Đan Vũ Càn Khôn

Chương 262: Nữ tử nguy hiểm. (1)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Ân, vừa rồi thời điểm ta sử dụng cánh tay Kỳ Lân, tựa hồ cũng ẩn ẩn cảm
thấy ở phía đông truyền đến một ít cảm ứng.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó liền đi về phía đông.

Vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên nếu so với bên ngoài càng thêm rậm rạp,
cây cối cũng cao lớn hơn rất nhiều.

Gió lạnh gào thét, ở bên tai như quỷ khóc kêu gào, lại phối hợp tiếng yêu thú
gầm nhẹ, lộ ra cảm giác làm cho người ta có chút rờn rợn.

Ở chỗ này, không có thể trông thấy bóng người, nhưng mà tùy thời có khả
năng ở lao ra một con có yêu thú cao cấp thể lấy tính mệnh của ngươi.

Bất quá, phàm là người xuất hiện ở chỗ này, tất cả đều không phải phàm nhân.
Không có được thực lực nhất định, không có nhân loại nào dám tùy ý đặt chân
tới đây.

Ở chỗ này, thậm chí nhân loại so với yêu thú càng thêm nguy hiểm.

– Tiểu tử, cẩn thận một chút, tựa hồ động tĩnh vừa rồi kia là ở phía trước
truyền đến, chúng ta trốn ở một bên xem náo nhiệt là được rồi, không nên tùy
tiện ra tay.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai.

Tần Phàm đáp ứng, hắn vốn cũng không phải loại người tùy tiện xen vào việc của
người khác, huống chi người có thể đi tới vòng trong của Yêu Thú hoang
nguyên, không có một người nào là thế hệ đơn giản.

Hắn đạp trên mặt đất một cái, thân hình liền nhảy lên một gốc cây đại thụ che
trời, ẩn giấu thân hình, sau đó phóng mắt nhìn lại tiền phương.

Chỉ thấy trên mảnh đất trống phía trước, ngổn ngang lộn xộn mấy cây đại thụ
che trời, chung quanh một đống bừa bộn, mà ở chính giữa, có bảy tám nam nhân
đang vây quanh một nữ tử áo trắng.

Mấy nam nhân kia đều là ăn mặc mạo hiểm giả, từng cái khí thế trên người đều
không kém, nhìn ra được ít nhất đều có thực lực cảnh giới Tiên Thiên trở lên.

Mà nữ tử bị vây quanh kia, tóc dài đen nhánh, nhưng làn da lại cực kỳ tái
nhợt, trên mặt lộ vẻ lãnh diễm chi sắc, một đôi con ngươi đen nhánh càng là lộ
ra lạnh như băng tới cực điểm, tựa hồ liếc nhìn người là có thể đem người đóng
băng.

– Ồ? Đó là Kim Tuyến Tử Văn Xà?

Ánh mắt Tần Phàm khẽ động, sau đó trông thấy ở sau lưng nữ tử kia có một thi
thể thằn lằn cực lớn, toàn thân hiện ra đường vân tím sắc, nhưng mà có một đầu
kim tuyến lóe sáng từ đầu một đến đuôi.

– Có phải là vì tranh đoạt nó hay không.

Tần Phàm hơi trầm ngâm, cũng đã minh bạch đại khái. Mặc dù Kim Tuyến Tử Văn Xà
này chỉ là yêu thú cấp năm thượng giai, nhưng mà tác dụng thật lớn, rất nhiều
luyện dược sư đều đang thu mua nó, đầu kim tuyến kia có thể dùng để luyện chế
một loại đan dược tên là Kim Nguyên đan, giá trị cao tới ngàn vạn Kim nguyên,
thậm chí giá trị so với yêu thú lục cấp bình thường còn cao hơn.

– Hắc, tiểu tử, nữ nhân kia thoạt nhìn có vài phần tư sắc, ngươi có định anh
hùng cứu mỹ nhân không?

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc hơi có chút nghiền ngẫm truyền vào trong tai Tần
Phàm.

– Nói đùa gì vậy, nữ tử này dám một mình tiến vào vòng trong của Yêu thú
hoang nguyên, thực lực nói không chừng so với ta còn cao hơn, mà ta chỉ là một
Tam cấp Tiên thiên Võ sư nho nhỏ, ở đây tùy tiện một ai cũng mạnh hơn ta, ta
đi ra ngoài là muốn chết sao?

Tần Phàm nhếch miệng mỉm cười nói.

Một nữ tử, dám một mình xâm nhập vào đây, còn có thể giết chết Kim Tuyến Tử
Văn Xà kia, vốn là không đơn giản.

– Hơn nữa nhìn nữ tử này đối mặt bảy tám Tiên thiên Võ sư vây khốn, lại biểu
hiện được bình tĩnh như thế, thậm chí không có một tia cảm xúc ba động, phần
tâm bình tĩnh này, ta cũng là mặc cảm.

Tần Phàm lại nhìn thoáng qua trong tràng, tiếp tục nói.

– Bất quá bản Võ Thánh thấy nữ tử kia lại ẩn ẩn có chút địa phương kỳ quái,
nhưng trong khoảng thời gian ngắn ta lại nói không nên lời.

Lúc này Cổ Mặc trầm ngâm một hồi nói ra.

– Khí chất của nữ tử này cùng Kỷ Huyên nhi có chút tương tự, nhưng ánh mắt
của nàng thoạt nhìn so với Kỷ Huyên nhi còn lạnh hơn rất nhiều, hơn nữa tràn
đầy sát khí, cho người cảm giác là một người hoàn toàn không có cảm tình.

Tần Phàm lại nhìn nữ tử kia một hồi, sau đó truyền âm nói.

Tuy Kỷ Huyên nhi nhìn từ bên ngoài là lạnh như băng, nhưng trên thực chất nàng
lại là vì thụ qua quá nhiều tổn thương mà tự bảo vệ mình, mà nữ tử trước mắt
này, càng giống như là trải qua vô số giết chóc về sau, xuất hiện cái chủng
loại lạnh như băng kia.

Trực giác nói cho Tần Phàm biết, nữ tử này cực kỳ nguy hiểm.

– Nữ nhân, lưu lại Kim Tuyến Tử Văn Xà này, ngươi có thể ly khai.

Lúc này, một trung niên nam tử nhìn như là thủ lĩnh lạnh lùng nói.

Mà nữ tử kia vẫn là không nói một lời, ánh mắt lạnh đến cực điểm, không có một
điểm cảm tình.

Tranh!

Nháy mắt sau đó, một tiếng kiếm minh vang lên, liền trông thấy trường kiếm
trên tay nữ tử kia xuất hiện vung lên, hàn mang hiện ra, chỉ về phía trước,
trực tiếp đâm tới yết hầu nam nhân trung niên.

– Động thủ!

Trung niên nam tử kia vội vàng kêu lên, sau đó vũ khí của mọi người đồng thời
công tới nữ tử kia.

PHỐC!

Nhưng mà trung niên nam tử kia vừa dứt lời, tốc độ của nữ tử tăng lên cực
nhanh, vậy mà lập tức xuyên qua những người khác ngăn cản, trường kiếm sắc
bén trong tay dứt khoát đâm vào cổ họng của hắn.

Trường kiếm rút ra, máu tươi nóng hổi bắn tung tóe.

– Tốc độ nhanh như vậy!

Tần Phàm cũng không khỏi hai mắt ngưng tụ, vừa rồi hắn chỉ là chứng kiến một
đạo hư ảnh hiện lên, nữ tử kia vậy mà đã giết chết một người. Hắn đoán chừng
tốc độ này thậm chí so với hắn toàn lực thi triển Lưu tinh bộ còn muốn nhanh
hơn một tí.

– Lão đầu, chẳng lẽ nữ tử này là Linh Vũ sư?

Tần Phàm truyền âm hỏi Cổ Mặc.

– Vẫn là cảnh giới Tiên Thiên, chỉ là tốc độ bản thân nàng cực nhanh, hơn nữa
tu luyện công pháp tựa hồ cũng có chút quái dị.

Cổ Mặc hồi đáp.

– Chẳng lẽ nữ tử này sử dụng tinh thần công kích?

Tần Phàm có chút nghi hoặc, nhìn trung niên nam tử đã chết đi kia, lại phát
hiện hai mắt hắn trừng ra phía ngoài, tựa hồ là cực độ kinh hãi.

Mà hắn nhớ lại vừa rồi lúc trung niên nam tử kia đối mặt một kiếm đâm tới, cả
người ở trong nháy mắt đó giống như ngây dại ra, không có chút né tránh nào,
chỉ là mở mắt nhìn trường kiếm kia đâm vào cổ họng của mình.

Mà miệng vết thương kia lại cực nhỏ, ngoại trừ lúc vừa mới rút kiếm phun ra
chút ít máu tươi, lúc này đã đọng lại.

Mà nhìn lại trong tràng, nữ tử kia giết chết một người, không có chút dừng lại
nào, trường kiếm tiếp tục đâm tới mục tiêu kế tiếp. Mà trên mặt vẫn là lạnh
lùng chi sắc, không có một tia cảm xúc, cho người cảm giác không có bất luận
cảm tình gì.

– Đại ca.

Những mạo hiểm giả khác trông thấy trung niên nam tử kia ở trong nháy mắt liền
chết đi, cũng không khỏi thay đổi sắc mặt.

– Không nên loạn! Mọi người không được phân tán, tập trung công kích!

Những người này đều là mạo hiểm giả, trải qua thiên tân vạn khổ mới trở thành
Tiên Thiên võ sư, từng cái đều không phải nhân vật tầm thường, rất nhanh liền
có người tổ chức tiến công lần nữa.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận