Hàn Đương kia bởi vì lĩnh ngộ đến Băng Nguyên khí, hôm nay thực lực của hắn đã
vượt qua Lâm Hồng, cho nên lời nói càng thêm ngạo khí.
– Hàn Đương nếu ngươi không tin trước tiên có thể đi, đến lúc đó chúng ta còn
có thể thêm một phần hạt sen.
Lâm Hồng thầm hừ một tiếng nói ra.
– Đều an tâm một chút chớ vội, đã đợi lâu như vậy rồi, chờ một chút cũng
không chết được.
Lúc này trung niên nhân họ Dư kia rốt cục mở miệng trầm giọng nói.
Trung niên nhân họ Dư vừa nói, người còn lại lúc này mới yên tĩnh lần nữa.
Trong không gian Kim liên.
Vẻ mặt Tần Phàm chờ mong nhìn xem Cổ Mặc, đợi hắn nói ra phương pháp sớm ly
khai Tạo Hóa Kim Liên.
– Phương pháp này thật sự là thập phần khó khăn, nếu như không cẩn thận,
ngươi có thể sẽ bởi vậy mà vạn kiếp bất phục, ngươi thật sự muốn biết sao?
Cổ Mặc trầm ngâm một hồi hỏi.
– Ta nghĩ lão đầu ngươi cũng biết cách làm người của ta, ta không phải một
người tùy tiện cậy mạnh, nếu quả thật làm không được, ta chắc chắn sẽ không
miễn cưỡng.
Tần Phàm nhíu mày, bình tĩnh nói.
– Được rồi.
Lúc này Cổ Mặc mới nhẹ gật đầu, hắn ở bên người Tần Phàm lâu như vậy, hoàn
toàn chính xác là rất hiểu rõ tính cách Tần Phàm, biết rõ hắn tính cẩn thận,
rất ít làm sự tình không có nắm chắc.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn đỉnh Tạo Hóa Kim Liên, lại nhìn đài sen trước mắt
một chút, sau đó mới chậm quá nói:
– Phương pháp này là luyện hóa Tạo Hóa Kim Liên, để nó bị ngươi khống chế,
như vậy ngươi muốn đi ra ngoài lúc nào cũng được.
– Luyện hóa Tạo Hóa Kim Liên?
Tần Phàm nhíu mày, hắn biết rõ cái này tuyệt đối sẽ không dễ dàng, liền hỏi:
– Luyện hóa như thế nào?
– Khục khục, bất quá muốn luyện hóa thật là không dễ dàng, hơn nữa vô cùng
phong hiểm.
Cổ Mặc ho hai tiếng, chỉ chỉ toàn bộ không gian Tạo Hóa Kim Liên nói:
– Đầu tiên là cho máu của ngươi chảy khắp toàn bộ Tạo Hóa Kim Liên, để cho
máu của ngươi thẩm thấu toàn bộ không gian, hòa chung nhất thể, sau đó lại gạt
bỏ linh phách của Tạo Hóa Kim Liên, để thần niệm của ngươi hóa thành linh
phách mới của Tạo Hóa Kim Liên…
– Đem máu của ta chảy khắp toàn bộ Tạo Hóa Kim Liên? Phân cách thần niệm?
Tần Phàm nghe Cổ Mặc chậm rãi nói, mặt sắc thay đổi dần, Tạo Hóa Kim Liên này
cao khoảng chừng nửa tầng lầu, rộng bằng nửa cái sân bóng, muốn để máu chảy
đầy nói dễ vậy sao!
Còn muốn phân cách thần niệm, thần niệm này là thứ huyền bí nhất, tương đương
với linh hồn con người, nếu như một cái không cẩn thận, tùy thời sẽ hồn phi
phách tán.
– Là rất khó a? Chẳng qua nếu như thật sự luyện hóa được Tạo Hóa Kim Liên,
ngươi tương đương với nhận được một chỗ ẩn thân mà ngay cả Võ Thánh cũng khó
đánh vỡ, như vậy về sau gặp nguy hiểm gì, trực tiếp lấy Tạo Hóa Kim Liên ra,
có thể bình yên vô sự rồi.
– Hơn nữa trong không gian kim liên có thể tu luyện nhanh hơn, cho nên chỗ
tốt kỳ thật không ít, về phần muốn lựa chọn như thế nào, phải xem chính ngươi
rồi.
Cổ Mặc nói ra tất cả cho Tần Phàm, để cho hắn lựa chọn.
– Phải phân cách thần niệm như thế nào?
Tần Phàm nhíu mày hỏi.
– Dùng tinh thần ý chí của ngươi, đem bộ phận thần niệm từ bản thể tách ra,
sau đó dung nhập vào trong Tạo Hóa Kim Liên, khống chế Tạo Hóa Kim Liên này,
quá trình này sẽ rất đau, cần ý chí rất mạnh mới có thể chịu được.
Cổ Mặc tiếp tục nói:
– Mà bởi vì Tạo Hóa Kim Liên này sinh cơ bất hoại, cho nên có linh phách
trong cơ thể, ngươi phải hủy diệt linh phách, lúc này mới có thể để thần niệm
của ngươi dung nhập trong đó, có thể khống chế. Quá trình này cũng rất gian
nan, không cẩn thận sẽ lọt vào cắn trả, ngươi tùy thời có khả năng vạn kiếp
bất phục.
Tần Phàm trầm mặc không nói.
– Ngươi vẫn là hảo hảo suy nghĩ rõ ràng, phương pháp này thuộc về thượng cổ
bí truyền, người biết kỳ thật cũng không nhiều, thành công hay không bản Võ
Thánh cũng không dám cam đoan.
Cổ Mặc cũng không quấy rầy hắn, chỉ là ở một bên nhìn xem.
Suy tư thật lâu, bỗng nhiên Tần Phàm nhướng mày, sau đó từ trong trữ vật giới
chỉ kiểm tra một chút, hít một tiếng nói ra:
– Bởi vì lần này tiến đến Yêu Thú hoang nguyên chỉ tính toán lịch lãm rèn
luyện hơn nửa năm thời gian, Ích Cốc Đan cũng chuẩn bị không nhiều lắm, hôm
nay xem ra đã không đủ dùng trong một năm rồi.
Ích Cốc Đan này ăn một viên có thể cho người một tháng không đói khát, vốn Tần
Phàm chuẩn bị chừng ba mươi viên, bất quá hiện tại hắn đã tiến vào trong không
gian Tạo Hóa Kim Liên này 2 năm thời gian rồi, chỉ còn lại chưa đủ mười viên.
– Chỉ có một năm, ta như thế nào cũng không có thể đột phá đến cảnh giới Võ
Tôn, chớ nói chi là Võ Thánh.
Tần Phàm hít sâu một hơi, có chút bất đắc dĩ nói:
– Đến lúc đó đoán chừng chết đói cũng có khả năng, xem ra, ta chỉ có thể
mạo hiểm rồi.
– Ách, lúc này thật sự là phiền toái.
Cổ Mặc thật không nghĩ tới vấn đề này, hắn chỉ là linh hồn thể, cho nên không
cần ăn cái gì, nhưng mà Tần Phàm lại không được.
– Liều mạng a!
Tần Phàm cắn răng nói ra:
– Tinh thần ý chí của ta trải qua nhiều lần tôi luyện như vậy, hôm nay đã
tương đối cường đại, tin tưởng gạt bỏ linh phách của một cây thực vật vẫn là
có thể, về phần thống khổ khi phân cách thần niệm… lâu như vậy, thống khổ
nào ta không có chịu được qua?
– Đã như vầy, thì thử đi.
Cổ Mặc cũng chỉ có thể thở dài nói ra:
– Ta sẽ nói một ít chi tiết, tỉ mĩ cho ngươi, hi vọng ngươi có thể thành
công, bất quá theo ta thấy, không gian kim liên lớn như vậy, ngươi muốn cho
máu của ngươi chảy đầy cũng phải phí mấy tháng thời gian.
– Cái này ngươi yên tâm, trên người của ta vừa vặn có tài liệu luyện chế
Huyết Linh Đan, ta lập tức có thể luyện chế, đã có Huyết Linh Đan, ta một ngày
đoán chừng có thể phóng ba lượt huyết, đoán chừng dùng một tháng thời gian là
có thể để máu thẩm thấu toàn bộ không gian Tạo Hóa Kim Liên này.
Tần Phàm nói ra.
…
Ven bờ hồ bên ngoài Tạo Hóa Kim Liên.
– Ồ? Dư ca, các ngươi mau nhìn, Tạo Hóa Kim Liên kia làm sao vậy? Như thế nào
sẽ phát ra huyết quang?
Vẫn là Đại Hán kia phát hiện Tạo Hóa Kim Liên phát ra dị tượng trước, vội vàng
kêu lên.
Nghe thấy thanh âm này, tất cả mọi người nhìn lại trong hồ, quả nhiên trông
thấy Tạo Hóa Kim Liên vốn là tản ra kim quang nhàn nhạt, vào lúc này lại chẳng
biết tại sao ẩn ẩn có ánh sáng màu đỏ chớp động.
– Chẳng lẽ tiểu tử bị nhốt ở bên trong kia đã chết? Cho nên ảnh hưởng đến Tạo
Hóa Kim Liên biến hóa?
Lâm Hồng kia trầm ngâm một hồi, sau đó nói.
– Có khả năng.
Trung niên nhân họ Dư kia cũng nhẹ gật đầu.
– Dư ca, ta bỗng nhiên nghĩ tới một việc.
Lúc này Hàn Đương lại lo lắng nói:
– Nếu như tiểu tử kia trước khi chết ăn hết hạt sen, chúng ta đây chẳng phải
là đợi uổng công sao?
– Cái này?
Nghe được Hàn Đương nói, những người khác không khỏi thay đổi mặt sắc.