Đan Vũ Càn Khôn

Chương 555: Tử Cấm chi đỉnh. (1)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

May mắn vừa rồi hắn đã có chuẩn bị, khi trường mâu cách hắn chưa đầy 10m,
trường kiếm trong tay hắn trầm lực vung về phía trước rất tự nhiên! Trong nháy
mắt này, toàn bộ không gian như đột nhiên đông lại, một cổ băng hàn chi lực tự
nhiên sinh ra!

Rống —

Một đầu Băng Long thoạt nhìn khí thế bất phàm gầm thét mà ra, Băng Long này
nhìn qua do vô số băng đao tạo thành, lăng lệ ác liệt mà khủng bố, lúc sát qua
không khí ngay cả không khí cũng như đông lại. Nguyên khí ẩn chứa trong đó vậy
mà cũng cực kỳ khủng bố!

PHÁ…!

Hai cổ lực lượng vô cùng cường hoành gặp nhau giữa đài Quyết Chiến Đài!

Chứng kiến kình lực trình độ này, Tần Phàm lúc này không khỏi hít một hơi
lạnh, lực công kích của hai người này so với lúc mình toàn lực thi triển Vạn
Ngưu Trùng Chàng chỉ mạnh hơn chứ không yếu! Coi như so với Bát Hoang Cuồng
Đao của Sa Vũ cũng kém không xa!

– Hai người này đều mạnh hơn Sa Vũ nhiều.

Tần Phàm đưa ra được kết luận, vô luận hai người ai thắng, đối với hắn mà nói
đều sẽ là đối thủ cực khó đối phó! Hơn nữa trình độ điều khiển nguyên khí của
hai người này hơn Sa Vũ rất nhiều!

Oanh!

Nhưng vào lúc này, trên Quyết Chiến Đài, hai cổ kình khí rốt cục hoàn toàn bộc
phát!

Cả hai ngang nhau!

Gắt gao đấu sức!

Không chút yếu thế!

– Song Long!

Nhưng vào lúc này, Dịch Khuyết bỗng nhiên trầm giọng quát, sau đó liền thấy
đầu Băng Long kia nổ bung ra, vô số băng sương gào thét, băng đao bay cuồng
loạn, như hóa thành băng chi tuyền qua, đột nhiên thôn phệ luôn trường mâu màu
đen kia vào trong!

Cực điểm đóng băng!

Trường mâu màu đen kia tựa hồ như muốn lần nữa hóa thành khói đen, có xu thế
bị đồng hóa thành băng khí!

PHỐC!

Theo trường mâu màu đen kia bị Băng Long đóng băng, Mạc Y ở đối diện vào lúc
này mạnh mẽ hốc một búng máu về trước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, cả
người tựa hồ đều uể oải.

– Ta nhận thua.

Tiếp theo, thanh âm suy yếu của Mạc Y truyền đến.

– Hô —

Theo tiếng nhận thua này, Dịch Khuyết ở đối diện ngược lại cũng không đuổi tận
giết tuyệt, kiếm thế thu lại, Băng Long dần dần tiêu tán, chỉ là khí tức lạnh
như băng kia vẫn kéo dài tồn tại, mà ngay cả Tần Phàm ở trên tường cao cũng ẩn
ẩn cảm thấy có chút hàn ý.

Dịch Khuyết đối với nắm giữ nguyên khí thủy hành nguyên lực hóa băng có thể
thấy được.

– Dịch Khuyết tựa hồ vẫn chưa dùng toàn lực.

Tiếp theo Tần Phàm bỗng nhướng mày, sự cường đại của Dịch Khuyết nằm ngoài
ngoài dự liệu của hắn, nắm giữ đối với nguyên khí thủy hành hóa băng đã mạnh
đến nổi có thể sánh được với Võ Tôn.

Mà Mạc Y nhận thua hắn cũng hiểu được, cái này Mạc Y nhất định đã dung luyện
tâm thần bản thân và nguyên khí tráo khói đen đặc thù kia cùng một chỗ, cho
nên lúc khói đen bị đống kết hắn mới không thể không nhận thua.

– Dịch Khuyết, lần này thua người t tâm phục khẩu phục. Nhưng không thể cùng
ngươi đánh một trận trên Tử Cấm chi đỉnh, ta cảm thấy được rất là tiếc nuối.

Lúc này Mạc Y trên Quyết Chiến Đài nhìn Dịch Khuyết, lạnh nhạt nói:

– Bất quá ta hi vọng ngươi nhất định phải đánh bại Sa Vũ, như vậy ta và Sa Vũ
còn có một trận chiến! Ta còn có cơ hội lấy được đệ nhị Thiên Tài Chiến lần
này.

– Yên tâm, ta nhất định sẽ đánh bại Sa Vũ, đệ nhất Thiên Tài Chiến lần này ta
nhất định phải có.

Dịch Khuyết lúc này khẽ cười nói, đối với trận chiến ở Tử Cấm chi đỉnh tiếp
theo hắn lộ ra tin tưởng mười phần.

Chỉ là, bọn hắn đều cho rằng đối thủ khác trên Tử Cấm chi đỉnh sẽ là Sa Vũ.

– Không có ý tứ, Dịch Khuyết, đối thủ của ngươi là ta.

Nhưng vào lúc này, một thanh âm bay bổng từ chỗ cao truyền đến, tiếp theo một
thân ảnh màu xanh nhẹ nhàng đáp xuống quyết chiến đài.

– Tần Phàm?

Nhìn thấy thân ảnh màu xanh hạ xuống đài quyết chiến, Dịch Khuyết và Mạc Y sau
khi nhận thua sắp sửa đi xuống đài cũng không khỏi lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Người này không phải ai khác mà chính là thiếu niên chỉ mới tiến vào thánh địa
Chân Vũ được nửa năm và cũng là người tiến vào thành trì đầu tiên.

Bất quá, bọn hắn vẫn cho rằng, khi đó là vì bọn hắn bảo lưu thực lực, không
muốn biểu lộ quá sớm nên để Tần Phàm vào thành đầu tiên.

– Thế nào lại là ngươi?

Dịch Khuyết nhìn thiếu niên áo xanh ở cách mình 20m, có chút nhíu mày hỏi. Hắn
biết rõ Tần Phàm biết võ kỹ phi hành nên khi đối phương xuất hiện ở chỗ này
cũng không quá cảm thấy kỳ quái.

– Sa Vũ thua trong tay ta thì người quyết chiến đỉnh Tử Cấm với ngươi tự
nhiên là ta rồi.

Tần Phàm nhìn thẳng vào mắt hắn, lạnh nhạt nói.

Cho dù chứng kiến Dịch Khuyết rất lợi hại nhưng hắn không chút e sợ nào.

– Sa Vũ làm sao có thể thua trong tay ngươi?

Mạc Y cũng nhìn về phía Tần Phàm ở xa xa chất vân, vẻ mặt hắn rõ ràng là không
tin. Hắn không thể tưởng được Sa Vũ tiến vào đỉnh Thiên Cơ đã được năm năm mà
lại thua một người chỉ mới tiến vào thánh địa Chân Vũ nửa năm.

– À, Sa Vũ chẳng những thua mà còn chết bởi tay ta.

Tần Phàm cũng không liếc nhìn Mạc Y, chỉ nhìn Dịch Khuyết, tùy ý nói:

– Bất quá, Mạc Y, cái này đã không có quan hệ với ngươi thì ngươi cũng không
có tư cách chất vấn ta.

Lời hắn nói rõ ràng là nhắm vào Mạc Y.

– Ngươi! Tần Phàm, khẩu khí lớn ắm!

Mạc Y lập tức bị chọc giận, cơ hồ nhịn không được muốn trở lại chiến đài để
giáo huấn TẦn Phàm. Bất quá hắn lại nhịn được vì hắn biết nếu làm như thế thì
chẳng khác gì khiêu khích Dịch Khuyết lần nữa.

– Hừ, Tần Phàm, nếu ngươi có thể sống sót mà tiến tới đỉnh Tử Cấm này thì ta
cũng hảo hảo muốn nhìn xem ngươi đến tột cùng có lực lượng như thế nào đấy.

Lập tức, hắn liền đè nén cơn giận trong lòng, hừ lạnh nói ra một tiếng. Tuy
hắn đã tin đối phương thắng Sa Vũ hơn phân nửa nhưng vẫn còn một phần nghi vấn
vì lý do gì đó mà thực lực Sa Vũ đại giảm, bại bởi Tần Phàm.

Trận bán kết Thiên Tài Chiến lần này chính là áp dụng phương thức luân phiên
chiến. Tần Phàm thắng Sa Vũ, Dịch Khuyết thắng Mạc Y nên cả hai cùng bước vào
trận chung kết cuối cùng giành ngôi vị quán quân.

Nhưng trận chiến đỉnh Tử Cấm này, nếu Dịch Khuyết thắng được thì Tần Phàm và
Mạc Y còn một trận chiến nữa. Dù sao thì tại Thiên Tài Chiến, đặc biệt là
trong top 3 thì mỗi một vị trí đều khác nhau rất lớn. Mà Tần Phàm và Mạc Y còn
chưa giao thủ nên còn không thể phân ra ai là á quân.

Nếu như Tần Phàm thắng được thì cũng tương tự. Còn nếu Sa Vũ còn sống thì Dịch
Khuyết và Sa Vũ lại chiến một trận nữa.

– Mạc Y, đầu tiên ta chúc mừng ngươi thì ngươi đã giành được vị trí thứ 3 tại
Thiên Tài Chiến này. Tiếp theo ta cho ngươi biết, ngươi không có cơ hội đối
chiến với ta.

Lúc này, Tần Phàm quay qua nói với Mạc Y nhưng lời hắn nói rõ ràng là cho Dịch
Khuyết nghe.

Ngụ ý của hắn chính là trận chung kết tại đỉnh Tử Cấm này hắn sẽ đả bại Dịch
Khuyết.

– Mạc Y, trước tiên ngươi rời đi đi.

Thế nhưng vào lúc này thì Dịch Khuyết lại quay qua nói với Mạc Y, mở miệng
nhàn nhạt nói.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận