Đan Vũ Càn Khôn

Chương 217: Nhất phi trùng thiên. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Không biết ai hô một câu, lập tức quần chúng bắt đầu khởi động, tất cả Triêu
Thánh giả đều công kích tới Tần Phàm, nhưng đại bộ phận Triêu Thánh giả tiến
vào trong phạm vi trăm mét xung quanh Tần Phàm, đều bị huyền trọng vực bao
phủ.

Mà Tần Hạo Dương, Thái Hiên, Đoạn Vân, Chu Xương cách Tần Phàm gần nhất, lúc
này cũng dốc hết khí lực toàn thân, tận lực dùng nguyên khí giảm bớt huyền
trọng vực ảnh hưởng tới mình, tiến về phía Tần Phàm.

Bốn người bọn họ đều rất không cam lòng, đặc biệt là Tần Hạo Dương, vừa rồi
hắn mưu đồ toàn bộ quá trình Đồ Long, hắn tự cho là mình có cống hiến lớn
nhất!

Liên hợp mọi người đánh Thiết Giáp Địa Long trọng thương chính là hắn, kéo mọi
người Đồ Long cũng là hắn, hắn cảm giác mình cầm đệ nhất mới là đúng! Nhưng
hôm nay, bị vượt lên trước một bước!

– Tần huynh, xin lỗi rồi.

Tuy Thái Hiên không muốn cùng Tần Phàm là địch, nhưng lúc này cũng không thể
để Tần Phàm thuận lợi mang Thiết Giáp Địa Long đi.

– Bạo phá Viêm Dương!

– Tuyết đầy Càn Khôn!

– Huyết Hổ độn ảnh!

– Thần Viên thôn nguyệt!

Mỗi người vào lúc này đều không hề giữ lại thực lực, thậm chí là tiêu hao thực
lực, trong lòng của bọn hắn chỉ có một cách nghĩ, cái kia chính là vô luận
như thế nào cũng phải lưu Tần Phàm lại!

– Thứ nhất phải thuộc về ta!

Đây là cách nghĩ trong lòng mỗi người!

Vì thứ nhất, vì tiến vào Chân Vũ thánh địa, vì trở thành Võ Tôn, bọn hắn đều
có thể đánh bạc hết thảy!

Vèo! Vèo!

Hai thanh Lí gia phi đao kích xạ mà đến.

Bang bang!

Phi đao kích ở trên cánh tay phải của Tần Phàm, phát ra thanh âm Kim Thạch
tương giao, bên trên lân giáp vào lúc này tựa hồ chảy ra một chút máu tươi.

– Chư vị, chào tạm biệt, hẹn gặp lại sau, ta sẽ ở Chân Vũ Thánh điện chờ mọi
người trở về.

Tần Phàm mỉm cười, đối với cái này tuyệt không để ý, chút vết thương nhỏ này
đối với hắn mà nói căn bản tính toán không được cái gì. Nhìn những thiên tài
này vọt tới mình, trong lòng của hắn chỉ cảm thấy hào khí vạn trượng.

Nháy mắt sau đó, vầng sáng màu đỏ thắm ở phần lưng dâng lên mà ra.

Chu Tước chi dực mở ra, phóng lên trời.

– Cái gì?

Nhìn thấy Tần Phàm đột nhiên từ trên mặt đất bay lên, tất cả Triêu Thánh giả
trong thí luyện chi địa đều kinh ngạc mở to hai mắt, lúc này so với lúc Tần
Phàm giết chết Thiết Giáp Địa Long còn khiếp sợ hơn.

– Ngự không phi hành là tiêu chí của Võ thánh ah…

Những Triêu Thánh giả này nhìn thân thể Tần Phàm dần dần bay lên, vào lúc này
thậm chí quên công kích.

Cùng lúc đó, nhóm Thần tôn trong Chân Vũ Thánh điện cũng có chút không dám
tin, Triêu Thánh giả Tần Phàm đến từ cửu phẩm Chân Vũ thế gia này, thật sự
mang cho bọn hắn quá nhiều ngoài ý muốn cùng kỳ tích rồi.

– Đây chẳng lẽ là vũ kỹ phi hành thất truyền đã lâu?

– Làm sao có thể, một cửu phẩm Chân Vũ thế gia nho nhỏ, làm sao có thể có
loại vũ kỹ nghịch thiên này!

– Không thể tưởng được lão hủ sinh thời còn có thể chứng kiến vũ kỹ phi hành
này ah!

– Không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn chính xác là quá thần kỳ! Một Tiên
Thiên Võ sư nho nhỏ, vậy mà có được năng lực phi hành, tiểu tử Tần Phàm này,
thật sự là có đại kỳ ngộ ah!

– Lần Triêu Thánh thí luyện này, đệ nhất rốt cục sinh ra đời rồi, tuy không
phải mấy người trong dự tính của chúng ta, nhưng mà là niềm vui ngoài ý muốn,
tối thiểu nhất, lúc này chúng ta có thể hãnh diện ở trước mặt những Thần tôn
của Đại Khôn quốc phân điện rồi.

– Xem ra Tần Phàm này không chỉ là hắc mã, hơn nữa còn là một thớt hắc mã có
thể vượt qua ngàn dặm! Nếu Đại Càn quốc Chân Vũ Thánh điện chúng ta có thể thu
nạp nhân tài như vậy, đó cũng là phúc duyên của Đại Càn quốc chúng ta ah!

Rất nhanh, những Thần tôn này đều nguyên một đám lộ ra vui vẻ, nhớ tới tiểu
gia hỏa này trước kia sáng tạo mấy kỳ tích, từ bắt đầu kinh ngạc dần dần biến
thành thưởng thức hiện tại.

Mặc dù có mấy Thần tôn đối với cái này hâm mộ đố kỵ, nhưng đại bộ phận Thần
tôn đều đang tự hỏi như thế nào đi thu nạp Tần Phàm tiến vào Chân Vũ Thánh
điện rồi.

– Đừng cho hắn đi!

Nhưng vào lúc này, vẫn là Tần Hạo Dương dẫn đầu hô lên, sau đó mọi người mới
rốt cục chậm rãi phản ứng qua, nhớ tới tầm quan trọng của lần thí luyện đệ
nhất này, kinh ngạc quy kinh ngạc, nhưng mà như thế nào cũng không thể để cho
Tần Phàm đơn giản ly khai.

Những Triêu Thánh giả này toàn bộ đều đã đạt đến Tiên Thiên cảnh giới, đã có
thể võ khí ly thể, cho nên tuy Tần Phàm bay đến không trung, nhưng trong
khoảng thời gian ngắn còn không cao lắm, vẫn có một ít công kích có thể công
kích đến trên người hắn.

Bất quá Tần Phàm đảo mắt liền bay đến hơn mười thước cao, dùng khí lực của
hắn, như thế nào lại sợ những công kích đã nỏ mạnh hết đà này?

Huống chi đại bộ phận Triêu Thánh giả bị huyền trọng vực của hắn bao lại, tăng
thêm khu vực hạch tâm này vốn gấp 30 lần trọng lực, tổng cộng có hơn sáu mươi
lần trọng lực, ngay cả Tần Phàm phi hành cũng thập phần gian nan, những người
phía dưới kia có thể phát huy vài thành công kích đã rất tốt rồi?

– Thí luyện đã xong… hẹn gặp lại, những thiên tài.

Tần Phàm một bên thoải mái ngăn lại những công kích này, một bên khống chế Chu
Tước chi dực xẹt qua trên đầu những Triêu Thánh giả này, bay về phía truyền
tống chi môn.

Hôm nay hắn đã đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, có thể sử dụng nguyên khí,
cho nên đã có thể duy trì Chu Tước chi dực phi hành lộ trình xa xôi rồi.

Binh không muốn làm tướng là binh phế thải?

Nhớ tới lời lúc trước mình đã từng nói qua, Tần Phàm không khỏi hiểu ý cười
cười. Hôm nay hắn thật là dùng thân phận cửu phẩm Chân Vũ thế gia, giành được
thắng lợi cuối cùng này, cũng là Triêu Thánh thí luyện đệ nhất lần này.

– Nhanh truy!

Triêu Thánh giả phía dưới vẫn không buông bỏ, ở trên mặt đất theo đuôi, nhưng
mà tốc độ phi hành của Tần Phàm ở trên bầu trời, tự nhiên không phải người
phía dưới có thể so sánh, hơn nữa từ trên cao nhìn xuống, hắn có thể nhìn
hướng đi của người phía dưới rõ ràng, tùy thời có thể cải biến phương hướng
của mình, bỏ qua những người này.

– Xem ra lực hấp dẫn của Chân Vũ thánh địa kia thật sự rất lớn ah! Từng Triêu
Thánh giả đều nghĩ có thể ở bên trong đột phá đến Võ Tôn, chỉ là, thật sự có
đơn giản như vậy sao?

Rất nhanh, Tần Phàm liền về tới bên ngoài, hai cánh vừa thu lại, chậm rãi rơi
vào một cỗng truyền tống.

Quay đầu nhìn thoáng qua, hắn lắc đầu, sau đó trực tiếp đi vào trong cánh cửa
hình tròn kia.

Vầng sáng màu trắng mãnh liệt đánh tới trước mặt, để cho Tần Phàm trong khoảng
thời gian ngắn không khỏi nhắm mắt lại, sau một hồi hoảng hốt, thân hình của
hắn hiện ra trên quảng trường trước Chân Vũ thánh điện.

Mở to mắt, chứng kiến lúc này trên quảng trường đã tụ đầy Triêu Thánh giả.
Ngoại trừ những thiên tài tiến nhập khu vực hạch tâm kia, lúc này, Triêu Thánh
giả có thể trở về cơ bản đều trở về rồi.

– Ha ha ha…

Ngay một khắc Tần Phàm mới vừa đi ra cổng truyền tống, một hồi cười to hưng
phấn truyền vào trong tai của hắn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận