Các huynh đệ, không bằng chúng ta mau chóng lập tổ đội bắt hắn cướp đan.
Có ít người thậm chí là manh động tham niệm điên cuồng.
– Đoạt hắn? Ngươi nói đùa gì vậy, ngươi biết Diêm Tân Thành là chết như thế
nào sao? Thì là có mắt không tròng, chọc vị thiếu gia này rồi bị một cước đạp
chết. Ngay cả cường giả Võ Tôn Phong Thiên Hà cũng không dám động đến hắn,
ngươi dám nói đoạt của hắn như thế nào?
Chỉ là có chút người nhận ra Tần Phàm liền giội cho những người có tham niệm
một gáo nước lạnh.
– Phong Thiên Hà cũng không dám động đến hắn, chẳng lẽ người này cũng đã là
cường giả Võ Tôn? Không có khả năng ah, hắn thoạt nhìn cũng mới chỉ hai mươi
bảy hai mươi tám tuổi mà thôi. . .
Có ít người vẫn còn có chút không cam lòng.
– Dùng mông cũng có thể nghĩ đến, ngay cả cường giả Võ Tôn Phong gia cũng
không dám động, không phải bản thân hắn có được thực lực cường đại mà sau lưng
hắn là một thế lực cường đại. Dù sao vô luận là điểm nào cũng không phải chúng
ta có thể chọc được, hơn nữa bên cạnh hắn là hội trưởng của thương hội Mặc gia
đó.
Có người tỉnh táo mà phân tích.
– Đúng vậy, tuy rằng ta cũng rất thích Linh Vũ đan, thậm chí nguyện ý mạo
hiểm tánh mạng, nhưng chưa thấy cái gì đã chết thì lão tử không muốn đi làm
chuyện vô nghĩa. Ta vẫn nên cố gắng tìm kiếm trong nhà có cái bảo bối gì đi
đổi với vị đại gia này mới là chính đại.
Lập tức có người đồng ý nói.
Đủ loại nghị luận không ngừng vang lên bên tai, không thể không nói, Tần Phàm
liên tục ra giá ba lượt đều tác động thần kinh của toàn trường! Cơ hồ mọi ánh
mắt đều bị Tần Phàm hấp dẫn, thậm chí còn muốn vượt qua bản thân vật phẩm đấu
giá.
– Thiếu gia, ta đổi. Đấu giá của ta chấm dứt, ta lập tức cùng với vị thiếu
gia này thành giao!
Tiểu lão đầu đấu giá ngọc vào lúc này cũng lớn tiếng kêu ầm lên.
Một khối ngọc không biết công dụng mà thôi! Tuy rằng trải qua xem xét đích
thật là cổ bảo, bất quá thử hồi lâu đều không có biết trong đó bí mật, giữ lại
cũng là vô dụng, lúc này mới xuất ra đấu giá.
Hắn vốn ý định có thể đạt được một viên Đại Hoàn đan đã không tệ rồi, , căn
bản không có kỳ vọng đến chính mình lại có thể đạt được Linh Vũ đan!
Vũ giả tuổi già như lão ngày giờ không nhiều, tác dụng của Linh Vũ đan càng
thêm trân quý!
Vì thế hiện tại hắn kích động như thế nào có thể biết được.
Tần Phàm gật nhẹ đầu, sau đó liền đứng dậy đi đổi miếng cổ ngọc thần bí về,
một khối cổ ngọc này bề ngoài nhìn không ra tốt xấu, nhưng mà linh hồn lực
cùng cảm ứng lực của Tần Phàm thậm chí còn mạnh hơn một ít võ thánh, vì thế
hắn có thể rõ ràng mà cảm giác được bên trong cổ ngọc truyền đến chấn động rất
mạnh.
Hắn cảm giác được bên trong ngọc tựa hồ là ẩn chứa một cỗ lực lượng rất mạnh,
cỗ lực lượng này thậm chí đạt tới cấp bậc võ thánh!
Tuy rằng cụ thể công dụng còn không biết, hắn còn phải trở về hảo hảo nghiên
cứu một phen mới được, nhưng bởi vì có được một cỗ lực lượng này, Tần Phàm đã
biết rõ cổ ngọc tuyệt đối vượt qua giá tiền mà mình báo ra.
Tuyệt đối vượt xa!
Những người kia đều nói hắn phá sản đều do không nhìn được hàng, ánh mắt thiển
cận. Tóm lại Tần Phàm liên tục mua về ba loại vật phẩm, đối với hắn mà nói đều
là vật vượt qua giá tiền, những người khác không hiểu khiến hắn âm thầm thoải
mái.
Đấu giá hội vẫn còn tiếp tục cử hành, kế tiếp vô luận là đặc thù võ kỹ, thần
bí cổ ngọc hay là một ít dược tài hi hữu, chỉ cần là vật có hứng thú, Tần Phàm
sẽ không tiếc rẻ chút nào báo ra giá cả oanh động.
Mà sau khi Tần Phàm báo ra giá thì tự nhiên không người nào dám cùng hắn tranh
giành.
Tóm lại cuối cùng đấu giá hội cỡ trung cử hành đến đấu giá áp trục thì cơ hồ
có hơn phân nửa đồ vật rơi vào trong túi hắn, trận đấu giá hội này thiếu chút
nữa thì biến thành mua sắm cá nhân của Tần Phàm.
Dù sao đan dược đối với người khác mà nói xem như hàng hiếm, nhưng với một tên
nghiện luyện đan như hắn thì số đan dược đó chỉ là phế phẩm lúc luyện chế mà
thôi.
Cổ Thanh Tuyết ở bên cạnh Tần Phàm lúc đầu còn u oán nói mấy câu, sau đó thì
dần dần chết lặng, dù sao đây là đan dược của Tần Phàm, nàng cũng không nên
nói cái gì nữa … Dù sao nàng biết rõ, nếu là Cổ gia bọn họ hiện tại thì nhất
định là không lấy ra được nhiều đan dược như thế, thậm chí Tần Phàm vừa rồi
lấy ra số lượng đan dược đó có thể trùng kích thị trường giao dịc Luyện Dược
dưới mặt đất của Càn Khôn Đái Hỗn Loạn Chi Địa.
Đảo mắt đã tới một kiện vật phẩm đấu giá áp trục đến cuối cùng xuất hiện.
– Chư vị, một kiện bảo bối này không phải võ kỹ, không phải cổ bảo, không
phải linh dược. Trên thực tế nó chỉ là một món đồ trang sức mà thôi.
Một kẻ trung niên nhân nhìn như thập phần trầm ổn đứng trên bàn đấu giá bình
tĩnh nói.
– Bất quá hắn đồ trang sức này do Tịch Mạt Lỵ đại sư chế tạo, là một cái vòng
cổ, tên của nó gọi là Cửu Tinh hoàn!
Trung niên nhân này nói xong, tiếp theo liền từ trong trữ vật giới chỉ xuất
Cửu Tinh ra, lập tức Cửu Tinh liên hoàn, tinh sáng lóng lánh chiếu sáng hoa lệ
chói mắt toàn trường.
– Tác phẩm của đại sư Mạt Lỵ? Làm sao có thể!
– Đúng vậy a, tác phẩm của Mạt Lỵ đại sư cực kỳ khó được, thậm chí không ít
cường giả Võ Thánh đi cầu đều chưa hẳn có thể thành công, làm sao có thể sẽ
xuất hiện bên trong Hắc Hỏa Thành!
– Đúng vậy a, đây chỉ là đấu giá hội hạng trung mà thôi, làm sao có thể cam
lòng lấy ra đấu giá. Đây là tác phẩm bắt chước đó.
Vào lúc này trong tràng rất nhiều người đều biểu thị không quá tin tưởng đối
với cái này, họ bắt đầu nhao nhao nghị luận.
– Chư vị, Cửu Tinh hoàn này được Giám Định Sư Mặc Thị Thương Hội chúng ta xem
xét, đích thật là xuất từ đồ trang sức do chính tay đại sư Tịch Mạt Lỵ Vũ
Thiên đại lục làm ra. Nếu là đồ dởm, Mặc Thị Thương Hội chúng ta có thể toàn
bộ phụ trách.
Lúc này đấu giá sư lại một lần nữa đi ra ổn định toàn trường nói.
Mấy chữ Mặc Thị Thương Hội phụ trách quả nhiên tiếng nghị luận toàn trường nhỏ
đi rất nhiều xem ra Cổ gia bình thường chú trọng danh tiếng, mọi người đối với
điều này thập phần tin tưởng.
– Ha ha, chư vị cứ yên tâm đi, Cửu Tinh hoàn tuyệt đối là chính phẩm, chỉ là
ta lấy được như thế nào thì không tiện lộ ra. Lúc này đây kỳ thật ta vốn đấu
giá đồ vật không phải là nó, là ta tạm thời cải biến chủ ý.
Lúc này trung niên nam nhân mại gia lần nữa lên tiếng:
– Bởi vì ta cần đan dược, ta muốn dùng nó đổi lấy đan dược. Thiếu gia, không
biết ngươi đối với Cửu Tinh hoàn có hứng thú hay không?
– Cửu Tinh hoàn?
Tần Phàm nhìn vòng cổ Cửu Tinh hoàn tinh quang sáng chói trên đài đấu giá, hai
mắt ngưng tụ, trong đầu của hắn bỗng nhiên nhớ lại cái gì.
Song tinh hoàn!
Hắn nhớ ra rồi, Tần Li đã từng có một món đồ tang sức tên là Song Tinh Hoàn,
chính là xuất từ tay của một vị đại sư ở Đại Càn Quốc. Tần Hồng tặng nó làm lễ
trưởng thành cho nàng, bất quá về sau Tần Li bởi vì mua cho hắn một lọ Trúc Cơ
tán mà bán Song Tinh Hoàn.