Huyết dịch màu vàng này đúng là huyết mạch truyền thừa của Long Bằng nhất tộc.
Nếu như có thể dung hợp vào có thể có thể đoạt được truyền thừa của Long Bằng
viễn cổ. Đối với Long Côn Bằng Vương đây là tổn thất rất lớn. Tần Phàm ở trong
Nguyên Giới của Long Thần mà biết được bí mật này. Sau khi có được tinh huyết
của Long Bằng thì cho dù là heo cũng có thể một bước lên trời.
– Tốt! Khỏa Yêu Hải Đan này để cho ngươi nhanh chóng phục hồi thương thế,
cũng không đến mức bị những yêu thú khác thừa cơ giết chết.
Tần Phàm thu ba giọt tinh huyết lại, thả Long Côn Bằng Vương ra. Hơn nữa còn
đưa cho hắn một khỏa đan dược để chữa trị thương thế.
– Ngươi lại tốt như vậy?
Long Côn Bằng Vương không dám tin tưởng ngẩng đầu nhìn.
– Có tin hay không thì tùy ngươi, hiện tại ta muốn giết ngươi cũng không cần
vẽ vời nhiều chuyện như vậy.
Tần Phàm lạnh nhạt nói. Sau đó hắn không nói gì thêm, Chu Tước Dực mở ra,
nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.
Tần Phàm xác thực không muốn giết chết đầu Long Côn Bằng Vương này. Một mặt
bởi vì hắn đã có được thứ mình muốn, hơn nữa bây giờ Long Côn Bằng Vương đã
không thể nào tạo thành uy hiếp với hắn. Tần Phàm cũng không phải là người
hiếu sát.
Mặt khác bởi vì Tần Phàm trong lúc đánh nhau sống chết với Long Côn Bằng Vương
đã từng cảm giác được ở đằng xa truyền đến một cỗ khí tức cường đại, thậm chí
đạt được đến trình độ thất kiếp Bán Thần. Tuy không biết vì sao lại biến mất
nhưng hắn cũng vẫn kiêng kị. Dù sao thì yêu thú lục kiếp Bán Thần ở bình
nguyên Tàng Long cũng đã là nhân vật hùng cứ một phương. Tần Phàm lo lắng nếu
mình giết Long Côn Bằng Vương sẽ khiến yêu thú ở bình nguyên Tàng Long phản
cảm thậm chí chọc giận bọn hắn mà rước lấy phiền phức.
Huống chi Long Côn Bằng Vương cũng là yêu thú lục kiếp Bán Thần, thực lực rất
mạnh nhưng lực phòng ngự thân thể còn mạnh hơn. Tần Phàm có thể bắt được hắn
nhưng muốn giết hắn thì không đơn giản như vậy. Trên thực tế nếu ở đây không
có Long hồ cùng với lực lượng của Long Thần áp chế thì Tần Phàm cũng không thể
dễ dàng đánh bại được Long Côn Bằng Vương.
Chính vì thế mà Tần Phàm mới buông tha cho Long Con Bằng Vương.
Rời khỏi Long hồ, rất nhanh Tần Phàm đã bay đến biên giới bình nguyên Tàng
Long.
Lần này đén bình nguyên Tàng Long là vì bí tàng trong Long cung. Tuy thu hoạch
không có phong phú như Tần Phàm tưởng tượng, không có vũ khí thưởng cổ, cũng
không có Bán Thần kỹ lợi hại nào. Một tòa Long cung to như vậy nhưng hắn chỉ
có thể đoạt được một cái Nguyên Giới của Long Thần.
Nhưng Nguyên Giới của Long Thần có thể chống đỡ được vũ khí và Bán Thần kỹ!
Trong khoảng thời gian ngắn cũng giúp hắn tăng lên hai cấp, thử hỏi có bảo vật
gì có thể sánh được?
Kỳ thật, đối với võ giả mà nói, Bán Thần kỹ cùng Bán Thần khí đều là vật ngoài
thân. Chỉ có cảnh giới bản thân tăng lên mới là trọng yếu nhất. Cho nên có chỗ
tốt như vậy cho dù là Bán Thần khí cực phẩm và Bán Thần kỹ cực phẩm cũng không
thể nào đổi được.
Ngoài ra Tần Phàm còn gặp được Long Thần là một nhân vật từ thời viễn cổ, biết
được một vài bí mất. Điều này khiến cho hắn có một nhận thức mới về chư thần.
Đây cũng là một thu hoạch rất lớn.
Cho nên Tần Phàm đối với lần thu hoạch này rất thỏa mãn, tâm tình rất tốt.
…
Màn đêm dần buông xuống.
Một đống lửa bùng cháy, một nam tử trẻ tuổi đang xếp bằng bên cạnh ánh lửa.
khí tức nhàn nhạt lúc đó lúc không. Nếu không tận mắt nhìn thấy thì rất khó có
thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Người này chính là Tần Phàm.
Sau khi rời khỏi bình nguyên Tàng Long, hắn lịch lãm rẽn luyện bản thân, đồng
thời cũng đi về phía Mạc Lợi Thành.
Tần Phàm không có quên mục đích chính của mình chính là tham gia Thiên Tài
Chiến, mượn Thiên Tài Chiến để rời khỏi Mạc Lợi đảo đi tìm ma chủng Bạch Hổ.
Mà điều kiện tiên quyết hắn phải lọt vào top đầu của Thiên Tài Chiến.
– Phiến sơn mạch này cách Mạc Lợi thành không xa, mười ngày nữa là bắt đầu
tuyển chọn. Thời gian không còn nhiều lắm, nhưng với thực lực của ta bây giờ
cho dù đối mặt với lục kiếp Bán Thần, giống như Hạ Trung của Hạ gia vậy, dù
không giết được hắn thì cũng có thể khiến hắn trọng thương.
Ánh lửa bập bùng, Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Sau khi chiến một trận với Long Côn Bằng Vương ở Long hồ, Tần Phàm đối với
thực lực của bản thân đã có một nhận thức mới. Ngay cả yêu thú lục kiếp Bán
Thần cũng có thể đối phó được vậy thì đối phó với võ giả lục kiếp Bán Thần
cũng dễ dàng.
– Chỉ là Thiên Tài Chiến, danh như ý nghĩa là cuộc chiến của những thiên tìa!
Trong số những thiên tài gặp may mắn ở tân thế giới này dù trước ba mươi tuổi
có được tu vi lục kiếp Bán Thần cũng rất thưa thớt. Nhưng thiên tài ngũ kiếp
Bán Thần cũng hết sức lợi hại, không thể khinh thị.
Tần Phàm không ngừng suy nghĩ trong lòng.
Dọc theo con đường này, hắn đã gặp không ít thiên tài trẻ tuổi. Nhưng bây giờ
đám người này Tần Phàm không thèm để ý tới. Trừ phi thực lực bọn hắn tăng lên
trong phạm vi lớn còn không Tần Phàm coi như không nhìn thấy. Giống như thành
chủ Hoàng Động của Hoàng Nham thành, nếu không có kỳ ngộ ở trong Long cung thì
Tần Phàm cũng không phải đối thủ của hắn.
Còn nữ tử lưng đeo cầm mà Tần Phàm gặp được ở giao dịch hội trong Hoàng Nham
thành còn mạnh hơn nữa. Cho dù bây giờ thực lực tăng tiến thì Tần Phàm vẫn cảm
thấy kiêng kị nàng.
Ngoài ra, trước khi Tần Phàm tiến vào bình nguyên Tàng Long còn gặp được một
gã thiếu niên mặc áo đen cầm cự bia trong tay. Thực lực của hắn có thể đánh
với man thú ngũ kiếp đỉnh phong, cũng không thể coi thường.
Những cường giả này vẫn là Tần Phàn trùng hợp gặp được. Hắn tin tưởng còn có
rất nhiều cường giả tụ hội ở Mạc Lợi Thành. Huống chi Mạc Lợi thành với tư
cách là chủ thành ở Mạc Lợi đảo, chắc hắn cũng có nhiều cường giả. Bọn họ cũng
sẽ chọn ra vài tên để tham dự Thiên Tài Chiến. Cho nên Tần Phàm cũng không dám
quá mức chủ quan.
– Những ngày này ta đối với Nguyên Giới Long Thần có cảm ngộ nhất định. Lực
lượng Nguyên Giới của bản thân cũng càng thêm thâm hậu. Ngoài ra ta cũng nắm
giữ được một môn thần thông của Thủy Kỳ Lân. Còn mười ngày nữa là bắt đầu thi
đấu. Nếu trong mấy ngày cuối cùng này có thể nắm giữ lực lượng ma chủng thuần
thục hơn nữa, ta có thể nắm chắc thành công.
Suy đi nghĩ lại, Tần Phàm không khỏi trần ngâm.
Trong những ngày sắp tới, Tần Phàm đối với năng lực ma chủng có thêm một vài
nhận thức mới.
Đi vào tân thế giới, hắn vẫn luôn thi triển ma chủng kỹ để kích thích lực
lượng ma chủng. Loại lực lượng này phối hợp với lực lượng Nguyên Giới của hắn
xác thực có thể phát huy ra uy lực không kém. Giống như Thanh Long Tham Trảo,
Chu Tước Tề Thiên, Kỳ Lân gào thét. Những ma chủng kỹ này đầu có thể so với
Bán Thần kỹ cao cấp.
Nhưng Ma Tôn viễn cổ ở trong truyền thuyết có thể đánh chết Thần Để, uy lực
của nó đâu chỉ có thế.
Ngồi xếp bằng bên cạnh đống lửa, Tần Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, chăm chú suy
nghĩ, cảm ngộ. Hắn định đào móc ra những năng lực khác của ma chủng. Từ đó có
thể có thêm phần chắc chắn nằm trong top đầu của Thiên Tài Chiến.