Đan Vũ Càn Khôn

Chương 920: Bán Thần xuất động. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Nếu phục dụng Thiên Linh đan, gặp gỡ tứ cấp Võ Thánh hắn cũng chưa chắc không
thể miễn cưỡng liều mạng!

Đương nhiên, có thể đạt tới tứ cấp Võ Thánh cũng không phải thế hệ tầm
thường, cho dù miễn cưỡng liều mạng, hắn cũng là bại chiếm đa số, tóm lại
không phải là hoàn toàn không có sức phản kháng là được.

– Tốt, thật sự quá tốt.

Nghĩ tới đây, Tần Phàm rất là thoả mãn lấy ra Bán Thần Khôi Lỗi kia. Đến lúc
này, hắn có thể an tâm đi khởi động con rối không biết còn dùng được nữa không
này.

Bán Thần Khôi Lỗi này có được diện mạo cùng ngoại hình đồng dạng với nhân
loại, diện mục lạnh lùng, là bộ dáng một trung niên nam nhân tài cao khoáng
đại, trên người mặc quần áo và trang sức Thượng Cổ, tay cầm một thanh bảo kiếm
thanh sắc.

Nhưng hiện tại bởi vì cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này đã mất đi năng lượng, hai mắt
hắn nhắm nghiền, toàn thân không có một tia sinh cơ ba động, trừ trên người
còn có một loại uy thế nhàn nhạt như có như không, ngược lại là lộ ra giống
như người chết.

Tất cả nội tạng khí quan trong thân thể bộ Bán Thần Khôi Lỗi này đã không
còn, thay thế là vô số trận pháp phức tạp huyền ảo, những trận pháp này có
lẽ là dùng để chèo chống cùng duy trì Bán Thần Khôi Lỗi này. Mà ở chỗ trái
tim, trái tim Bán Thần này đã mất đi, chỗ đó là địa phương gửi năng lượng tinh
hạch.

Ở trong trí nhớ truyền thừa, chỉ cần đem Bát cấp Yêu Tinh Hạch trở lên phóng
tới vị trí trái tim này, Bán Thần Khôi Lỗi sẽ khởi động một lần nữa!

– Thử xem có được không.

Lần nữa đem tinh thần lực phù hợp cùng tinh thần ấn ký trong Bán Thần Khôi Lỗi
này, trong miệng Tần Phàm hơi trầm ngâm lấy, lấy ra Yêu Tinh Hạch của Địa
Vương Chiến Long mà trước đây giết chết, chậm rãi để nó vào bên trong vị trí
trái tim của Khôi Lỗi.

Khanh!

Sau một lát, một thanh âm như là máy móc ma sát vận động vang lên, sau đó
một loại năng lượng đặc thù ba động, bỗng nhiên xuất hiện ở trong đại sảnh,
làm cho Thiên Địa nguyên khí trong đại sảnh này cũng xuất hiện ba động ngắn
ngủi.

Nhưng thời gian dần qua, hết thảy lại từ từ biến mất, giống như là ném đá vào
hồ, hồ nước sau khi dập dền lại khôi phục bình tĩnh nguyên lai, Bán Thần Khôi
Lỗi kia vào lúc này tựa hồ lại trở nên không có bất kỳ phản ứng.

– Thất bại sao?

Trong nội tâm của Tần Phàm không khỏi trầm xuống, Bán Thần Khôi Lỗi này có thể
là bởi vì tồn tại thời gian quá lâu, trận pháp trong cơ thể nó đã mất đi sức
sống.

Bất quá sau một khắc, cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này lại mạnh mẽ mở hai mắt lợi hại
ra!

Ánh mắt như là kiếm quang sơ hiện, mũi nhọn lóe ra, như qua sông hư không,
cái ánh mắt này làm cho Tần Phàm đứng ở trước mặt cũng không khỏi trong nội
tâm có một tia nghiêm nghị, như là bị trăm ngàn đạo kiếm khí đâm trúng thân
thể.

– Thành công!

Cảm giác được bên trong cỗ Bán Thần Khôi Lỗi kia truyền đến cảm giác tinh thần
phù hợp hoàn mỹ, Tần Phàm không khỏi là con mắt sáng ngời, rốt cục lần nữa lộ
ra thần sắc hưng phấn. Đến lúc này, hắn có thể cảm giác được cỗ Bán Thần Khôi
Lỗi này đã “Sống” lại.

Sau đó Tần Phàm rất có hứng thú vây quanh cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này vài vòng,
càng xem càng cảm thấy thoả mãn, cỗ Bán Thần Khôi Lỗi trước mắt này, khí tức
bình tĩnh, trên người không có bất kỳ khí tức uy nghiêm của Võ Thánh, nhưng mà
càng có thể ở lúc mấu chốt phát ra tác dụng đặc biệt.

– Cất bước!

– Chạy vội!

– Xuất kiếm!

Kế tiếp, Tần Phàm thử dùng tinh thần khống chế cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này làm ra
một ít động tác, phát hiện cũng có thể đạt được chấp hành rất nhanh. Chỉ cần
lòng hắn khẽ động, Bán Thần Khôi Lỗi này có thể làm ra phản ứng tương ứng.

Bởi vì có tinh thần ấn ký tồn tại, hắn cảm giác được cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này
như là cánh tay cảu mình, giống như là phân thân của hắn.

– Tốt, từ nay về sau, danh tự của ngươi là Thanh Phong!

Tần Phàm đối với cái này cảm thấy hết sức hài lòng, chứng kiến bảo kiếm thanh
sắc trên tay Khôi Lỗi này, tùy ý lấy cho nó một cái tên. Hắn quan sát thanh
bảo kiếm này, ngược lại là chất lượng coi như không tệ, là công nghệ thời kỳ
thượng cổ.

Lại để cho Thanh Phong này thí luyện thoáng một phát, tùy ý xuất kiếm như là
hành vân lưu thủy, một khi di động, tốc độ thậm chí so với Tần Phàm còn nhanh
hơn một ít, tuyệt đối là đạt tới tiêu chuẩn Võ Thánh cấp.

Cỗ Bán Thần Khôi Lỗi này, muốn phát ra nguyên khí công kích của Võ Thánh cấp
chính thức mà nói, sẽ tiêu hao thật lớn, một khỏa Bát cấp Yêu Tinh Hạch chỉ
có thể phát ra chưa đủ mười lần mà thôi.

Bất quá nếu là hành động bình thường, lại tiêu hao không lớn, Tần Phàm đoán
chừng một khỏa Bát cấp Yêu Tinh Hạch này cũng có thể ủng hộ nó mười năm thời
gian, nếu như hoàn toàn phong bế, đến lúc cần phải mới khởi động, vậy có thể
sử dụng càng lâu.

– Tốt, hiện tại ta trước hết đem tam hệ nguyên khí hỗn hợp tăng lên tới cảnh
giới tiểu thành, sau đó lại cùng Thanh Phong liên thủ đánh vỡ màn sáng kia.

Thấy đã khởi động được Bán Thần Khôi Lỗi, Tần Phàm lại để cho hắn đứng ở một
bên, mình lại chuẩn bị đi vào trong Huyền Thủy Hỏa Thổ không gian.

Bởi vì Bán Thần Khôi Lỗi này chỉ có thể sử dụng mười lần công kích của Võ
Thánh cấp, cho nên Tần Phàm không bỏ được để cho hắn đi nếm thử công kích màn
sáng, bởi vì đến lúc đó nếu như uy lực không đủ, như vậy sẽ lãng phí một lần
công kích.

Bất quá nếu đợi đến lúc Thủy Hỏa Thổ tam hệ hỗn hợp nguyên khí của hắn đạt tới
cảnh giới tiểu thành, hợp lực cả hai, cơ hội đánh vỡ sẽ lớn hơn rất nhiều.

Rương hòm Huyền Hỏa không gian, rương hòm Huyền Thủy không gian, rương hòm
Huyền Thổ không gian, ba rương hòm phóng cùng một chỗ, quả nhiên như hai cái
rương trước vậy, chậm rãi kết hợp đổi mới hoàn toàn, thành không gian Huyền
Thủy Hỏa Thổ không gian.

– Bảo kiếm phần lớn là từ trong ma luyện mà ra, hoa mai hương cho tới bây giờ
đều là từ trong khổ hàn đi đến. Kim Dương Vũ Thánh tiền bối, cám ơn hảo ý của
ngươi, bất quá lúc này đây, ta vẫn là quyết định đi liều mạng.

Trong nội tâm hơi trầm ngâm lấy, Tần Phàm trực tiếp bước vào trong không gian
mới tạo thành này.

Tuy Kim Dương Vũ Thánh hứa hẹn sẽ toàn lực trợ giúp Tần Phàm đột phá đến Võ
Thánh chi cảnh, nhưng Tần Phàm vẫn là càng thêm tin tưởng chính mình!

Cách nghĩ của Kim Dương Vũ Thánh là muốn Tần Phàm không nên quá mạo hiểm,
nhưng Tần Phàm biết rõ muốn thành công cho tới bây giờ đều không có dễ dàng
như vậy, hắn cùng nhau đi tới, cũng không biết trải qua bao nhiêu lần sinh tử
hiểm khó mới có thực lực hôm nay.

Hắn không úy kỵ nguy hiểm!

Chính là vì hắn một mực có được ý chí võ đạo cùng cường giả chi tâm kiên định
như vậy, nên hắn mới trèo lên càng cao hơn nữa, cuối cùng nhất đạt đến cảnh
giới Thất cấp Võ Tôn bây giờ.

Bất quá bởi vì Kim Dương Vũ Thánh nhắc nhở, hơn nữa Tần Phàm từ hoàn cảnh ba
tầng trước phỏng đoán, hắn biết rõ tầng thứ tư Cửu Long tháp này tuy rất có
khả năng tồn tại viên ma chủng thứ tư, nhưng tất nhiên sẽ lộ ra thập phần nguy
hiểm!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận