Tuy hắn có chút tin tưởng Tần Phàm nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy thực lực hai
bên vẫn chênh lệch.
– Ồ? Nguyên lai là có người nhờ vả, khó trách…
Mà trên chiến trường, Tần Phàm nghe vậy lại không khỏi cười nhạt một tiếng.
Hắn cười vì cảm xúc trong lòng lúc này, vì nghiêm khắc mà nói thì đối phương
được “cố nhân” của hắn nhờ vả.
– Hơn nữa, ta còn biết rõ trên người ngươi còn một thanh Đao khí không tệ, ta
cảm giác ta rất có duyên phận với nó. Lúc này nó đang kêu gọi ta rồi nên ta
phải thu nó về.
Khi Sa Vũ mở miệng ra nói thì lúc này ánh mắt nhìn về phía Tần Phàm đã như
nhìn một miếng thịt trên tấm thớt.
Trên thực tế, hắn tiến vào đỉnh Thiên Cơ năm năm, cái này quả thật khiến hắn
có đầy đủ tự tin. Lần Thiên Tài Chiến này, đối thủ chân chính của hắn chỉ có
Dịch Khuyết, ngay cả Mạc Y cũng so với hắn cũng chênh lệch.
– Ha ha, lời học trưởng quả thật có chút ý tứ, giống như là một câu chuyện
đặc sắc, cảm động động LÒNg người vậy…
Lúc này, Tần Phàm nghe được Sa Vũ nổi lòng tham với Vương Trù đao thì cảm giác
đối của hắn đối với Sa Vũ lúc này cũng chỉ có khinh thị và khinh thường, khóe
miệng hắn thoáng nhếch lên một bên, duỗi duỗi bàn tay ra.
– Hoắc.
Vương Trù Đao liền hiện lên trên bàn tay hắn, ánh đao lập tức tung hoành, tựa
hồ toàn trường quyết chiến đều bị đao khí của nó bao phủ, tản mát ra một cỗ
khí tức đao vương.
Ngay trong khoảnh khắc Vương Trù Đao xuất hiện thì hai mắt của Sa Vũ liền sáng
ngời. Trên đao đạo thì hắn cũng có tu vi nhất định, lúc này sau khi nhìn thấy
Vương Trù Đao, tuy ngoại hình không có gì nổi bật nhưng lại có khí thế vô cùng
cường đại khiến hắn bị hấp dẫn thật sâu.
ĐỐi với thanh Vương Trù Đao này thì hắn vô cùng ưa thích mê muội, hơn nữa còn
rất tham lam muốn chiếm hữu.
– Ta nhất định phải lấy được nó, nó phải thuộc về ta. Ta mới là chủ nhân chân
chính của nó, chỉ có thể mới có thể khiến nó phát dương quang đại.
Sa Vũ nhìn không chớp mắt vào thanh Vương trù đao đang phát ra khí tức đặc thù
kia, tâm dâng lên khát vọng và tham lam không thể che dấu.
– Học trưởng, ngươi bảo ngươi nghe nó kêu gọi ngươi sao?
Lúc này thì đến phiên Tần Phàm mở miệng trêu tức. Từ sau khi hắn nắm giữ thuật
Ngự Đao thì uy lực Vương Trù Đao này tựa hồ như tỉnh lại, lộ ra vẻ thuận buồm
xuôi gió, hơn nữa chính thức tản mát ra khí tức của Đao Vương.
Nó xuất từ tay Đao Vương, thành danh trong tay Trù Đao Vương, là đao vương giả
chân chính.
– Bất quá, ta có thể nói cho học trưởng một điều là cảm giác của ngươi sai
rồi. Không phải thanh vũ khí này kêu gọi mà là cố nhân kêu gọi ngươi. Bởi vì
nó đã từng nhuốm qua máu của cố nhân Nhiếp Bá của ngươi!
Tần Phàm bình tĩnh, sắc mặt lạnh lùng nhìn Sa Vũ, không nhanh khoogn chậm nói.
– Ngươi đã giết Nhiếp Bá? Không có khả năng, ta biết thực lực tên tiểu tử
kia, sau khi tiến vào đỉnh Thiên Cơ thì hắn tiến bộ rất lớn, hắn không có khả
năng thua ngươi dễ dàng như vậy. Ta biết rõ ngươi nói như vậy chỉ là muốn dao
động tâm tình của ta mà thôi.
Sa Vũ trầm mặt lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Phàm.
– Ta cũng không bắt buộc sư huynh ngươi nhất định phải tin tưởng. Bất quá,
trên thực tế, hai huynh đệ Nhiếp Bá và Nhiếp Hải là đều chết trong tay ta.
Tần Phàm không chút sợ hãi mà nói ra, nghênh tiếp ánh mắt như muốn giết người
của Sa Vũ, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
– Nhiếp Hải cũng chết trên tay ngươi?
Sắc mặt Sa Vũ bỗng nhiên trở nên dữ tợn hơn.
– Tốt, Tần Phàm, ta thừa nhận ngươi đã chọc giận ta thành công, ảnh hưởng đến
tâm cảnh của ta. Nhưng rất tiếc, tâm ta dao động không có nghĩa ta không kiên
định chính mình. Ta nói cho ngươi biết, ta nhất quyết đoạt quán quân Thiên Tài
Chiến lần này mà ngươi cũng nhất định phải chết.
Nhiếp Bá và Nhiếp Bá đều là bạn từ nhỏ với hắn, có thể nhìn ra cảm tình của
bọn hắn không ít.
Nhưng đúng như lời Sa Vũ nói, tâm tĩnh của hắn tôi luyện thập phần không tệ.
Hắn cũng không vì tức giận mà rối loạn khí tức của mình, ngược lại còn biến
cơn tức giận kia thành một cỗ khí thế trước nay chưa từng có.
Vứt dứt lời, hắn hung hăng đạp mạnh chân lên mặt đất, để lại một cái hố sâu
trên mặt đất. Thân hình Sa Vũ liền hóa thành tàn ảnh kích bắn ra, mang theo
một cỗ khí tức kịch liệt phô thiên cái địa dũng mãnh lao về phía Tần Phàm.
Với tốc độ của Sa Vũ, cơ hồ trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách 50m.
– Không hổ là cường giả tiến nhập thánh địa Chân Vũ năm năm, đạt chuẩn Võ
Tôn. Khí thế áp bách của Sa Vũ này quả thật rất mạnh, có lẽ đã gần bằng với Võ
Tôn Tần Húc Càn Kinh Tần gia rồi.
Tần Phàm cảm giác cỗ khí thế như sóng to gió lớn trước mặt, trong tâm cũng
không khỏi có chút nghiêm nghị.
Bất quá hắn cũng không phải Tần Phàm đối mặt với Võ Tôn ngày đó, ngay cả động
đậy cũng không thể.
Hôm nay hắn đã là Linh Vũ Sư đỉnh phong.
Kích phát tiềm lực và ma chủng trong cơ thể cùng một lúc, trải qua vô số thời
khắc sinh tử, thậm chí còn bị tinh thần cấp Võ Thánh trùng kích và đủ loại kỳ
ngộ cùng hiểm nguy đã khiến ý chí tinh thần của hắn hôm nay đã vô cùng cứng
cỏi.
Hơn nữa, hắn còn một tâm không sợ bất kỳ cường giả nào khiêu chiến.
COi như là gặp lại Võ Tôn Tần Húc Càn Kinh Tần gia lần nữa, Võ Tôn Tam Cấp
chính thức thì hắn cũng có lòng tin có thể ở trước mặt khí thế Võ Tôn chính
thức mà mặt không đổi sắc, kiên cường đứng vững.
Cho nên tuy rằng khí thế Sa Vũ này so với Quách Ngọc hay năm vị Minh chủ Nhiếp
Bá liên hợp lại cũng mạnh hơn nhưng nếu muốn dùng khí thí áp bách chuẩn Võ Tôn
mà muốn quật ngã hắn thì không thể nghi ngờ gì chính là si tâm vọng tưởng.
– Sa Vũ, đã đến gần cảnh giới Võ Tôn, ta cũng muốn so sánh ngươi với Võ Tôn
chính thức như thế nào.
Nhìn thân ảnh Sa Vũ càng ngày càng tiến lại gần, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ
lại, khí thế trong người cũng bạo phát ra trong nháy mắt.
Hắn cũng có được sự tự tin của mình.
– Sa Vũ hắn vừa xuất hiện đã động thủ rồi.
– Đúng vậy, tựa hồ hắn cũng nhìn ra điểm lợi hại của Tần Phàm nên vừa ra tay
thì gần như là toàn lực.
– Chậc chậc, cực kỳ khủng khiếp, không hổ là đã tiến nhập đỉnh Thiên Cơ năm
năm, cảnh giới của Sa Vũ chỉ còn một bước ngắn nữa là đạt đến Võ Tôn, lực khí
và khí thế quả thật lợi hại.
– Đó là vì Tần Phàm cũng không kém lúc trước, Sa Vũ hắn cũng không xuất ra
toàn bộ thực lực. Mà bây giờ ngay khi nhìn thấy Tần Phàm đã bộc phát toàn bộ
thực lực. Có thể nhìn ra hắn xem Tần Phàm là đối thủ chân chính, thậm chí xếp
ngang bằng với Dịch Khuyết.
– Đúng vậy, ta xem trận này nhất định sẽ là ác chiến, Tần Phàm chưa chắc đã
có thể dễ dàng bại bởi Sa Vũ.
Nhìn tràng quyết chiến, Sa Vũ vừa lên cơ hồ đã xuất ra hết toàn lực, mọi người
trên quảng trường Thần Điện đều liên tục sợ hãi thán phục. Mà đối với Tần
Phàm, một đường tiến tới, biểu hiện một mực xuất chúng, nhiều lần kiến tạo kỳ
tích nên lúc này tự nhiên có một ít người ủng hộ.