Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1616: Phong mang đã hiện. (1)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Lúc này hắn ở trong cửa truyền tống thời gian dài hơn, chẳng khác gì bị nhốt
trong một căn phòng ánh sáng. Hắn đoán chừng là bởi vì hắn sớm thông qua chiến
trường đầu tiên, cần chờ đợi thêm những người khác thông qua.

Ông ông ông…

Bỗng nhiên một trận quang mang thần bí chớp lên.

– Chiến trường thứ hai, tới!

Chỉ chốc lát hào quang chớp sáng, hắn đi tới một chiến trường mới.

Chiến trường này vẫn rất lớn, nhìn không thấy cuối, mà cánh cửa thứ ba cũng
nằm ở trung ương, nhưng lúc này Tần Phàm lại cảm giác được khí tức nguy hiểm
tàn khốc hơn chiến trường thứ nhất.

Hống…

Đúng lúc này bốn phía truyền tới thanh âm khiến người dựng đứng tóc gáy.

Tần Phàm nhìn quanh bốn phía, nhất thời phát hiện bên trong chiến trường xuất
hiện từng đầu man thú hung hãn, mỗi đầu man thú đều đạt tới lục kiếp cảnh
giới, ngăn cản ngay giữa cánh cửa thứ ba tại trung ương.

Nói cách khác, muốn thông qua cánh cửa kia ngoại trừ đối chiến cùng người dự
thi còn phải ứng phó man thú hung tàn.

Đúng ngay lúc này, một thanh âm lại vang lên trong chiến trường:

– Những người dự thi, trong chiến trường tổng cộng có năm mươi người, mà cánh
cửa chỉ đi thông được hai mươi lăm người, nhân số đạt tới mức cao nhất sẽ tự
động đóng cửa, chúc các ngươi may mắn!

– Cũng đào thải như chiến trường thứ nhất, hẳn là cứ như vậy luôn đào thải
một nửa, thẳng tới cuộc quyết chiến cuối cùng. Vừa rồi phân ra năm ngàn người,
như vậy hiện tại phân ra ba ngàn người.

Nghe được thanh âm kia, Tần Phàm hiểu được quy tắc, lúc này hắn nhìn thấy có
người đã xông thẳng tới cánh cửa trung ương.

Ngay lập tức hắn cũng không chậm trễ, giẫm mạnh một cước phóng đi.

Hống…

Mới phóng tới vài trăm thước, lập tức có đầu man thú đánh về phía hắn, Tần
Phàm có tâm tôi luyện thân pháp của mình, thân thể lách tránh, tiếp tục phóng
đi. Mãnh thú dù sao không biết sử dụng vũ kỹ công kích, chỉ cần tốc độ nhanh
hơn nó thì nó cũng không làm gì được ngươi.

Nhưng rất nhanh lại có một đầu mãnh thú đánh tới, hắn cũng không thể tránh né,
một quyền đánh chết.

Hiện tại sau khi Tần Phàm đạt tới ngũ kiếp bán thần đỉnh phong, cộng thêm cảm
ngộ kiến trúc, nguyên giới lực đã vô cùng thâm hậu, một quyền còn mạnh hơn lục
kiếp bán thần rất nhiều. Dù sao nguyên giới của hắn hỗn tạp lực lượng ma chủng
cùng nguyên giới lực Long Thần, vốn còn cường đại hơn ngũ kiếp bán thần rất
nhiều, thậm chí lục kiếp bán thần cũng chưa chắc có mấy người so được với hắn.

Bởi vì nguyên giới lực ngưng thật, vũ kỹ uy lực đương nhiên tăng lớn, đây là
vì sao hắn có thể một quyền đánh Bạch Sí gần chết như khi nãy.

Lúc này bởi vì có thật nhiều mãnh thú chặn đường, hơn nữa người đi tới nơi này
ánh mắt cao hơn trước đó không ít, không có bao nhiêu người khiêu khích Tần
Phàm, vốn có ý tứ thì nhìn thấy Tần Phàm có thể một quyền đánh chết một đầu
mãnh thú lục kiếp cũng lập tức rút lui.

Phía trước chính là cửa thứ ba, nếu không có gì ngoài ý muốn hắn sẽ trở thành
người thông qua trước tiên.

– Tần huynh, giúp ta một tay…

Nhưng đúng ngay lúc này hắn chợt nghe được sau lưng truyền tới tiếng cầu cứu
dồn dập.

– Di?

Nghe được thanh âm tiếng cầu cứu vang lên từ sau lưng, Tần Phàm không khỏi
ngây ra quay đầu lại, rất nhanh liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang ở
ngoài hai ngàn thước.

Không phải người khác, chính là Mạc Thiên Dương.

Lúc này Mạc Thiên Dương bị một đầu lục kiếp mãnh thú đuổi theo sau, đồng thời
lại có thêm hai gã lục kiếp bán thần đang khởi xướng tiến công hắn, tình huống
có vẻ cực kỳ nguy cấp.

Trước cuộc chiến thiên tài thần đảo bắt đầu, Mạc Thiên Dương từng nhiều lần đề
cập với Tần Phàm nếu trong cuộc chiến gặp mặt mong hắn giúp một tay, lúc ấy
hắn cũng từng đáp ứng, hiện tại nhìn thấy tình cảnh như thế Tần Phàm không
chút do dự liền quay trở lại.

Hắn đã nhìn qua tình thế trong chiến trường, đại bộ phận người dự thi lúc này
còn đang dây dưa cùng mãnh thú, có chút người còn đang công kích lẫn nhau, hắn
vẫn còn kịp quay lại cứu Mạc Thiên Dương.

– Hắc, ngươi muốn gọi một ngũ kiếp bán thần tới cứu ngươi?

Hai lục kiếp bán thần vây công Mạc Thiên Dương khi nhìn thấy hắn cầu trợ cứu
viện lại là một ngũ kiếp bán thần đều lộ ra vẻ trào phúng cùng thần sắc khinh
thường, trước đó bọn hắn rõ ràng chưa từng nhìn thấy một màn Tần Phàm dùng một
quyền đánh chết lục kiếp mãnh thú.

– Ngươi bám trụ hắn, chờ ta đi đem ngũ kiếp bán thần kia giải quyết lại quay
về cùng ngươi xử lý hắn!

Một lục kiếp bán thần nói, nói xong hắn quay người nghênh đón Tần Phàm.

Nghe hai người nói chuyện, lúc này trong lòng Mạc Thiên Dương cũng thở phào
một hơi nhẹ nhõm, bởi vì hắn hiểu thật rõ thực lực của Tần Phàm, một lục kiếp
bán thần mà muốn đem hắn giải quyết chính là người si nói mộng.

Quả nhiên lục kiếp bán thần kia vừa lao ra không xa Tần Phàm đã đuổi tới,
không nói thêm lời nào liền oanh ra một quyền.

Lục kiếp bán thần kia tự tin với thực lực của mình, trên mặt cũng hiện lên vẻ
kiêu ngạo oanh ra một quyền.

Nhưng hai quyền đầu vừa va chạm chung một chỗ, một loại kình khí ba động bộc
phát, chỉ thoáng chốc lục kiếp bán thần đã mang theo vẻ mặt cực kỳ hoảng sợ
bắn ngược ra sau.

Một quyền đánh bay một người, thân hình Tần Phàm không hề ngừng lại, dưới chân
giẫm mạnh nhanh chóng công tới lục kiếp bán thần còn lại.

– Làm sao có thể!

Lục kiếp bán thần kia còn đang công kích Mạc Thiên Dương nhìn thấy đồng bạn
thật dễ dàng bị một quyền của Tần Phàm oanh bay, trên mặt nhất thời lộ vẻ kinh
hãi, thấy Tần Phàm công tới liền vội vàng thối lui ra sau đón đỡ.

Nhưng hắn chỉ vừa ngưng kết ra nguyên giới hộ thuẫn ngay trước người thì quyền
đầu của Tần Phàm đã đánh qua.

Kỳ Lân Bào Hao!

Quyền xuất, phảng phất như có thanh âm Kỳ Lân gào rống vang lên, hư ảnh thật
lớn va chạm lên nguyên giới hộ thuẫn, nguyên giới lực thật giống như hồng thủy
vỡ đê, không ngừng đập tới, không thể vãn hồi.

Ca sát!

Chỉ một chốc lát nguyên giới hộ thuẫn do lục kiếp bán thần ngưng kết đã xuất
hiện vết rách dài hẹp ghê người, mà quyền ảnh chỉ trong nháy mắt vọt tới đánh
trúng ngay trước ngực người kia.

Phốc!

Một thanh âm phun máu vang lên, rất nhanh người nọ cũng giống như đồng bạn bị
đánh bay ngược ra ngoài.

Chuyện phát sinh chỉ trong nháy mắt, Tần Phàm dùng một quyền lại một quyền
đánh bay hai người.

Một màn này khiến Mạc Thiên Dương không khỏi trợn mắt há hốc mồm, hai người
kia có được thực lực tương đương với hắn! Thậm chí còn có vẻ mạnh hơn hắn!
Nhưng lại thật dễ dàng bị Tần Phàm dùng một quyền oanh bay!

Hắn sớm biết thực lực Tần Phàm đã mạnh hơn lúc thi đấu vòng loại nửa năm trước
rất nhiều, nhưng thật không ngờ có thể mạnh tới trình độ này!

Thậm chí có thể nói đối phương đã không còn ở một tầng cấp với hắn!

Nhớ tới lần đầu tiên mình gặp được Tần Phàm tại trà lâu, đối phương chỉ mới là
một tứ kiếp bán thần nho nhỏ, khi đó chính mình còn dùng tư thế cường giả nhìn
xuống nói chuyện với hắn. Ai dự đoán được hiện tại chỉ mới trôi qua hơn nửa
năm mà thôi, thực lực của người này đã xảy ra thay đổi lớn như vậy.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận