sau!

Quần áo trên người Chiến Luân Hồi như đã thất linh bát lạc, áo quần rách rưới!
những gì nên lộ hoặc không nên lộ đều lộ ra hết! kỳ thật cái này cũng là hợp
tình hợp lý, Viêm Hoàng Chi Huyết vốn đặc biệt thích vị trí lắc lư kia, chỗ
này vốn là nơi nhân thế chỗ yếu hại chí mạng, chiếu cố nhiều cũng là nên mà,
không thể không thừa nhận, lão quái vật Chiến Luân Hồi này thật không còn gì
nữa chứ, cái địa phương huyền công rất khó luyện này, nhưng cũng bị lão gia
hỏa này phòng hộ kiên cố dị thường, ngay cả Viêm Hoàng Chi Huyết cũng không
thể gây ra thương tổn!(NB: choáng )

– Cửu U Thập Tứ Thiếu! ngươi tự xưng là thiên hạ đệ nhất cao thủ, có dũng khí
thì hiện thân đi, cùng lão phu đường đường chính chính đấu một trận! dấu đầu
lòi đuôi, dùng thủ đoạn mờ ám như vậy, sao được gọi là anh hùng hảo hán! Chẳng
lẽ Cửu U nhất mạch các ngươi, cũng là loại người dùng thủ đoạn mờ ám này sao?
Không sợ làm mất uy danh tổ sư đệ nhất thiếu sao? Chiến Luân Hồi chật vật
mắng.

Nếu là lúc bình thường, Chiến Luân Hồi quả thật không sợ, dây dưa lẫn nhau,
chĩnh mình toàn lực phòng hộ, quả thật là tiêu hao rất nhiều huyền lực, nhưng
đối với đối phương liên tục công kích như thế cũng sẽ tiêu hao không nhỏ, hơn
nữa chiêu thức tấn công quỷ dị như thế, càng tiêu hao thể lực và tâm lực hơn!

Chiến Luân Hồi tự tin trong thiên hạ, không còn ai có thể gây thương tổn cho
mình, ngay cả trận chiến lúc trước hắn cũng không e sợ chút nào, nhưng phía
sau vẫn còn một tuyệt đỉnh cao thủ hàng thật giá thật, hơn nữa một lòng cùng
chính mình liều mạng, nếu mình không thể cấp tốc giải quyết khốn cục này, đợi
khi bọn chúng đuổi tới, có muốn thoát thân thì cũng khó khăn vô cùng!

Thân hình Quân mạc Tà trong hư không, trong lòng có thể nói là thoải mái như
là được thỏa mái “ăn no”. ngoài miệng lại còn học theo thanh âm Cửu U Thập Tứ
Thiếu, buồn rầu phiêu tán hừ một tiếng. thật giống như! Giống như là Cửu U
trong địa ngục đột nhiên thổi lên một cơn gió lạnh hoặc như là một u hồn u oán
thở dài.

Sau đó, Quân Mạc Tà mới buồn rầu nói:

– Bằng vào ngươi cũng xứng? Ngay cả bổn tọa ở nơi nào cũng tìm không thấy,
dựa vào cái gì mà ngươi cùng ta chính mặt giao thủ!

Nếu là hắn không lên tiếng, Chiến Luân Hồi còn không tức giận đến mức như vậy.
Nhưng Quân đại thiếu cố tình “hừ” một tiếng!

Tiếng “hừ” này, càng làm cho Chiến Luân Hồi xác nhận thêm cho thân phận của
hắn!

Vì vậy cơn giận trong lòng hắn càng lúc càng tăng lên, lửa giận bốc cao ba
nghìn trượng, không còn có thể ngăn lại nữa. Nếu hắn chỉ “hừ” một tiếng, cũng
không nói gì. Nhưng “hừ” xong lại dùng một dáng cao thủ nói một câu, “ Bằng
vào ngươi cũng xứng?”

Những lời này mới chính thức làm cho Chiến Luân Hồi tức điên lên!

Thân phận Chiến Luân Hồi là gì?

Phóng tầm mắt cả Huyền Huyền đại lục, trừ bỏ Miêu Khuynh Thành ẩn nấp trong
lòng đất ra, thì không còn có người thứ hai, có thể so sánh vai vế với hắn,
địa vị chí tôn!

Trừ bỏ Miêu Khuynh Thành ra, chỉ luận về huyền công thâm hậu, Chiến Luân Hồi
thật sự chính là người đứng thứ nhất!

Mà Miêu Khuynh Thành hiện tại không thể hiện thân nơi trần thế, thì Chiến Luân
Hồi mới chân chính là tồn tại cao nhất trong phiến thiên địa này!

Cửu U Thập Tứ Thiếu tuy rằng được xưng là đệ nhất thiên hạ, nhưng Chiến Luân
Hồi còn chưa để vào trong mắt!

Thân phận như vậy, thực lực như vậy, lại bị một người xem rẻ như không nói một
câu:

– Bằng vào ngươi cũng xứng?

Chiến Luân Hồi nổi giận gầm lên một tiếng, cơ hồ là tức giận đến hộc máu!

Hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay hắn đột nhiên huyễn hóa ra hàng vạn
đạo hàng quang, toàn lực phản kích!

Cuộc chiến hai người càng lúc càng nghiêm trọng, nhưng cả quá trình thực chất
chỉ chưa quá một hồi thời gian, dù sao tốc độ của bọn họ đã sớm đạt đến trình
độ người thường có thể nghĩ đến! nhưng cũng chỉ trì hoãn một hồi như vậy, thế
cục càng lúc càng bất lợi cho Chiến Luân Hồi, cũng không có gì kỳ quái, cao
thủ Thiên Thánh Cung đã đuổi đến!

Đám người Cổ Hàn lòng đầy căm hận đuổi đến, không ngờ phát hiện lại có một
người lấy một vs một với Chiến Luân Hồi, vả lại có thể trì hoãn trong thời
gian lâu như thế! Không khỏi kinh ngạc một trận, không dám tin tưởng!

Chiến Luân Hồi là người năm tháng nào?

Điểm này, trong lòng mọi người vừa giao thủ cùng hắn ai cũng hiểu rõ. Mặc dù
đối với nhân phẩm Chiến Luân Hồi khinh thường tới cực điểm, nhưng đối với tu
vi của hắn thì không ai không phục!

Lúc trước mặc dù mọi người cùng Cổ Hàn mạnh mẽ liên thủ, tổng cổng có hơn ba
mươi vị tứ cấp Thánh Hoàng cao thủ, hơn mười vị Thánh tôn cường giả, mặc khác
còn có ba bốn vị trên cả Thánh Tôn, nhiều cao thủ như vậy vây công, cũng chỉ
có thể đánh bại hắn, không thể đem hắn giết chết, lại càng không thể lưu hắn
lại, ngay cả làm cho hắn trọng thương cũng không được! Nhưng lúc này, ngay
trước mắt, lại có người có thể lấy lực lượng một người, đem Chiến Luân Hồi
ngăn lại!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận