Đan Vũ Càn Khôn

Chương 989: Bất tử huyết mạch tái hiện

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Cũng may Võ Tông thất là do người có đại năng lực kiến tạo, vô cùng chắc chắn,
nếu thay đổi là động phủ bình thường chỉ sợ đã biến thành một đống hoang tàn.

Cho dù là như thế, bị hai cỗ năng lượng kinh khủng tàn sát bừa bãi, động phủ
vẫn không ngừng chấn động kịch liệt, vô số tro bụi rơi vãi xuống làm cả Võ
Tông thất đều biến thành một mảnh trắng xóa.

– Tư tư…

Ngay khi hai cỗ năng lượng giằng co nhau, hư ảnh Chu Tước đen nhanh không địch
lại ngũ sắc quang cầu, theo thanh âm bị cắn nuốt truyền đến, ngũ sắc quang cầu
giống như mặt trời phá tan mây đen, quang mang sáng ngời nóng cháy hướng Tần
Phàm tiếp tục đập tới.

– Ngũ hành đan kiếp không ngờ mạnh mẽ tới mức độ này!

Thấy vậy sắc mặt Tần Phàm không khỏi biến đổi, vội vàng bắt chéo hai tay bảo
vệ hộp bạch ngọc trong lòng, chỉ đề phòng cỗ công kích kia đánh tới làm mình
bị thất bại trong gang tấc.

– Oanh!

Ngay sau đó ngũ sắc quang cầu đã biến yếu hơn nhiều liền oanh thẳng lên trên
người Tần Phàm, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp hung hăng đánh bay thân thể hắn ra
phía sau, cuối cùng đụng lên cửa lớn của Võ Tông thất, sau đó mới nặng nề rơi
xuống mặt đất.

May mắn công kích của ngũ hành đan kiếp rốt cục dừng lại, tiếp theo hết thảy
dị động chậm rãi thối lui, không khí, mặt đất, vách tường khắp bốn phía cùng
cây cối bên ngoài kể cả phong vân biến hóa trên bầu trời đều dần dần khôi phục
lại bình thường.

Cảm giác áp lực bao phủ trong lòng mọi người cũng đều tán đi.

Yên lặng.

Sau đại kiếp nạn, trong khoảng thời gian ngắn không gian có vẻ thật bình tĩnh,
thậm chí cả phủ đệ Hồng gia không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.

– Ngũ hành đan kiếp kia xem như xong rồi sao?

Qua ước chừng năm giây thời gian, Kim Dương võ thánh mới trầm giọng hỏi Hồng
Hải.

– Hẳn là xong rồi…

Lúc này biểu tình vẻ mặt Hồng Hải kinh ngạc đến ngây người, đặc biệt ở thời
khắc cuối cùng trong Võ Tông thất phát ra động tĩnh cùng biến hóa làm cho hắn
cảm giác khiếp sợ không thôi. Đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy ngũ
hành đan kiếp phát sinh, trong lòng vừa kiêng kỵ nhưng cũng hâm mộ lẫn chờ
mong, làm một luyện đan sư, hắn cũng rất muốn luyện chế ra được một loại siêu
cấp đan dược có thể dẫn động ngũ hành đan kiếp như thế.

– Tần Phàm, ngươi ra sao?

Nghe được Hồng Hải trả lời, lúc này Kim Dương võ thánh vội vàng chạy vào Võ
Tông thất, mở cửa động phủ lo lắng nhìn vào bên trong hỏi.

Lúc này trong Võ Tông thất tro bụi khắp nơi, một mảnh mịt mù, Tần Phàm đang
nằm cách cửa động không xa.

– Hô…đa tạ tiền bối quan tâm, vãn bối không sao, viên Thánh Đan này rốt cục
ta đã luyện chế ra!

Lúc này Tần Phàm cảm thấy thập phần mỏi mệt, thậm chí toàn thân không muốn
động đậy, nghe được thanh âm của Kim Dương võ thánh hắn gian nan bò lên trả
lời.

Lúc này khí huyết trong thân thể hắn vẫn sôi trào lên, ngũ hành đan kiếp đích
thật là lợi hại, đặc biệt một kích ngũ nguyên hợp nhất cuối cùng, so sánh với
chiêu công kích của võ thánh hậu kỳ thật kém không xa!

Nhưng cũng may Võ Tông thất ngăn cách một bộ phận uy lực của ngũ hành đan
kiếp, hơn nữa ở thời điểm mấu chốt hắn kích động bất tử huyết mạch Chu Tước,
nếu không rất có thể hắn đã rơi vào cục diện đan hủy người vong.

Mà bởi vì có Thanh Long Tâm cường đại chống đỡ, hiện tại hắn mới có khí lực bò
lên.

Mở hộp bạch ngọc trong lòng, nhất thời Tần Phàm cảm giác được linh khí cuồn
cuộn đập thẳng vào mặt, Thánh Đan bên trong cũng không bị tổn thương, vào lúc
này còn sinh động nhảy lên như muốn nhảy ra khỏi hộp bạch ngọc kia.

Thánh Đan này thật có linh tính.

Trên thực tế Thánh Đan cũng thuộc loại đan dược thánh giai, có thể luyện chế
ra được đan dược này bình thường đều là luyện đan đại sư có thực lực võ thánh,
dùng thực lực võ tôn cấp như Tần Phàm là có thể luyện chế ra đan dược thánh
giai có thể nói chỉ có một không hai!

– Vì ngươi ta nếm khổ thật không ít ah, hi vọng ngươi phải có chút tác dụng
mới tốt…

Nhìn thấy viên Thánh Đan, Tần Phàm âm thâm cười khổ nói.

Thu hồi hộp bạch ngọc, Tần Phàm đi ra cửa động. Lúc này hắn đã khôi phục lại
trạng thái bình thường, nhưng toàn thân vẫn còn cảm giác đau đớn xé rách, còn
có cảm giác suy yếu, hoàn toàn không thể sử dụng lực lượng. Đây đều là di
chứng sau khi kích thích bất tử huyết mạch, phải tu dưỡng thật nhiều ngày mới
có thể hoàn toàn khôi phục.

Nhưng trạng thái bất tử rất mạnh, chỉ là sau khi kích phát cũng làm người cảm
giác thật thống khổ.

Tần Phàm luôn luôn nghĩ biện pháp đem trạng thái này thay đổi thành chủ động
kích phát, nhưng vẫn luôn không thành công, nhưng lần này lợi dụng ngũ hành
đan kiếp kích phát, cũng đã cho hắn thêm ý tưởng, trở về cẩn thận nghiên cứu
một phen, có lẽ ngày sau cũng có thể chủ động kích phát.

Mà nếu một khi thành công, như vậy hắn sẽ có thêm lá bài tẩy còn mạnh hơn cả
bạo huyết Kỳ Lân.

– Tần Phàm ngươi thật không có việc gì?

Thấy Tần Phàm đi ra, Kim Dương võ thánh có chút không dám tin tưởng hỏi lại,
vừa rồi động tĩnh lớn như vậy, dù là ngũ lục cấp võ thánh còn chưa chắc có thể
chịu đựng được.

– Chỉ có chút mỏi mệt cùng suy yếu, nghỉ ngơi một lát là tốt rồi.

Tần Phàm gật đầu nói.

– Thật sự không có việc gì, trời ạ, đúng là quái thai, không chỉ ở cảnh giới
võ tôn đã luyện chế ra đan dược thánh giai, hơn nữa còn tiếp nhận được ngũ
hành đan kiếp vẫn vô sự! Tần Phàm, ngươi còn là người sao…

Lúc này Hồng Hải cũng đi tới, đánh giá Tần Phàm thật lâu, kinh ngạc nói.

– Vị tiền bối này là?

Tần Phàm nhìn ra được Hồng Hải là cường giả võ thánh của Hồng gia, nhưng trước
kia hắn chưa từng gặp qua.

– Đây là luyện đan sư Hồng Hải của Hồng gia chúng ta.

Lúc này đương kim tộc trưởng Hồng gia Hồng Nghiễm cũng đi tới giới thiệu.

– Tần Phàm gặp qua Hồng tộc trưởng cùng Hồng Hải tiền bối.

Tần Phàm nhận thức được Hồng Nghiễm, khi hắn đi vào Hồng gia không lâu từng
bái kiến qua, lúc này hắn liền khom người thi lễ với hai người.

– Ha ha, Tần Phàm, bởi vì lần này ngươi luyện đan, một lần luyện đan mà Hồng
Hải chuẩn bị hồi lâu đã bị phá hư rồi đó!

Lúc này Hồng Nghiễm cười nói, cũng muốn mượn cơ hội này kết giao quan hệ với
Tần Phàm.

– Thật sự?

Tần Phàm không khỏi ngẩn ra, sau đó hướng Hồng Hải tạ lỗi:

– Hồng Hải tiền bối, thật xin lỗi!

– Tiền bối thì không dám, chỉ bằng thuật luyện đan của ngươi, ở trong luyện
đan đạo ta còn phải gọi ngươi là tiền bối đâu, xin ngươi hãy chỉ giáo nhiều
hơn. Về phần lô đan dược kia, chính do kỹ thuật bản thân ta không đủ, cũng
không thể trách ngươi, chú linh đều thất bại, ai…

Hồng Hải cũng phóng khoáng, không quá tính toán, chỉ cười khổ vỗ vỗ vai Tần
Phàm nói.

– Chỉ giáo thì không dám, nhưng Tần Phàm cũng hi vọng có cơ hội cùng Hồng Hải
tiền bối cùng nhau nghiên cứu thảo luận đan đạo.

Tần Phàm khiêm tốn mang theo vẻ áy náy nói, kỳ thật cùng luyện đan đại sư chân
chính giao lưu trao đổi cũng vô cùng có lợi.

Nhưng kỹ thuật luyện đan có thể giao lưu, nhưng thiên phú luyện đan cũng không
thể trao đổi, sở dĩ Tần Phàm trẻ tuổi như vậy đã có được thuật luyện đan cao
siêu, nguyên nhân là vì thiên phú của hắn tuyệt đỉnh, linh hồn xúc giác mạnh
hơn người thường.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận