Đan Vũ Càn Khôn

Chương 460: Mộng Điệp. (1)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Tần Phàm xoay người lại nhìn Tần Li khẽ cười nói, hắn đối với một kích này của
mình tạo thành uy lực cũng hết sức hài lòng, Tam Trọng Man Ngưu Trùng này, tuy
đã đến bình cảnh, không thể lại tăng cường kình khí công kích, nhưng sau khi
quán chú tinh thần ý chí của hắn, hắn lại có thể đem trâu điên kình này hóa
thành âm kình, trực tiếp công kích đến trong cơ thể.

– Không tệ, tiến bộ của Tiểu Phàm ngươi nếu để cho phụ thân biết rõ, nhất
định cũng hết sức hài lòng.

Tần Li cười nói.

– Bất quá xem ra vẫn là kém tỷ tỷ ah.

Tần Phàm thấy bộ dạng Tần Li như vậy, bất đắc dĩ giang tay ra nói.

– Cũng không phải, chỉ là công pháp tu luyện của ta cùng Tiểu Phàm ngươi có
chỗ bất đồng, theo như lời sư phụ nói, công pháp tu luyện của ta chỉ có thể tự
mình sử dụng, đối với người khác mà nói đều không thích hợp, cho nên lộ ra có
chút đặc thù.

Tần Li cười giải thích nói.

– Tỷ tỷ, nếu không cũng bộc lộ tài năng cho ta xem một chút?

Tần Phàm lộ ra ánh mắt hứng thú, hắn cho tới nay chỉ là cảm giác được Tần Li
so với mình cường đại hơn, nhưng lại rất ít trông thấy nàng ra tay.

– Giống như đầu Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo này, Tiểu Phàm ngươi có thể đánh tan
xương cốt của nó, nhưng ta có thể làm cho nó hoàn toàn biến mất.

Tần Li tiếp tục cười nói, liền nhẹ nhàng bước về phía trước, phóng ra một
cước, tay áo vung lên, sau đó liền thấy hư ảnh một con Thải Điệp từ tay áo của
nàng bỗng nhiên bay ra, trực tiếp đâm vào phía trên thi thể Hồng Nhãn Hắc
Thạch Báo này.

Tiếp theo trong nháy mắt, Tần Phàm không khỏi mở to hai mắt, thi thể của Hồng
Nhãn Hắc Thạch Báo này vậy mà hoàn toàn biến mất không thấy!

– Tỷ tỷ, ngươi đây là làm sao làm được?

Tần Phàm kinh ngạc hỏi thăm, nhìn địa phương nguyên lai có thi thể của Hồng
Nhãn Hắc Thạch Báo, nhưng đã xác nhận không có bất kỳ dấu vết rồi, thật giống
như cho tới bây giờ không có tồn tại qua .

– Ha ha, đây chính là chỗ bất đồng vũ kỹ công pháp của ta rồi.

Tần Li cười nói.

Tần Phàm yên lặng nhìn Tần Li, chờ nàng nói tiếp xuống dưới.

– Kỳ thật ngươi chứng kiến cũng không phải thật sự, thi thể của Hồng Nhãn Hắc
Thạch Báo kia chính ở chỗ này.

Vào lúc đó Tần Li lại đột nhiên nói ra, sau đó nàng lại nhẹ nhàng vung một ống
tay áo, lại là hư ảnh của một con Thải Điệp ở bên trong tay áo của nàng bay
ra, phi ở trên đất trống mà thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo biến mất kia, phát
ra một vầng sáng tuẫn lệ.

Sau đó ở dưới vầng sáng đó, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, liền lần nữa thấy được
thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia xuất hiện ở trước mắt lần nữa, trạng thái
cùng bộ dáng bầy đặt thi thể kia, cùng lúc trước khi nó biến mất không có một
chút xê dịch, tựa hồ là chưa từng có biến mất qua .

– Không thật sự? Có ý tứ gì?

Tần Phàm lộ ra càng thêm nghi ngờ, dưới ánh mặt trời hết thảy quá chân thật,
thậm chí hắn có thể cảm nhận được nhiệt phong tàn khốc kia của Nam Hoang ở lúc
này bỗng nhiên thổi qua.

– Đúng vậy, Tiểu Phàm ngươi vừa mới nhìn đến kỳ thật đều là ảo giác.

Tần Li cười nói.

– Ảo giác, cái này… làm sao có thể?

Tần Phàm không khỏi kinh ngạc lên, mới vừa rồi hắn là thật sự cảm nhận được
linh khí chấn động, cũng tận mắt thấy thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo biến mất
cùng xuất hiện, tinh thần ý chí của hắn sao mà kiên định, làm sao có thể sinh
ra ảo giác mà chính hắn hoàn toàn không biết?

– Nghiêm túc mà nói, hẳn là ngươi tiến nhập một loại trạng thái như ở trong
mơ.

Tần Li giải thích nói ra:

– Cảnh trong mơ kỳ thật cũng là một loại ảo giác, nhưng so với ảo giác bình
thường lộ ra chân thật rất nhiều, ở trong mộng cảnh ngươi có thể cảm nhận được
thực thực biến hóa, vô luận là thị giác, thính giác, vị giác, xúc giác hoặc là
cảm giác cũng như tồn tại chân thật. Thật giống như bình thường lúc ngủ, nếu
như ngươi không có tỉnh lại, ngươi sẽ không phát hiện mình là đang ở trong
mộng.

– Tiểu Phàm, tinh thần ý chí của ngươi so với người bình thường thì cường đại
hơn rất nhiều, nếu như là dưới tình huống bình thường, kỳ thật ngươi sẽ không
dễ dàng bị cảnh trong mơ của ta ảnh hưởng như vậy, nhưng vừa rồi có lẽ ngươi
cũng trông thấy hư ảnh Thải Điệp kia đi à nha?

Tần Li nhìn về phía Tần Phàm hỏi.

– Đúng vậy, cái kia cùng cảnh trong mơ lại có quan hệ gì?

Tần Phàm nhẹ gật đầu hỏi ngược lại, hắn là thật sự rõ ràng nhìn thấy Thải Điệp
kia đâm vào trong thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo, sau đó thi thể Hồng Nhãn
Hắc Thạch Báo kia mới có thể biến mất, ban đầu hắn tưởng rằng hư ảnh Thải Điệp
kia mãnh liệt ngậm lấy năng lượng cực lớn, trực tiếp đánh thi thể Hồng Nhãn
Hắc Thạch Báo kia biến thành hư vô.

– Hư ảnh Thải Điệp kia gọi là Mộng Điệp, lại xưng là Mộng Dẫn, nhưng thật ra
là dùng để thôi miên, ngươi chứng kiến Thải Điệp này, mà đúng là Thải Điệp này
mang ngươi vào cảnh trong mơ, vừa rồi ngươi chứng kiến hết thảy, đều là ta vì
ngươi chế tạo cảnh trong mơ.

Lúc này Tần Li đè thấp thanh âm nói ra, này bằng với bí mật lớn nhất của nàng,
nàng cũng chỉ có nói với Tần Phàm mà thôi, nếu như bí mật này của nàng một khi
bị người phá giải, như vậy thực lực của nàng sẽ giảm bớt đi nhiều.

– Thì ra là thế, tỷ tỷ ngươi thật đúng là lợi hại, ta hoàn toàn không có cảm
giác đến đây là đang ở trong mộng cảnh.

Tần Phàm có thể cảm nhận được Tần Li tín nhiệm đối với của mình, nắm bàn tay
như ngọc trắng của giai nhân đánh vào lòng bàn tay của mình, ôn nhu cười nói.

– Ha ha, Tiểu Phàm ngươi còn nhớ mấy năm trước ở trong gia tộc Niên trắc, ta
cùng Tần Tiến tỷ thí không?

Tần Li cười hỏi.

– Sao lại không nhớ rõ, nếu như không phải một lần tỷ thí kia, tỷ tỷ xinh đẹp
nhất, động lòng người nhất của ta, có lẽ phải gả cho người khác nữa nha.

Tần Phàm nhớ tới tình cảnh khi đó, cũng có chút cảm xúc:

– Lại nói tiếp, tỷ tỷ thật đúng là một mực đều lợi hại hơn ta rồi, khi đó chỉ
dùng một chiêu liền đánh bay Tần Tiến xuống đài, có thể dùng cảnh giới Võ sư
ngưng tụ thành thực băng mà chỉ có cảnh giới Linh Vũ sư mới có thể làm được,
thật sự là để cho người khiếp sợ.

Tần Phàm nhớ rõ khi đó, hai chân của Tần Tiến là kết thành khối băng, hắn đúng
là dưới tình huống chân tay luống cuống bị đánh xuống đài.

– Chẳng lẽ?

Tần Phàm chợt nhớ tới cái gì đó, mở to hai mắt nhìn Tần Li.

– Đúng vậy, khi đó ta bắt đầu tu tập Bố Mộng chi thuật này, cho nên hai chân
của Tần Tiến cũng không phải thật sự kết băng, trên thực tế ta làm sao có thể
ở cảnh giới Võ sư liền có được thực lực Linh Vũ sư chứ, ha ha…

– Vốn khi đó ta chỉ là phát ra đối với Tần Tiến, bất quá ta vẫn chưa làm được
thu phát tự nhiên, cho nên người có linh hồn cảm ứng mạnh cũng sẽ cảm giác
được cảnh trong mơ này.

Tần Li cười nói.

Tần Phàm không khỏi lần nữa âm thầm kinh ngạc, nhớ tới lúc trước, là ngay cả
Cổ Mặc cũng không phát hiện Huyền Cơ ở trong đó, có thể nghĩ, Mộng Điệp chi
thuật này của Tần Li có bao nhiêu lợi hại.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận