Vì Linh Ngân quả, vì có thể thành Thánh, những người này nghĩa vô phản cố.
Lúc này Tần Phàm vừa vặn bay đến trên không đàn yêu thú, hắn quay đầu lại nhìn
đến mấy Vũ Tôn cường giả kết bạn bên kia, nghe thấy phía dưới có tiếng gầm
điên cuồng của yêu thú, hắn có thể tưởng tượng đến chi “Cảm tử đội” này sẽ có
bao nhiêu hung hiểm, thậm chí hắn phỏng chừng mấy chục người này, cuối cùng
còn sống chỉ sợ sẽ không đủ mười người.
– A…
Quả nhiên ngay sau khi Tần Phàm vừa mới tiếp tục đi tới một khoảng cách, mặt
sau liền truyền đến một trận tiếng kêu thê thảm, chi “Cảm tử đội” kia chỉ là
vừa cùng đàn yêu thú tiếp xúc, lập tức liền có một gã Vũ Tôn cường giả thực
lực hơi yếu bị xé thành mấy mảnh.
Thanh âm thê lương trước khi chết kia, làm cho những Vũ Tôn cường giả khác
cũng không khỏi sắc mặt tái nhợt, trong lòng khẽ run, thậm chí còn có một chút
Vũ Tôn cường giả không chịu nổi loại áp lực này, muốn quay đầu phóng trở về,
đáng tiếc chỉ là đoản khoảng cách ngắn này, cũng phải chết đi năm tên Vũ Tôn.
Chỉ là vừa đối mặt cùng đàn yêu thú, thế nhưng đã chết đi cơ hồ 10% Vũ Tôn
cường giả!
Quá tàn khốc!
Những Vũ Tôn này, thậm chí cũng không có thiếu nửa bước Vũ Thánh, những người
này ở trong thành thị của mình phỏng chừng cũng đã là cường giả có chút phân
lượng, nhưng trong thời gian thật ngắn liền chết đi nhiều như vậy, sinh mạng
có vẻ yếu ớt như thế.
Mọi người cũng hiểu được vì cái gì Kim Dương Vũ Thánh nói này sẽ là một lần
tổn thất cực lớn của toàn nhân loại.
– Mọi người ổn định, không cần hoảng! Chích cần kiên trì qua là có thể được
Linh Ngân quả, chỉ cần kiên trì qua chúng ta đều có cơ hội thành Võ Thánh! Nếu
như mọi người lại phân tán, cuối cùng chỉ sẽ có con đường chết!
May mắn vào lúc này, có một Vũ Tôn cường giả có chút phân lượng đi ra ổn định
cục diện, lúc này mới dần dần giảm bớt thương vong, bất quá đi tới cũng có vẻ
rất gian nan.
Thấy một màn này, Tần Phàm không đành lòng nhìn lại, nhanh chóng tăng tốc độ
của mình, bay về phía trước mà đi.
Trong tâm của hắn cũng có chút may mắn, nếu như mình cũng gia nhập chi cảm tử
đội này, sợ là xem như hắn có thể thành công thông qua, cũng sẽ là thập phần
gian nan, nói không chừng bản thân sẽ bị trọng thương.
Phía trước, lúc này Vân Trung chi tử Vân Phi Dương thả chậm tốc độ, tựa hồ là
cố ý chờ đợi Tần Phàm đi lên.
– Tần Phàm, tốc độ mau thêm một chút, nếu chỉ chốc lát nữa bị mấy yêu thú phi
hành bên kia tụ tập lại đây, ngươi cũng sẽ phiền toái không ít.
Thấy Tần Phàm đuổi đi lên, Vân Phi Dương dặn dò nói.
– Ân, đa tạ Phi Dương huynh nhắc nhở.
Tần Phàm gật gật đầu, lúc này hắn lại nghe đến thanh âm thê lương của một gã
Vũ Tôn chết đi truyền đến, tâm tình của hắn hơi có chút trầm trọng, thần sắc
cũng có vẻ có chút ngưng trọng.
– Tần Phàm, đây là võ đạo, võ đạo phải dùng tánh mạng đi tranh thủ.
Nhìn thấy Tần Phàm còn quan tâm tình huống phía sau, Vân Phi Dương cũng than
thở nhẹ nói:
– Võ đạo rất tàn khốc, nhưng này cũng chính là mị lực của nó, làm cho người
ta say mê trong đó, khó có thể tự kềm chế. Dù là Kim Dương Vũ Thánh đã nhắc
nhở, nhưng những người này vẫn là nghĩa vô phản cố, bởi vì này đối với bọn hắn
mà nói là khảo nghiệm, cũng là cơ hội.
– Ta hiểu được.
Tần Phàm tiếp tục gật đầu nói.
– Ha hả, Tần Phàm, mặc dù ngươi qua được đệ nhất khảo nghiệm này, nhưng mà
khảo nghiệm kế tiếp sẽ càng thêm gian nan, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, ta
đang chờ ngươi vượt qua đây, hết thảy cẩn thận.
Tiếp theo hắn lại liếc mắt nhìn Tần Phàm một cái, mỉm cười nói:
– Tốt lắm, ta biết một hồi ngươi còn muốn dùng Linh Ngân quả, như vậy ta liền
đi trước một bước, Linh Ngân quả này thật là thiên địa linh quả khó được, đây
là cơ duyên của ngươi.
Nói xong, Vân Phi Dương liền tăng nhanh tốc độ hơn, đuổi theo những Vũ Thánh
cường giả khác. Nếu bàn về tốc độ phi hành, xem như Tần Phàm thi triển Chu
Tước chi dực, Trên thực tế so với những Vũ Thánh cường giả này còn phải chậm
đi một tí.
Mà Linh Ngân quả chỉ hữu dụng đối với Vũ Tôn cường giả, lại không thể bảo tồn,
nên mấy Vũ Thánh cường giả phía trước kia không có hứng thú. Bất quá cũng có
Vũ Thánh cường giả tới trước, hái một hai cái thử xem, nhưng kết quả rất thần
kỳ, Linh Ngân quả này nằm ở trong tay Vũ Thánh liền tự động hoá thành nước,
căn bản không có thể dùng hoặc là bảo tồn.
Ở trên đường, cũng có một chút phi hành yêu thú ý đồ công kích Tần Phàm, bất
quá phần lớn phi hành yêu thú đã bị Vũ Thánh cường giả trước mặt giết chết, lẻ
tẻ vài đầu phi hành yêu thú, xem như yêu thú cấp bảy, đối với Tần Phàm bây
giờ, thực lực cơ hồ tới gần sơ cấp Vũ Thánh àm nói cũng không có uy hiếp quá
lớn.
Hắn rất nhanh liền xông qua mười dặm khoảng cách này, đi tới dưới cây Linh
Ngân quả cao lớn, mà quay đầu nhìn lại “Cảm tử đội” do những Vũ Tôn cường giả
tạo thành kia, lại chỉ đi qua không đến 10% lộ trình, mà số lượng cũng giảm
bớt đến không đủ 50 người, có thể tới được nơi này, phỏng chừng sẽ mất hai
phần ba.
Rất là tàn khốc, kích liệt.
Bất quá Tần Phàm cũng không có đi chú ý đối với họ nhiều lắm, mà quay đầu lại
nhìn gốc cây Linh Ngân thụ khổng lồ trước mắt này. Độ cao của Linh Ngân thụ
này cũng có hơn trăm thước, Linh Ngân quả phía trên cũng rất nhiều, ít nhất cỡ
chừng mấy trăm khỏa, bất quá đáng tiếc là mỗi người chỉ có thể dùng một quả,
nhiều hơn cũng chỉ là hóa thành nước mà thôi.
Gốc cây Linh Ngân thụ này kỳ thật xem như là mọc ở giao giới của ngoại cốc
cùng nội cốc Cửu Long cốc, cách gốc cây đại thụ này không xa, chính là một
mảng mây mù lớn mỏng manh, đó chính là nội cốc, mặc dù sương khói ở ngoại cốc
đã tiêu tán, nhưng mà trong nội cốc vẫn là mây mù dày đặc.
Lúc này, những Vũ Thánh khác cũng đều tiến nhập trong nội cốc. Tần Phàm cũng
biết mình không có bao nhiêu thời gian có thể lãng phí, bởi vì nếu như tiến
vào trễ, đến lúc đó nói không chừng rất nhiều bảo vật liền bị người khác nhanh
chân lấy trước.
Kỳ thật hắn quan tâm nhất chính là viên Ma Chủng thứ tư, hắn mơ hồ cảm thấy
được Kim Dương Vũ Thánh kia rất có thể cũng đã vì nó mà mà đến, nên trong lòng
hắn cũng rất lo lắng.
Mặc dù có hộ sắt đen kia cùng tam khỏa Ma Chủng khác trong thân thể chỉ dẫn,
hắn nhiều hơn một chút ưu thế, có thể so với đối phương lại càng dễ phát hiện
vị trí Ma Chủng hơn, nhưng cũng phải là nắm chặt thời gian, bởi vì đối phương
so với mình sẽ càng dễ tới vị trí kia.
Nghĩ đến tận đây, Tần Phàm không còn do dự nữa, Chu Tước chi dực vừa thu lại,
nhẹ nhàng rơi vào trên cành cây Linh Ngân thụ, sau đó hắn trực tiếp vươn tay
ra, đem một quả Linh Ngân quả óng ánh trong suốt, mơ hồ có kim sắc sáng bóng ở
trong tay.
Bộ dạng Linh Ngân quả này thập phần quy tắc, tất cả Linh Ngân quả lớn nhỏ cùng
màu sắc đều là đồng dạng, nên bất kỳ một trái Linh Ngân quả nào cũng sẽ không
có chút khác nhau.