Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1446: Tam nữ tranh diễm

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Nghe nói Lăng Cầm này lai lịch thập phần thần bí, không có ai biết nàng đến từ
gia tộc nào, chỉ biết nàng là ở Hoàng Nham Thành lấy được một danh ngạch tham
gia tuyển bạt thi đấu đợt thứ hai, thực lực chân chính ngay cả Tần Phàm cũng
nhìn không thấu.

Một bên kia, Lăng Cầm dịu dàng đi tới trước Thiên Tài Kim Bia, ngẩng đầu lên
liếc nhìn kim bia cực lớn này, sau đó liền vỗ đàn cổ sau lưng, lập tức đàn cổ
kia tự động hiện lên bay đến trước mặt của nàng.

Đinh.

Năm ngón tay của Lăng Cầm lập tức hóa thành hình dạng nhặt hoa, động tác cực
kỳ tuyệt mỹ rơi vào trên dây đàn cổ trước mặt, vừa rơi xuống liền như là minh
châu rơi trên khay ngọc, thanh âm thanh thúy dễ nghe từ trong đó phát ra, du
dương phiêu đãng ở trong toàn bộ sân rộng.

Bành!

Bất quá sau một khắc, tiếng đàn kia bỗng nhiên trở nên trầm thấp, phảng phất
như thiên quân vạn mã đi vào giấc mộng, có một cổ khí lực vô hình ở trong
tiếng đàn bỗng nhiên thành hình, dùng một loại xu thế khí phá băng hà bay về
phía trên Thiên Tài Kim Bia.

Mọi người trong nháy mắt này chỉ cảm thấy màng tai trở nên bén nhọn vô cùng
đau đớn, liên tục dùng nguyên lực bảo hộ mới bình an vô sự, nhưng mà ngay thời
điểm những người này vừa mới thất thần, Lăng Cầm cũng đã hoàn thành khảo thí.

Một đạo hào quang màu tím từ bên trong kim bia bắn ra, sau đó chui vào trong
cơ thể Lăng Cầm, nàng yên lặng thu hồi đàn cổ, rất nhanh lại chậm rãi biến mất
ở trong đám người.

– Màu tím là thiên tài chi quang! Nữ tử này có thể lưu danh kim bia rồi!

– Đúng vậy, không hổ là người để cho Lục kiếp Bán Thần Vân Thiên cũng phải
thừa nhận, nhớ rõ ngày đó Vân Thiên không biết nguyên nhân gì cùng nữ tử này
giao thủ, cuối cùng nhất đã từng nói qua thực lực Lăng Cầm này không thua Lục
kiếp Bán Thần.

– Dùng trường Cầm làm vũ khí, dùng sóng âm công kích. Cái này xác thực thập
phần huyền bí.

Hào quang màu tím kia xuất hiện, Tần Phàm rất nhanh liền nghe được trên quảng
trường có người phát ra trận trận kinh hô. Sau đó hắn tập trung tư tưởng suy
nghĩ, lần nữa nhìn về phía tấm cự bia kia, lúc này bắt đầu có kim quang chớp
động, chỉ chốc lát, hắn chứng kiến trên kim bia tự động khắc ra hai chữ Lăng
Cầm.

– Nguyên lai người thực lực mạnh có thể lưu danh trên kim bia này.

Hắn giờ mới hiểu được.

Ở trên Thiên Tài Kim Bia, ngoại trừ danh tự Lăng Cầm, còn có không sai biệt
lắm mười danh tự khắc ở phía trên. Trong đó xếp hạng trước nhất chính là ba
chữ to Mạc Thiên Dương, đúng là cháu ruột của Mạc Lợi Thành chủ mà hắn bái
kiến ở trong trà lâu kia, mặt khác còn có Lục kiếp Bán Thần Vân Thiên cùng La
Phong xếp ngay sau hắn.

– Hắc y nam tử nâng mộ bia Chu Bá kia cũng ở phía trên, còn có Viên Bách Hỏa
cùng Hồng Nguyên Hải. Đó là hai Ngũ kiếp Bán Thần tinh thông Hỏa hệ năng lực
cùng Thủy Hệ năng lực mà trong trà lâu nghe được kia.

– Hoàng Động cũng có thể lưu danh ở phía trên?

Tần Phàm tiếp tục nhìn kỹ những danh tự kia, chợt phát hiện Hoàng Nham Thành
thành chủ chi tử Hoàng Động. Nhớ rõ thời điểm ở Hoàng Nham Thành hắn đã từng
giao thủ. Vốn Tần Phàm cho rằng thực lực của Hoàng Động còn chưa đủ để lưu
danh, nhưng chỉ là qua không lâu, vậy mà Hoàng Động lại tăng lên nhiều như
vậy, để cho hắn rất ngoài ý muốn. Bất quá cũng có khả năng ngày đó Hoàng
Động này cũng không hết sức, dù sao hắn ở bên trong tuổi trẻ thiên tài Mạc Lợi
Thần Đảo cũng có một ít danh khí.

Kế tiếp, kiểm tra đo lường vẫn đang tiếp tục.

Dù cho từng thành trì chỉ có 100 người thông qua sơ tuyển, nhưng trên Mạc Lợi
Thần Đảo tổng cộng có một trăm lẻ tám Đại Thành, nên người tham gia xét tuyển
cũng có hơn vạn, tự nhiên sẽ mất rất nhiều thời gian.

Ba người Tần Phàm cũng một mực đợi hơn một giờ sau mới đến lúc khảo thí.

Đầu tiên tiến lên tiếp nhận Thiên Tài Kim Bia này kiểm tra chính là Mộ Thanh
Thanh, nữ tử tuyệt sắc như nàng vừa lên đài, khiến cho chú ý tự nhiên sẽ không
kém Lăng Cầm trước đây. Trong tay nàng cầm trường kiếm màu xanh lam chậm rãi
tiến lên, một kiếm thướt tha, kinh tuyệt bao nhiêu ánh mắt chúng nhân.

Dù là Tần Phàm lúc này chứng kiến một thân áo trắng, cầm trường kiếm trong
tay đứng ở dưới kim bia kia, trong nội tâm cũng không khỏi âm thầm có một loại
cảm giác kinh diễm, đương nhiên cũng chỉ là dừng lại ở thưởng thức mà thôi.

Hắn lại nhìn Kỷ Huyên Nhi bên người một chút.

Dùng thực lực của Mộ Thanh Thanh, muốn thông qua kiểm tra lúc này đây tự nhiên
là không có bất cứ vấn đề gì, thậm chí có khả năng rất lớn có thể lưu danh
trên kim bia, trở thành nhân vật phong vân trong tuyển bạt thi đấu lần này.

Tần Phàm lo lắng chính là Kỷ Huyên Nhi, nàng muốn cùng hắn chung một chỗ tham
gia tuyển bạt thi đấu Thiên Tài Chiến, cho dù hắn muốn ở trước tuyển bạt thi
đấu tiến hành trị liệu cho nàng, nhưng đầu tiên cũng cần phải thông qua cửa
ải trước mắt này a.

Phải biết rằng ở phía trước là ngay cả tứ kiếp Bán Thần cũng có thể bị loại
bỏ, dù sao Kỷ Huyên Nhi mới chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, hơn nữa thời gian đột
phá khẳng định rất ngắn, dù cho thể chất Lãnh Nhiệt của nàng khác hẳn với
thường nhân, cũng có khả năng còn chưa ổn định cảnh giới.

Ánh mắt lại trở lại trước kim bia, lúc này chỉ thấy Mộ Thanh Thanh nhẹ nhàng
nhảy lên, trường kiếm màu xanh lam trong tay dùng một loại tốc độ mắt thường
khó có thể thấy được ra khỏi vỏ, chỉ thấy trong đó có một đạo kiếm quang giống
như sóng xanh nhanh chóng phát ra rơi vào trên kim bia.

Quả nhiên chỉ chốc lát sau, trên kim bia kia cũng như Lăng Cầm khảo thí vừa
rồi trả lại một đạo vầng sáng màu tím.

– Cũng là màu tím thiên tài chi quang! Lưu danh rồi!

– Mộ Thanh Thanh! Nguyên lai nàng là Hoàng Hôn Thành Mộ Thanh Thanh! Tuổi trẻ
mỹ mạo lại có thực lực mạnh như vậy, sớm nên đoán được là nàng.

– Chậc chậc, vừa rồi uy lực một kiếm kia rất mạnh, đoán chừng cùng Lăng Cầm
vừa rồi đều có thể so với Lục kiếp Bán Thần ah!

– Đúng vậy, phải biết rằng Ngũ kiếp Bán Thần cùng Lục kiếp Bán Thần tầm đó là
cách một hào rộng thật lớn, có thể siêu việt cái hào rộng này đều là siêu
cấp thiên tài hiếm có!

Lập tức trên quảng trường đều vang lên trận trận thanh âm kinh ngạc cùng tán
thưởng, đối với dung mạo của Mộ Thanh Thanh đã cảm giác được trong nội tâm
nóng rực, nhưng đối với thực lực của nàng lại cảm thấy hết sức kiêng kỵ.

Mà nhìn xem danh tự xuất hiện trên kim bia, trên mặt Mộ Thanh Thanh không có
một tia rung động, tựa hồ hết thảy giống như trong dự liệu, sau đó rất nhanh
đạm mạc thu hồi trường kiếm, chậm rãi đi xuống.

Tần Phàm có thể chứng kiến nàng qua một năm thời gian, thực lực đã tăng lên
không ít.

Kế tiếp là đến phiên Kỷ Huyên Nhi.

– Hết sức là được rồi, cho dù nàng không tham gia tuyển bạt thi đấu, ta nhất
định cũng sẽ nghĩ biện pháp mang nàng cùng một chỗ ly khai Mạc Lợi Đảo.

Tần Phàm nắm chặt ngọc thủ của nàng, trong miệng ôn nhu nói.

– Ân.

Trên mặt Kỷ Huyên Nhi không khỏi hiện lên một mảnh ửng đỏ, nhẹ gật đầu, sau đó
cũng chậm rãi hướng về Thiên Tài Kim Bia kia đi đến.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận