Đan Vũ Càn Khôn

Chương 839: Kỳ tích tương kiến. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Đạp phá thiết hài vô mịch xử? Tần Thiên Hoành hắn tìm chính là cái gì? Chẳng
lẽ hắn cũng là vì một khỏa nguyên hạch này mà đến?

Lúc này, nghe được câu nói kia của Tần Thiên Hoành, có chút cường giả không
khỏi khó hiểu.

– Kỳ Tích Chi Kiếm là nhân vật nào? Hai mươi năm trước đã được xưng là đệ
nhất nhân dưới Võ Thánh, cái nguyên hạch này tuy trân quý, nhưng nơi nào sẽ
đáng giá hắn chuyện bé xé ra to!

Có chút người lúc tuổi còn trẻ đã từng sùng bái qua Tần Thiên Hoành, vào lúc
này phản bác nói ra.

– Ta xem lúc này đây Kỳ Tích Chi Kiếm tựa hồ là vi Kỳ Tích Chi Tử mà đến.

Có chút người tin tức linh thông nói ra.

– Vì Tần Phàm mà đến?

Nghe có người nhắc tới, những người khác lập tức như có điều suy nghĩ.

– Hai người bọn họ tuy đều đến từ Đại Càn Quốc, hơn nữa đều cùng một họ,
nhưng trên thực tế lại là đến từ hai gia tộc bất đồng, thậm chí là thù hận
không nhỏ!

Có người gật đầu giải thích nói ra.

– Nói cách khác bên trong hai đại kỳ tích này, cuối cùng sẽ có một trận
chiến?

Rất nhanh, vào lúc này mọi ánh mắt đều phóng đến trên người Tần Thiên Hoành
cùng Tần Phàm xa xa mặt đối mặt đứng đấy, hiếu kỳ chờ mong, có chút khó có thể
nhẫn nại hưng phấn kích động.

Vào lúc này Tần Thiên Hoành đã thu hồi trường kiếm màu bạc dưới chân hắn, vững
vàng đứng ở trên mặt đất, mà thanh trường kiếm kia thì vây quanh hắn, càng
không ngừng chuyển động, kiếm khí tung hoành, phảng phất như muốn trực tiếp mổ
ra hư không.

Mà Tần Phàm, ở dưới kiếm khí lăng lệ ác liệt như thế của Tần Thiên Hoành trùng
kích, lại y nguyên bất vi sở động.

– Kỳ Tích Chi Kiếm đã là siêu cấp cường giả thành danh nhiều năm, Kỳ Tích Chi
Tử kia làm sao có thể cùng hắn so sánh?

Một ít cường giả thế hệ trước tựa hồ càng coi được Tần Thiên Hoành.

– Đây cũng chưa hẳn, Kỳ Tích Chi Tử là chưa đủ hai mươi tuổi liền trở thành
Võ Tôn cường giả, hơn nữa khí thế và khí tức kia ở đâu so ra kém Kỳ Tích Chi
Kiếm?

Những cường giả tân sinh lại coi trọng Tần Phàm hơn.

Bất quá ở bên kia, hai người Tần Thiên Hoành cùng Tần Phàm tương đối lấy,
trong lòng của bọn hắn ở lúc này cũng đanh đánh giá đối phương.

– Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm, ta tìm được ngươi rồi.

Thanh âm đạm mạc, lần nữa phiêu miểu mịt mù vang lên, mà ánh mắt kia như là
hai thanh bảo kiếm thẳng tắp bắn về phía Tần Phàm.

– Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên Hoành, ta cũng là cửu ngưỡng đại danh.

Vào lúc này Tần Phàm đồng dạng không để cho mình yếu thế chút nào, tuy hắn
biết rõ đối phương rất cường, cường đến hắn cũng không có nắm chắc tất thắng,
nhưng trước khi chiến đấu, khí thế giao phong là không thể rơi xuống hạ phong.

Hai người kia, một cái sắc bén như Tật Phong, một cái trầm ổn như núi cao!

Vũ Thiên đại lục tôn trọng vũ lực, tôn trọng thiên tài, tôn trọng cường giả!

Nhất là hai cái đều có được danh tiếng kỳ tích, đồng dạng danh khí không nhỏ,
chiến đấu ở giữa hai gã siêu cấp cường giả, càng là đáng giá vạn chúng chú
mục!

Thấy một màn như vậy, tất cả người đang xem cuộc chiến, thậm chí là một ít lão
niên cường giả vốn đã qua thời kỳ nhiệt huyết, vào lúc này cũng không khỏi
nhiệt huyết sôi trào .

Hai đại kỳ tích giao phong, đến tột cùng ai mới thật sự là kỳ tích?

Từng ánh mắt đều lộ ra vô cùng nóng rực!

Giữa hai người phảng phất như là hàn huyên, nhưng mà cơ hồ tất cả người đang
xem cuộc chiến cũng biết, khí thế của lẫn nhau tầm đó đang tiến hành giao
phong kịch liệt, thậm chí những người này cách cự ly cực xa, cũng có thể cảm
giác được trong hư không truyền đến trận trận rung động.

– Ý đồ đến của ta, ngươi hẳn là tinh tường, hôm nay, ngươi là không thể nào
còn sống ly khai. Nếu ngươi tự sát, có thể lưu toàn thây, nếu ta động thủ,
ngươi tất không còn da thịt. Tần Phàm, ta cho ngươi một cơ hội lựa chọn.

Sau một khắc, trên mặt Tần Thiên Hoành không có quá nhiều biểu lộ, chỉ tiếp
tục đạm mạc nói.

– Cảm ơn hảo ý, nhưng ta chưa từng có thói quen nhận thua.

Tần Phàm chỉ là vừa cười vừa nói.

– Niên kỷ như vậy liền có thể có được trình độ thực lực như vậy, Kỳ Tích Chi
Tử, hoàn toàn chính xác không hỗ danh tiếng là kỳ tích.

Tần Thiên Hoành cùng Tần Phàm hai mắt nhìn nhau tầm đó, trong miệng nhàn nhạt
nói ra.

– Bất quá, ngươi không phải là đối thủ của ta.

– Thật sao? Nhưng thứ cho tại hạ cả gan nói một câu, giống như các hạ niên kỷ
lớn như vậy rồi, lại vẫn chưa đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, kỳ thật ta cũng
không thấy được có địa phương gì đáng được xưng là kỳ tích.

Sau một khắc, trong hai tròng mắt của Tần Phàm cũng bắt đầu bộc lộ tài năng.

– Tê…

Nghe được một câu đối chọi gay gắt này của Tần Phàm, lúc này những người đang
xem cuộc chiến kia cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, lập tức lộ ra càng
thêm hưng phấn .

Ngươi nói ta không phải là đối thủ của ngươi, ta lại cho rằng ngươi không bằng
ta!

Hai người tuy còn không có chính thức động thủ, nhưng trên thực tế là đã sớm
âm thầm giao phong!

Đây là giao phong ở giữa hai đời thiên tài!

Xa xa những người đang xem cuộc chiến kia, kỳ thật cũng âm thầm chia làm hai
phái ủng hộ, cường giả thế hệ trước trải qua một đời Kỳ Tích Chi Kiếm kia, tự
nhiên là ủng hộ Tần Thiên Hoành, mà những thiên tài tân sinh, thì đối với Kỳ
Tích Chi Tử làm được những sự tình không thể tưởng tượng nổi tỏ vẻ sùng bái
cùng ủng hộ.

Đương nhiên, nếu bàn về thực lực tự nhiên là phái ủng hộ Tần Thiên Hoành kia
tương đối mạnh một ít, nhưng người ủng hộ Tần Phàm cũng không ít, những cao
thủ thực lực Linh Vũ Sư kia đều là ủng hộ hắn đấy.

– Ngươi niên kỷ như vậy vẫn chưa đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, kỳ thật ta
cũng không thấy được có địa phương gì đáng được xưng là kỳ tích.

Không sai, một câu nói kia của Tần Phàm đích thật là muốn làm cho Tần Thiên
Hoành phẫn nộ, bởi vì hắn biết rõ chỉ cần cảm xúc sinh ra chấn động lớn, như
vậy trạng thái sẽ phát sinh cải biến, lúc đó liền sinh ra sơ hở!

Hơn nữa một câu nói kia của Tần Phàm thực sự không phải là “Ngươi không bằng
ta” đơn giản như vậy, trên thực tế, hắn còn ý đồ để cho đối phương nhớ lại
những chuyện cũ.

Hắn biết rõ chỗ thiếu hụt lớn nhất của Tần Thiên Hoành là tình cảm, sở dĩ một
mực không thể đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, đều bởi vì là không bỏ xuống được
một đoạn cảm tình kia.

Hắn làm như vậy, mặc dù có chút không quang minh chính đại, nhưng hai người
chiến một trận, vốn chính là vô luận tâm lý, khí thế, thực lực,… tổng hợp các
nhân tố giao phong, cũng không có gì đáng trách.

Đặc biệt là vào lúc này Tần Phàm cảm giác được đối phương có được thực lực
càng mạnh hơn nữa, hắn càng là cần ở phương diện khác đi đền bù.

Nhưng mà, hắn còn không có thành công, lúc này Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên
Hoành, thần sắc không có cải biến, cảm xúc cũng không có phát sinh chấn động
lớn, tựa hồ hắn đã xem phai nhạt việc này .

Đúng như lúc trước Tần Phàm đoán chừng, tâm lý tố chất của Tần Thiên Hoành này
so với Mộc Thiên Hùng còn muốn giỏi hơn nhiều, tâm tình sẽ không quá dễ dàng
dao động.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận