Nhìn một hồi, Tần Phàm liền đối với Cổ Thanh Tuyết, cổ bảo khu rất lớn nhưng
trừ một vài món đồ cổ và một cái tin tức không biết thiệt giả thì điều này quả
thực làm cho hắn có chút thất vọng.
– Uhm, đêm nay đấu giá hội sẽ bắt đầu lúc một giờ, trong khoảng thời gian này
hẳn cũng đủ để Tiểu Phàm ngươi đi một vòng ở Luyện Dược giao dịch khu.
Cổ Thanh Tuyết gật đầu nói.
Vì thế, hai người liền rời khỏi Cổ Bảo giao dịch khu đi tới Luyện Dược giao
dịch khu.
Đi vào Luyện Dược giao dịch khu, Tần Phàm liền thấy nơi này và Cổ Bảo giao
dịch khu giống nhau, cũng đặt mấy chục trường thai bạch ngọc, chỉ là bên trên
bày biện đại bộ phân linh dược, tài dược, cũng có được một số nhỏ Luyện Dược
dành cho tán cấp thấp.
Dòng người ở Luyện Dược giao dịch khu nhiều hơn Cổ Bảo giao dịch khu rất
nhiều, dù sao đại bộ phận vũ giả đương nhiên là cần mặt hàng này hơn.
– Bởi vì phụ cận Hắc Hỏa Thành chúng ta có vài sơn phong sản xuất nhiều dược
tài khiến cho có không ít Mạo Hiểm Giả sẽ đi lên hái thuốc, cho nên chủng loại
linh dược của Luyện Dược giao dịch khu chúng ta thập phần phong phú, rất nhiều
thế lực không phải Hắc Hỏa Thành cũng đều tiến tới mua sắm.
Cổ Thanh Tuyết giới thiệu.
– Sao? Tàng Hồng Miêu? Phương Thanh tử? Thiên Lôi Quả?
Mà Tần Phàm vốn là một Dược Si, vừa tiến đến cũng đã bị Luyện Dược Khu rực rỡ
muôn màu hấp dẫn. Vừa bước tới hai bước, hắn đã phát hiện vài loại linh dược
quý hiếm trên Bạch Ngọc trường thai, điều này làm cho hắn nhất thời hai mắt
tỏa sáng.
– Ha ha, Tiểu Phàm ngươi xem bên trong có linh dược gì cần thì cứ ở lấy, ta ở
phía sau giúp ngươi tính tiền.
Cổ Thanh Tuyết thấy bộ dạng của Tần Phàm như mèo gặp được cá thì không khỏi
cười nói, nàng không ngờ rằng thiếu niên được xưng kỳ tích này có một mặt như
vậy.
– Thanh Tuyết tỷ tỷ, vậy ta không khách khí nữa.
Tiến vào Luyện Dược khu, tầm mắt của Tần Phàm luôn luôn dừng ở trên các trường
thai, nghe lời nói của Cổ Thanh Tuyết, hắn liền bắt đầu đi ở phía trước điên
cuồng càn quét.
Cổ Thanh Tuyết luôn luôn đi ở phía sau, phỏng chừng đã muốn thay Tần Phàm
thanh toán trên trăm vạn lượng vàng, điều này khiến nàng cũng không nhịn âm
thầm chắc lưỡi, bất quá còn không đến mức sẽ đau lòng, chút vàng này đối với
hội trưởng thương hội như nàng không coi là cái gì.
– Băng Tâm Bạch Ngọc đằng!
Đi tới nơi, hai mắt tỏa sáng của Tần Phàm hai mắt tỏa sáng, hắn đã phát hiện
một loại dược tài trân quý nhất nên vội vàng đi tới.
Băng Tâm Bạch Ngọc Đằng đúng như tên gọi, nó là một loại dược đằng đặc thù, bề
ngoài trắng như bạch ngọc, bên trong là Tử Sắc Băng Tủy tiên đạo khó thành.
Loại dược tài này vô luận là băng tủy hay là lớp bạch ngọc bên ngoài đều có
thể luyện chế ra một loại đan dược tên là Tôn Long Đan có thể gia tăng thực
lực của Võ Tôn.
Thấy Băng Tâm Bạch Ngọc Đằng, ánh mắt của Tần Phàm đều có chút nóng lên, kỳ
thật hắn luôn luôn luyện chế các loại đan dược có chức năng tăng khả năng
khống chế phạm vi nguyên khí. Nhưng luyện chế vài loại tối đa cũng chỉ có thể
gia tăng phạm vi mấy chục thước, mà Tôn Long Đan thì bất đồng, thậm chí gia
tăng phạm vi nguyên khí hơn trăm thước.
Phạm vi nguyên khí trăm mét tương đương với tăng lên một cái cảnh giới, dưới
cấp bậc Võ Tôn sẽ tăng lên một cái cảnh giới, thực lực cao hơn ra rất nhiều!
Đặc biệt loại trảm nghịch thành tôn như Tần Phàm có thể phát huy trong phạm vi
nguyên khí đến mức tận cùng.
– Dược Đằng này bán như thế nào?
Tần Phàm hồi phục tâm cảnh của mình, hắn bình tĩnh đi tới chủ nhân của Băng
Tâm Bạch Ngọc Đằng. Băng Tâm Bạch Ngọc Đằng thập phần hiếm thấy, hắn phỏng
chừng chủ nhân của nó chưa chắc nhận được, chỉ là bán nhiều linh tài cũng biết
được điểm trân quý nên sẽ nhận định nó là một loại dược tài trân quý.
– Ta chỉ cần đan dược.
Trung niên nam nhân đang nhắm mắt nghe thanh âm của Tần Phàm thì mới chậm rãi
mở mắt, nhìn Tần Phàm một cái, sau đó thản nhiên nói.
– Ngươi cần đan dược gì?
Tần Phàm nhìn hắn một cái, trực tiếp hỏi, mới mở miệng chính là đan dược. Đối
với người bình thường mà nói có thể coi là sư tử ngoạm. Dù sao tùy tiện một
loại đan dược nào cũng có giá trị xa xỉ, chỉ là điều này không thành vấn đề gì
với Tần Phàm.
– Một viên * đan hoặc là một viên Huyền Hoàng đan.
Nam tử kia tựa hồ thật không ngờ Tần Phàm thật sự nguyện ý lấy đan dược để đổi
một cây dược đằng, hắn hông khỏi hơi có chút kinh ngạc, kỳ thật hắn đã chuẩn
bị hạ thấp Luyện Dược cấp linh hoàn thôi.
– Hai loại đan dược này ta không có, nhưng hỗ này của ta lại một viên linh võ
đan, có thể trực tiếp cho ngươi tăng lên một bậc cảnh giới Linh Vũ Sư, hẳn là
tốt hơn so với Huyền Hoàng đan ngươi cần nhiều.
Tần Phàm trực tiếp đặt chai bạch ngọc lên đài, sau đó thu Băng Tâm Bạch Ngọc
Đằng vào trong trữ vật giới chỉ.
Có thể có thể nhìn ra được chủ quầy đại khác là cảnh giới nhị cấp Linh Vũ Sư,
mà Huyền Hoàng đan kỳ thật cũng chỉ là đan dược tăng tốc độ tu luyện của Linh
Vũ Sư. Đương nhiên là đương nhiên là không theo kịp đan dược trực tiếp gia
tăng một cảnh giới cho Linh Vũ Sư.
– Linh võ đan. . .
Chủ quầy cầm lấy cái chai có chút không dám tin tưởng, hắn vốn kỳ vọng chính
là Huyền Hoàng đan, thậm chí là hạ cấp Huyền Hoàng đan thôi, không thể tưởng
được Tần Phàm trực tiếp cho hắn linh võ đan!
Điều này làm cho hắn không khỏi có chút hoài nghi viên đan dược này, bất quá
hắn vừa mở cái nắp chai ra, nhìn vào bên trong quả nhiên là một viên linh đan
tinh xảo đặc sắc. Chỉ là không biết có phải linh đan hay không mà thôi.
– Ngươi yên tâm, nếu đan dược có vấn đề gì thì Mặc thị Mặc thị chúng ta sẽ
gánh vác hết thảy trách nhiệm.
Lúc này Cổ Thanh Tuyết đi tới nói, kỳ thật nàng cũng cảm thấy có chút kinh
ngạc đối với chuyện Tần Phàm xuất ra một viên linh đan trân quý trao đổi một
gốc dược đằng, thậm chí cảm thấy được lãng phí.
– Như thế thì cảm tạ hai vị.
Thấy Cổ Thanh Tuyết đi ra cam đoan, chủ quầy kia nhận ra được đây là hội
trưởng thương hội Mặc thị thì trên mặt ra mặt. Sau đó nói lời cảm kích rồi
trực tiếp vội vàng rời đi giao dịch tràng, sợ là bị người khác phát hiện trên
người hắn có được đan dược trân quý như vậy.
– Ha ha, lần này mua sắm linh dược cũng không tệ lắm, Thanh Tuyết tỷ tỷ, hiện
tại chúng ta liền đến phòng đấu giá thôi.
Tần Phàm chiếm được Băng Tâm Bạch Ngọc Đằng, không khỏi tâm tình thật tốt, bởi
vì có thứ này hắn sẽ càng nắm chắc phần thắng khi quyết đấu với Phong Thiên
Hùng.
Về phần một viên linh võ đan đối với người khác mà nói là thập phần trân quý,
bất quá đối với hắn – một siêu cấp Luyện Đan Sư thì tùy tay xuất ra mấy chục
khỏa cũng không cảm thấy khoa trương.
Đi xuống một cái cầu thang dài, Tần Phàm cùng Cổ Thanh Tuyết dã vào trong một
phòng đấu giá.
Phòng đấu giá này có diện tích khá lớn, thận chí còn lớn hơn tự do khu giao
dịch khu, Luyện dược khu và Cổ Bảo giao dịch khu không ít. Thời điểm hai người
Tần Phàm tới thì bên trong khu này đã đông nghịt người, không còn chỗ trống.