Trong thế lực thuộc sở hữu của Quân gia, chỉ có hai người vẫn luôn luôn không
hề sử dụng linh dược để tăng tu vi của bản thân.
Vì Quân Mạc Tà từng trịnh trọng nói qua, tư chất của hai người bọn họ không
tốt, tốt nhất là nên dùng tẩy tủy đan trước đã, sau đó mới mượn dược lực của
linh dược tăng lên, vậy mới có thế phát huy tác dụng lớn nhất của linh dược,
cho nên hai thằng nhóc này đã bị làm ngơ rất lâu……
Nhưng, hai thằng nhóc này cũng rất kiên nhẫn, nhìn các phương diện của đồng
bạn ngày càng tăng rộng, vẫn có thể giữ được khuôn mặt không cảm xúc, vẫn như
xưa tập luyện bài tập của mình, mỗi ngày đều muốn bản thân tập đến sống đi
chết lại, tựa như người khác đối với bọn họ chỉ là ảo ảnh mà thôi…….
Người Quân gia, thực lực nhảy vọt nhất chính là tiểu la lị Kỉ Chủy, nhưng thực
lực tăng nhanh nhất, vẫn thuộc về Mai Tuyết Yên, Mai đại mỹ nhân trong một lần
trải qua lễ rửa tội của linh mạch thần dị, từ đỉnh cao của thánh hoàng cấp ba,
nhanh chóng vọt tới thánh tôn cấp một, khoảng cách tuy rằng không quá lớn,
nhưng thực lực cùng lúc trước quả thật là hai người khác nhau!
Chỉ cần mỗi thế lực của Quân gia, cũng đủ để ngạo thị thiên hạ!
Nhưng, nếu chỉ vậy cũng chưa đủ, vẫn không đủ để từ nơi cao nhất nhìn xuống
toàn bộ thế giới.
Nhưng, sau khi thiên phạt sâm lâm có được thực lực, tình huống đã thay đổi rất
lớn!
Sau khi thiên phạt sâm lâm, tám vị lão thú hoàng thân thể bị bệnh tật hành hạ
kiên trì dùng đan dược mà Quân Mạc Tà cho, công lực tu vi rất nhanh khôi phục
đến trạng thái cao nhất của bản thân, nay linh mạch lại tăng lên, đồng loạt
tăng lên thánh tôn cấp hai!
Còn về phần Hùng Khai Sơn và các thú vương khác, đều tăng lên đến cảnh giới
thánh hoàng cấp một!
Mà thuộc hạ cũng bọn họ nguyên bản có thể biến hóa ra mấy trăm huyền thú, cũng
giống như hỏa tiễn bay vọt, tất cả đều đạt đến thánh giả cấp ba, nhưng không
phải mười người tám người mà là ước chừng có hơn năm trăm người!
Nhưng…… Có vẻ chỉ tăng đến đây mà thôi……
Vì linh mạch mà Mai Tuyết Yên mang về đã dùng cạn sạch sẽ……
Nghe nói, trong thiên phạt sâm lâm còn có mấy ngàn con huyền thú, đang trông
mong chờ đợi nữa……
Nghe con số không chính xác này, Quân Mạc Tà ra một thân mồ hôi, có vẻ như lực
lượng này, đã đủ để hủy diệt…… thế giới này……
Nhưng, những người được tăng lực lượng cũng không phải không trả một cái giá
nào cả, tất cả đều không hề có ngoại lệ, đều phải trải qua khảo nghiệm của
thiên kiếp!
Trong khoảng thời gian nửa tháng, bầu trời trên thiên phạt sâm lâm luôn dày
đặc lôi điện, kéo dài không dứt……. Thường xuyên xuất hiện trường hợp hơn mười
người cùng nhau độ thiên kiếp…….
Một đám đều bị đánh đến mặt xám này tro, nghiêm trọng nhất, là bị đánh trở về
nguyên hình, thương tích đầy người, một số gần như là dầu hết đèn tắt…… Trong
đó Hùng Khai Sơn cơ hồ bị đánh đến mỡ cũng đều bị vắt hết…… Có thể nói là cửu
tử nhất sinh a.
Nghe nói cái tên này sau khi cưới vợ có chút quá độ mệt nhọc, thiếu dinh dưỡng
suy yếu…… Cũng không biết có phải sự thật hay không……( NB : tinh tận thân vong
)
Cho dù là vận dụng hết tất cả những biện pháp an toàn mà Quân Mạc Tà dặn dò,
nhưng vẫn có hai đội viên Tàn Thiên trong quá trình độ kiếp bất hạnh bị đánh
thành mây khói, hồn xiêu phách tán…… Còn thiên phạt huyền thú cũng có hơn mười
mấy con bị đánh hồn xiêu phách tán……
Nhưng con số này so với con số độ kiếp thành công mà nói, cũng không đáng giá
nhắc tới……
Chỉ nói ngày xưa khi dùng ngàn tà vạn độc quả, huyền thú dùng quả này nhằm mục
đích tăng cấp, tỷ lệ thành công cũng chỉ hai ba phần trăm mà thôi, nhưng tất
cả thú vương của thiên phạt vẫn mạo hiểm ăn, cũng biết trình độ nguy hiểm của
độ kiếp, tăng cấp nhất thế nào, nay, tỉ lệ thất bại cơ hồ là một phần trăm, tỉ
lệ khác nhau quá xa.
Quân Mạc Tà tận mắt đọc phần tài liệu này, trực tiếp bị sét đánh đến hoa mắt,
thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống…… Mai Tuyết Yên cũng chỉ cầm về có cỡ năm
sáu tảng đá mà thôi, những tảng đá vỡ vụn của linh mạch lại có thể tạo thành
thành tựu huy hoàng như vậy! Không, huy hoàng cũng không đủ để hình dung, phải
nói là vô cùng khủng bố, vô cùng huyền huyễn a!
Ông trời của ta a!
Nếu dùng hết toàn bộ linh mạch…… Vậy thì chẳng phải có thể tạo ra một quân
đoàn trên trăm vạn người đều là thánh tôn?
Chỉ cần nghĩ đến đó, Quân Mạc Tà hạnh phúc đến nỗi hít thở không thông……
Nhưng, nghĩ thì nghĩ như vậy thôi, chuyện phí phạm của trời này, Quân đại
thiếu gia cũng không muốn làm……
Còn chưa kịp theo sự khiếp sợ và vui mừng tỉnh dậy, Quân đại thiếu gia đã bị
Mai Tuyết Yên nhấc lên, sau đó mọi người đều tản ra hết. Mai Tuyết Yên dẫn
Quân đại thiếu gia đến một phòng khách nho nhỏ.
Um, xung quanh có mấy cánh cửa, mấy phu nhân ở trong này cũng đã tạo thành một
căn hộ nho nhỏ, cùng nhau bàn bạc. Nhưng đây cũng không hẳn là một căn phòng.
Bên ngoài là phòng khách, còn lại đều là cộng đồng dùng chung.
Xem bố cục này, có vẻ rất giống với căn phòng mà ngày đó Quân đại thiếu gia ở
Phong Tuyết Ngân thành tìm kiếm di tích của Cửu U đệ nhất thiếu, một đại sảnh
thông bốn phương, phòng liên tiếp nhau……
“Phốc” một tiếng, Quân Mạc Tà bị bạo lực ấn ngồi xuống ghế.
Đại thiếu ngẩng đầu lên, đã thấy bốn khuôn mặt xinh đẹp như hoa như ngọc lạnh
lùng cười nhìn chằm chằm mình, bày ra tư thế bốn người mẹ cùng mắng chửi một
đứa con!
Xem ra, khảo vấn chính thức sắp bắt đầu rồi! ( NB: )
Mai Tuyết Yên và Quản Thanh Hàn ngồi chính giữa, Độc Cô Tiểu Nghệ và Hàn Yên
Mộng ngồi hai bên.
Xem ra mấy vị phu nhân đã tự mình thương lượng ra lớn nhỏ……
Nhưng nơi này hình như không có chuyện của nha đầu Hàn Yên Mộng, nàng đến đây
chen thêm một chân là chuyện gì vậy. Dưới bốn cặp mắt nghiêm túc, đang suy
tưởng Quân đại thiếu gia cũng không khỏi sợ run cả người……
……. Đây là sao? Chẳng lẽ còn muốn tra tấn bức cung à?
Bốn đôi mắt lãnh lẽo nhìn chằm chằm, đồng thời lạnh như băng tập trung phía
trên cơ thế Quân Mạc Tà, mặc dù Quân đại thiếu gia rất mạnh, nhưng vẫn cảm
giác bị xem hết:
– ……. Này…….. Chuyện gì vậy? – Quân đại thiếu gia giãy dụa nói – Này……. Chúng
ta đều là người một nhà, mọi người đều nằm cùng một ổ chăn, nói nói chuyện
riêng tư cũng được thôi…… Nhưng sao nha đầu này lại ở chỗ này vậy?
Người hắn ám chỉ, tự nhiên là Hàn Yên Mộng.
Theo dự đoán của hắn, sau khi mình nói ra những lời này, nha đầu Độc Cô Tiểu
Nghệ kia không xấu hổ không ngượng ngùng không động đậy. Nhưng với cá tính của
Quản Thanh Hàn, phỏng chừng sẽ xấu hổ bỏ đi, còn Hàn Yên Mộng có khả năng sẽ
giận bỏ đi……
Nếu tất cả đều thuận lợi, bản thân chỉ cần đối phó với Mai Tuyết Yên và Độc Cô
Tiểu Nghệ, vậy sẽ thoải mái hơn…… Vì Độc Cô Tiểu Nghệ căn bản ngay cả đối phó
cũng không cần đối phó, nếu có cô gái nào nói chướng mắt Quân Mạc Tà, vậy nàng
sẽ tức giận nói: Mạc Tà ca ca vĩ đại như thế, ngươi còn chướng mắt, vậy ngươi
muốn cái gì chứ?
Chỉ còn lại mỗi Mai Tuyết Yên, cô độc không người trợ giúp, dễ làm hơn……
Nhưng ngoài dự đoán của hắn, Quản Thành Hàn tuy là có đỏ mặt, nhưng vẫn không
nhúc nhích, còn Hàn Yên Mộng thì hừ lạnh một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn chu lên
quay đầu sang chỗ khác, cũng không bị tức mà bỏ đi.
– Lúc nãy là ta sơ sót, quên thông báo cho chàng một việc.
Mai Tuyết Yên thản nhiên nói:
– Phong Tuyết Ngân thành Hàn phu nhân, giao phó tam thúc và tam thẩm, hướng
mẫu thân và gia gia cầu hôn. Đem nhị tiểu thư Hàn Yên Mộng gả cho chàng, gia
gia và mẫu thân làm chủ đồng ý rồi, lời cha mẹ đã nói, mai mối cũng đã đầy đủ,
nay, Hàn Yên Mộng đã là người của Quân gia ta……
Độc Cô Tiểu Nghệ hả hê vô cùng tiếp lời:
– Chính là vậy đấy, bây giờ nàng ta phải gọi ta là tỷ tỷ! Đây là lúc mẫu thân
trưng cầu ý kiến của chúng ta, yêu cầu duy nhất của ta chính là nó……
Hàn Yên Mộng mặt xanh mày xám, trừng mắt liếc nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ, dẩu môi
nói:
– Hả hê cái quái gì chứ, kỳ thật ngươi cũng không lớn hơn ta, không biết xấu
hổ……
Độc Cô Tiểu Nghệ hả hê nói:
– Quy củ của Quân gia chúng ta, người vào cửa trước là lớn! Không liên quan
chuyện tuổi tác! Dù sao bổn cô nương là tỷ tỷ của ngươi!
Hàn Yên Mộng không nói, chỉ tức giận nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ, xem ra, hai cô nhỏ
này bình thường cũng tranh đấu không ngừng.
– Tự mình xưng mình là tỷ tỷ, sao tới lúc chơi mạt chược ngươi lại là người
thua thảm thương nhất vậy? Cũng không biết xấu hổ tìm ta vay tiền……
Hàn Yên Mộng trả lời một cách mỉa mai.
Độc Cô Tiểu Nghệ nhe răng nói:
– Thua không mượn tiền…… sao gỡ lại vốn chứ? Có đánh có thua, nha đầu chết
tiệt nhà ngươi, cũng không giúp ta thắng mấy bàn, ta mỗi lần đều ra dấu rõ
ràng cho ngươi…… Ngươi cũng không chia bài cho ta……
– Ngươi còn muốn đạp chân ta sưng lên đến mức nào hả, dám nói người khác ra
sao, cũng không dám nói bản thân mình……
Hàn Yên Mộng liếc một cái, cao ngạo xoay đầu qua, từ bên hông gỡ xuống một túi
tiền, vô cùng hả hê lắc lắc, bên trong vang lên tiếng leng keng thanh thúy,
Độc Cô Tiểu Nghệ trong mắt giống như muốn phun lửa, quả thực hận không thể
nhào lên cướp đoạt……
Còn Quân Mạc Tà thì trợn mắt há hốc mồm……
Xem ra không chỉ bản thân mình ở bên ngoài thu một cái, ngay cả trong nhà
mình, cũng giúp mình thu một cái, bản thân mình lại là người cuối cùng biết
điều này, lời cha mẹ đã nói? Lời dẫn mai mối? Thế giới này thì ra cũng có chỗ
không hoàn mỹ……
Trách không được lúc trở về, bốn người các nàng cùng nhau nghênh đón, lúc đó
mình còn tưởng Hàn tiểu nha đầu bất quá là tới tìm vui thôi……
– Được rồi, à suýt nữa thì quên. Tiểu Nghệ, muội đi kêu Thiên Tầm và Linh
Mộng công chúa, Khả Nhi nữa, cùng đến dự thính. Chuyện này, cũng có phần các
nàng, ít nhất cũng có quyền được biết……
Giờ phút này Mai Tuyết Yên có vẻ cực có phong độ của một đại tướng, chỉ huy
bình tĩnh lý trí, điều binh khiển tướng.
– Tuân lệnh!
Độc Cô Tiểu Nghệ tìm chuyện vui đáp lại một câu rõ to, vô cùng oai hùng hiên
ngang đứng dậy, hùng hùng dũng dũng đi ra ngoài. Giống như một đại tướng tiên
phong nhận được mệnh lệnh xuất phát ra chiến trường vậy!
Quân Mạc Tà trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, có vẻ bây giờ không
phải bốn bà mẹ dạy một đứa con, mà đã diễn biến thành bảy nước tranh hùng
rồi……
Không bao lâu, mọi người đã đến đông đủ, đám người Thiên Tầm nhìn một màn kỳ
lạ trước mặt, không khỏi nhìn nhau. Hồn nhiên không rõ, cảnh tượng này là vì
quái gì vậy?
– Các vị tỷ muội. Chúng ta đều biết, Mạc Tà lần này đi ra ngoài, là vì tương
lai mọi người suy tính. – Mai Tuyết Yên thản nhiên nói – Đơn giản là vì huyền
giả chúng ta, một khi tu luyện đến mức cao nhất, có thể kéo dài tuổi thọ, thậm
chí sống đến ngàn năm vạn năm, nhưng nét xuân xanh của con gái chúng ta không
thể quay đầu, cho dù đẹp đến đâu cũng sẽ già đi, nét đẹp cũng chỉ là khoảng
khắc. Cho dù là quốc sắc thiên hương, cũng không tránh được giờ phút phai tàn,
năm tháng hao mòn…… Mà Mạc Tà ra đi, mục đích chủ yếu là giúp chúng ta tìm một
loại linh dược vĩnh viễn duy trì tuổi thanh xuân!
Mai Tuyết Yên nói đến đây, trong chốc lát tất cả đám phụ nữ đều ồn ào nhao
nhao lên.
Linh dược vĩnh viễn duy trì tuổi thanh xuân…… Chẳng lẽ thứ trong truyền thuyết
này, thật sự tồn tại sao?!
– Vậy…… huynh tìm được chưa?
Độc Cô Tiểu Nghệ là người thiếu kiên nhẫn nhất, dẫn đầu hỏi, hiển nhiên là vội
vàng muốn biết đáp án, mà vô cùng hy vọng đáp án này là khẳng định, câu hỏi
của nàng, cũng nói lên toàn bộ nỗi lòng của đám phụ nữ ở đây.