Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1746: Giải cứu thành công. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Răng rắc…

Bất quá một kiếm mạnh mẽ như vậy, rơi vào trên thi thể Đại Thiên Thần kia,
Trận Văn phức tạp ở phía trên lóe ra ánh sáng màu đỏ, sau đó một kiếm này cũng
chỉ là ở phía trên để lại một dấu vết không tính quá sâu, thậm chí ngay cả
hành động của Đại Thiên Thần này cũng gần kề chỉ là đình trệ một hồi mà thôi.

– Cái này cũng quá biến thái đi à nha!

Thấy vậy, những đảo chủ khác cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh.

– Hiện tại hai cái này còn không có kết hợp đã khủng bố như vậy, một khi bị
bọn hắn kết hợp, cái kia còn có thể chống cự sao?

Đại Thiên Thần này cường đại xa xa ngoài dự liệu của bọn hắn, thậm chí có chút
không thể tưởng tượng.

– Mọi người công kích, những Dư nghiệt Thiên Thần kia cũng kiên trì không
được bao lâu, chúng ta phải kéo dài thời gian.

Kiếm Thần lần nữa mở lời nói ra, sau đó khởi xướng công kích mạnh nhất.

– Đúng, mọi người cùng nhau công kích.

Lập tức những đảo chủ khác cũng kịp phản ứng, tiếp theo là nguyên một đám bắt
đầu hướng về thi thể Đại Thiên Thần này khởi xướng tiến công, muốn ngăn cản nó
cùng Đại Thiên Thần Viễn Cổ Chân Linh dung hợp làm một.

– Không có tác dụng đâu, hôm nay các ngươi chết chắc rồi! Chết chắc…

Lúc này huyết nhục trên người Bạch Trường Thiên cực kỳ mỏng manh, thanh âm
giống như cạo xương rống to, dốc sức liều mạng thúc dục thi thể Thiên Thần này
cùng Viễn Cổ Chân Linh kết hợp.

Đúng lúc này.

Oanh!

Phía trên giữa không trung, một cự ấn màu đỏ thắm lần nữa là từ trên trời
giáng xuống, hung hăng đập ở trên người của hắn. Làm cho thanh âm của hắn vào
lúc đó im bặt mà dừng. Lúc này đây bởi vì đã không có kim quang hộ thể. Thậm
chí ngay cả xương cốt của hắn cũng bị nện đến trực tiếp mệt rã rời.

Hắn còn lại mấy cây xương cốt chèo chống, cố động giãy dụa lấy.

– Các ngươi có phải là vui vẻ quá sớm hay không?

Phía trên đại ấn màu đỏ thắm kia, thân ảnh của Tần Phàm hiện ra mà ra, lúc này
sáu cánh tay của hắn bắt lấy Phiên Thiên Ấn, cũng không có triệu hoán Ma
Tướng, mà là sử dụng phương thức Ma Tướng phụ thể. Uy lực so với Ma Tướng ấn
khả năng sẽ thấp hơn một ít, nhưng tiêu hao sẽ nhỏ hơn một chút, đối phó
Trường Thiên Thần Bạch Trường Thiên đã không có kim quang phòng ngự vậy là đủ
rồi.

– Làm sao có thể… Thần lực của ngươi như thế nào sẽ khôi phục được nhanh
như vậy…

Những Dư nghiệt Thiên Thần khác nguyên một đám sợ ngây người, không dám tin,
vừa rồi rõ ràng Tần Phàm thoạt nhìn là thần lực đã không sai biệt lắm tiêu hao
hết rồi, nhớ tới trước đây đối phương cường độ cao công kích như vậy, không
có khả năng còn có thần lực giữ lại a.

– Không có, vừa rồi là một chút cuối cùng.

Tần Phàm nhếch miệng cười cười, hắn một mực đều thói quen giấu diếm.

Ầm ầm!

Bởi vì đã mất đi Bạch Trường Thiên mấu chốt nhất, thi thể Đại Thiên Thần ở
trong đại trận kia, lúc này ầm ầm sụp đổ.

Nhóm Đảo chủ được cứu rồi!

– Vậy mà không có việc gì rồi hả?

Lúc này nhóm thời Đảo chủ là lòng còn sợ hãi.

– A thất bại trong gang tấc rồi! Giết tiểu súc sanh này đi!

Lúc này bảy Dư nghiệt Thiên Thần khác đều là triệt để điên cuồng, hướng về Tần
Phàm đánh tới, Bạch Trường Thiên sớm chết đi, cái này ý nghĩa bọn hắn đã không
hề có hi vọng rồi.

Trên người bảy Dư nghiệt Thiên Thần này đều lưu lại lấy thực lực rất mạnh,
nguyên một đám có thể so với danh xưng đảo chủ, mà lúc này thần lực của Tần
Phàm đã hao hết, còn lấy một chiến bảy.

– Đi cứu Tần Phàm!

Mà nhóm đảo chủ được giải cứu ra cũng phát hiện tình trạng hiện tại mà Tần
Phàm đối mặt, vội vàng hướng về bên ngoài đại trận phóng đi.

Lại nói tiếp đích thật là có chút châm chọc, ở không lâu trước trong bọn họ
phần lớn người còn hoài nghi Tần Phàm là Dư nghiệt Thiên Thần, nhưng bây giờ
là toàn bộ dựa vào Tần Phàm mới có thể giải cứu bọn chúng ra, nếu bây giờ đối
phương bị chết ở đây, trong bọn họ phần lớn người sẽ không sống khá giả, ít
nhất một phần tâm ma kia là không thể xóa đi.

– Không còn kịp rồi.

Phong Thần đại trận theo bảy Dư nghiệt Thiên Thần kia ly khai mới bắt đầu
buông lỏng, mà lúc này bảy Dư nghiệt Thiên Thần đã bao vây Tần Phàm lại, nhóm
đảo chủ còn không kịp hoàn toàn phá vỡ đại trận.

Bất quá cũng vào lúc này.

– Ai cũng đừng muốn thương tổn lão Đại ta!

Từng tiếng rống to bỗng nhiên từ phương xa truyền đến, sau đó mấy vầng sáng
kim sắc dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng xuyên việt
không gian mà đến, trực tiếp đâm về mấyDư nghiệt Thiên Thần kia.

Tần Phàm lợi dụng Phiên Thiên Ấn, một cái vội vàng không kịp chuẩn bị nện tản
khung xương của Bạch Trường Thiên, điều này cũng làm cho Phong Thần đại trận
đang ở trong lúc mấu chốt mất đi trận điểm trở nên dao động, do đó để cho tất
cả đại đảo chủ tìm được cơ hội thoát khốn mà ra.

Bất quá cũng đúng vào lúc này, bảy Dư nghiệt Thiên Thần còn lại thấy mình qua
nhiều năm chuẩn bị như vậy, cuối cùng dĩ nhiên là bởi vì một người dự thi mà
thất bại trong gang tấc, đây là bọn hắn căn bản không có nghĩ tới!

Bọn hắn vốn muốn nhằm vào chính là bảy mươi hai đảo chủ, lúc mới bắt đầu thuận
lợi giam bảy mươi hai đảo chủ vào trong Phong Thần đại trận, vốn tưởng rằng
hết thảy đã nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng hết lần này tới lần khác lại
xuất hiện Tần Phàm, một người dự thi mà bọn hắn vốn không đặt ở trong mắt.

Bởi vì Tần Phàm, làm cho tâm cơ mấy trăm năm của bọn hắn đều uổng phí rồi.

Trước đây bởi vì muốn ổn định đại trận, không cách nào phân ra nhân thủ để đối
phó Tần Phàm, hiện tại mắt thấy đại trận này bởi vì đã mất đi Bạch Trường
Thiên mà không thể tiếp tục phát huy, bọn hắn tự nhiên là liều lĩnh muốn giết
Tần Phàm để tiết hận.

Lúc này mỗi một người bọn hắn đều vô cùng nổi giận, kích phát ra tất cả tiềm
lực hướng về Tần Phàm đánh tới. Mà nhóm đảo chủ vừa mới tìm được cơ hội công
kích lỗ hổng đại trận, chỉ cần tiêu tốn một khắc thời gian là bọn hắn có thể
thành công phá vỡ Phong Thần đại trận này rồi.

Chỉ là Tần Phàm cứu được bọn hắn, bọn hắn lại không kịp đi cứu Tần Phàm. Một
khắc nhìn như cực kỳ ngắn ngủi, nhưng đối với mấy Dư nghiệt Thiên Thần kia,
một khắc cùng một năm là không khác bao nhiêu, đủ cho bọn hắn làm được rất
nhiều việc rồi.

May mắn vào lúc này.

Mấy đạo kim quang bỗng nhiên bắn phá chân trời, vượt qua tầng tầng không gian
mà đến.

Tê tê tê tê tê tê tê…

Mấy đạo kim quang này là mấy cây gai nhọn sắc bén mà cường đại, tổng cộng bảy
cây, vừa vặn bắn về phía bảy Dư nghiệt Thiên Thần kia, lúc này phía trên mỗi
một cây đều ẩn chứa năng lượng đáng sợ, ẩn ẩn tầm đó tựa hồ còn cảm giác được
thượng diện cất dấu thần lực, tấn mãnh vô cùng.

Bồng bồng bồng bồng!

Kết quả cuối cùng nhất là bốn Dư nghiệt Thiên Thần trong đó bị gai nhọn hoắt
này trực tiếp bắn trúng, hiện tại bọn hắn không có huyết nhục, tuy có được lực
lượng, nhưng mà phòng ngự so với trước đây yếu nhược hơn rất nhiều, vừa bị bắn
trúng, bốn người này liền cảm giác được một cỗ lực lượng hủy diệt xuyên ngực
mà đến, thậm chí có thể trực tiếp công kích đến Chân Linh chuyển thế của bọn
hắn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận