– Ngươi đã biết điều này thì ta cũng nói thêm một chút về Kim Dương Võ Thánh.
Hồng Sơn hắn hiện tại đã đem Ngũ Hành nguyên khí muốn tu luyện đến đỉnh, đặc
biệt kim hệ nguyên khí cùng Hỏa Hệ nguyên khí tới cảnh giới đại viên mãn. Nghe
nói hắn cách cảnh giới kia chỉ nửa bước, nhưng mà mấy chục năm qua đi, hắn vẫn
là không có cách nào khác vượt qua.
Vẻ mặt Vân Phi Dương cũng có chút phức tạp lắc lắc đầu, sau đó nói tiếp:
– Một bước này quá khó khăn, cho nên đối với người trên Vũ Thiên đại lục thì
Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn cơ hồ chính là đại biểu cho đỉnh cao của vũ giả.
– Trên đời chỉ có người không dám tiến tới đỉnh cao, rồi biến thành người
không với được đỉnh cao.
Tần Phàm cũng thản nhiên nói.
– Sao? Hay lắm! Tần Phàm không bằng chúng ta lúc này liền làm một cái ước
định, xem xem hai người chúng ta ai có thể leo tới đỉnh cao như Kim Dương Võ
Thánh?
Nghe vậy, Vân Phi Dương không khỏi sáng mắt lên, hứng trí truyền âm với Tần
Phàm.
Nếu là người khác thì một võ thánh cường giả cùng một Võ Tôn ước định như vậy,
mọi người nhất định là sẽ dè bỉu, cho rằng đây là chuyện cười . Bởi vì cường
giả Võ Thánh mạnh hơn cường giả Võ Tôn rất nhiều, thậm chí nửa bước Võ thánh
cùng Võ thánh cũng có thể kém mười năm. Một Võ tôn muốn đuổi kịp Võ thánh quá
khó khăn.
Vân Phi Dương cùng Tần Phàm đều không có loại cảm giác này. Vân Phi Dương coi
Tần Phàm là đối thủ của mình, mà Tần Phàm cũng coi Vân Phi Dương là mục tiêu
của mình.
Tần Phàm không nói gì, kỳ thật trước mắt Vân Phi Dương chính là đỉnh cao mà
hắn cần phải trèo lên. Nếu không thể siêu việt hơn đối phương trở thành Võ
thánh tuổi còn trẻ nhất trên đại lục thì hắn sẽ không có tư cách đánh đồng
cùng Vân Phi Dương, càng không nói đến ước định siêu việt Kim Dương Võ Thánh.
Tần Phàm mặc dù có lòng tự tin, nhưng hắn cũng hiểu mình, tuy rằng Vân Phi
Dương coi mình là đối thủ, nhưng hắn sẽ không cho là mình bây giờ có thể ngang
hàng với Vân Phi Dương.
Loại khí chất và phong độ của siêu cấp cường giả như Vân Phi Dương cũng đáng
để Tần Phàm kết giao.
Một lúc sau, khi mà Tần Phàm cùng Vân Phi Dương hai siêu cấp thiên tài lặng
yên ước định thì Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn đã dần dần tới gần chỗ này. Theo
kim dương hình người xuất hiện, mây mù trong Cửu long cốc giống như bị chiếu
lên tản đi không ít.
Mà lúc này đây, tất cả mọi người cũng đã phát hiện Kim Dương Võ Thánh đến, kể
cả cường giả Võ Thánh nhắm mắt dưỡng thần vừa rồi vào lúc này cũng đều mở mắt
ra, Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn đã đến thì cho dù Võ thánh cao ngạo thế nào
cũng không thể bỏ qua.
Thậm chí là trong cùng một lúc, toàn bộ cường giả vào lúc này đều chậm rãi
đứng lên nghênh đón Kim Dương Võ Thánh, đối với đệ nhất cường giả trên đại lục
bản thân họ phải tỏ vẻ tôn kính.
Tần Phàm nghe được trong truyền thuyết ước chừng ba mươi năm Kim Dương Võ
Thánh tham dự thú triều thật lớn, nghe nói người này dùng lực lượng một người
chiến tam đại bát cấp hậu kỳ yêu thú, cuối cùng dùng chính mình trọng thương
để đổi cho đại lục bình an, cứu rất nhiều sinh mệnh.
Có thể nói này Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn không chỉ có thực lực mạnh nhất
trên đại lục Vũ Thiên mà uy vọng trên đại lục cũng rất cao, thậm chí bình dân
coi hắn như là thân linh.
Phốc!
Sau một lúc lâu Kim Dương Võ Thánh rốt cục đã chạm đất, sau đó hào quang mãnh
liệt trên người hắn cũng thu liễm trở nên nhu hòa không ít. Chỉ là trên người
hắn có một màu vầng sáng , tựa hồ là đem thân thể hắn ngăn cách với thế giới
bên ngoài tự thành một tiểu thế giới, nhìn có vẻ thập phần thần bí.
– Đây là bởi vì tu luyện quy luật Ngũ Hành tới giai đoạn Đại viên mãn, cho
nên đã có thể khai sáng cùng chúc chúc quy tắc của mình dưới quy tắc vốn có
của thiên địa.
Trong lòng Tần Phàm âm thầm nói, hắn từng nghe Cổ Mặc giới thiệu qua, siêu cấp
cường giả Võ thánh hậu kỳ có thể làm được điều này, nhưng cả đại lục Vũ Thiên
này phỏng chừng cũng chỉ có mấy người làm được điều này.
Nếu hắn dùng quy tắc của mình bao trùm trong một phạm vi thì cho dù có nhiều
cường giả hơn nữa, phỏng chừng cũng không phải đối thủ của hắn. Nói cách khác
trừ phi là đối thủ cùng giai nếu không hắn sẽ là vô địch.
Lúc này mới không hổ là cường giả vô địch.
Tần Phàm cũng bắt đầu lén lút đánh giá đệ nhất cường giả đại lục này, Kim
Dương Võ Thánh nghe nói đã hơn hai trăm tuổi, tóc bạc hồng nhan, khuôn mặt uy
nghiêm, hai tròng mắt bình tĩnh, dáng người có chút nhỏ gầy, nhưng khí thế vạn
trượng. Mỗi lần bước về phía trước đều có thể khiến cho nhất phương cường giả
Võ Thánh nơi này có áp lực khó hiểu.
– Cảm giác khí tức này tựa hồ giống như chư vị thánh tôn.
Vào lúc này trong lòng Tần Phàm ng một chút, hắn phỏng chừng vài vị thánh tôn
chính là bán thần chi cảnh, hiện tại xem ra Kim Dương Võ Thánh quả nhiên là đã
đến Võ thánh đỉnh tiếp cận trình tự bán thần.
Chẳng qua khi đó bởi vì hắn vẫn là một gã Linh Vũ Sư, thực lực quá mức nhỏ
yếu, cho nên sẽ cảm thấy những vị thánh tôn cường đại vô cùng, nhưng hiện tại
thực lực của hắn đã tăng lên, không giống như trước kia không thể chịu nổi.
– Bất quá hắn có thể nhìn ra được, cường giả Võ Tôn chính là nửa bước Võ
thánh, trước mặt Kim Dương Võ Thánh ai cũng có dấu hiện thân thể run rẩy nhè
nhẹ.
Có thể nhìn ra được, Kim Dương Võ Thánh tuy rằng không phải cố ý, nhưng vẫn
khiến cho mọi người cùng cấp áp lực.
– Ngay cả Kim Dương Võ Thánhcũng phải động tâm, chẳng lẽ là ma chủng sao?
Tần Phàm thấy Kim Dương Võ Thánh đã đến, không khỏi âm thầm suy nghĩ trong
lòng, Ngũ đại Ma Tôn hóa thành ngũ khỏa ma chủng, trong đó phân biệt ẩn chứa
Ngũ Hành huyền ảo phong phú, đích xác rất có thể trợ giúp Kim Dương Võ Thánh
đột phá bình cảnh dừng lại đã lâu.
Mà ngay tại lúc trong lòng Tần Phàm suy nghĩ rất nhiều ý niệm thì cảm giác
được trong lòng rùng mình! Hắn không khỏi xuất hiện cảm giác kinh hãi, ngẩng
đầu lên, Tần Phàm phát hiện ánh mắt Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn không ngờ là
nhìn về phía mình.
– Chẳng lẽ Kim Dương Võ Thánh đã phát hiện ma chủng trên người của ta?
Lại thêm chuyện Tần Phàm cũng tới Cửu Long vì ma chủng nên trong lòng Tần Phàm
có chút không yên, hắn ở phía sau chạm phải ánh mắt của đối phương liền vội
vàng chột dạ cúi đầu.
Dù sao hiện tại hắn chỉ là một Võ Tôn, cho dù là biểu hiện ra sợ Kim Dương Võ
Thánh, đó cũng là chuyện bình thường.
Dù sao May mắn ngay tại lúc Tần Phàm cúi đầu, Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn rốt
cục cũng dời ánh mắt đi không tiếp tục chú ý Tần Phàm nữa, mà chuyển lực chú ý
về phía sương khói trong Cửu Long cốc.
– Ha ha, không thể tưởng được lúc này Kim Dương Võ Thánh tiền bối lại có hứng
thú với Cửu Long cốc.
Mà ngay lúc Kim Dương Võ Thánh tới gần thì một gã cường giả Võ thánh hậu kỳ đi
lên trước nói, quanh thân người này cũng có quầng sáng quy tắc, nhưng không có
cách nào khác so sánh với Kim Dương Võ Thánh với, thật giống như là đốm nhỏ
cùng mặt trời.