Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1352: Lấy một chiến ba. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Hừ.

Nháy mắt sau đó trong miệng Tần Phàm thầm hừ một tiếng, thân hình bị một cổ
cường lực đẩy về phía dưới. Vừa rồi hắn đánh lui Yến Dương, Nguyên Giới chi
lực căn bản còn không kịp nhắc tới bao nhiêu, tự nhiên là rơi vào hạ phong.

Ở dưới một quyền này, hắn bị đánh đến khí huyết quay cuồng, bất quá cái này
đối với khí lực hiện tại của hắn mà nói, lại không tạo thành quá nhiều trở
ngại.

Chỉ là tình thế đến nơi này, bắt đầu chuyển tiếp đột ngột rồi.

– Ngũ kiếp Bán Thần này cũng không phải kẻ yếu, ta một người đối chiến ba cái
cũng không dễ dàng.

Thân thể ở bên trong rơi xuống, Tần Phàm ngẩng đầu lên, chứng kiến Yến Dương
cùng Minh Hiển cũng không có ý định để cho hắn thở gấp, rất nhanh liền trực
tiếp đuổi theo.

Hơn nữa ở một bên kia, Hạ Thiên vào lúc này rõ ràng cũng hồi phục xong, đang
hùng hổ đằng đằng sát khí hướng về bên này kích bắn mà đến.

Rất nhanh, hắn liền lâm vào cục diện lấy một địch ba.

Hắn lại hướng về Truyền Thừa Kim Đài ở phía dưới nhìn nhìn, lúc này Tiểu Chiến
vẫn đang trong bế quan tu luyện, đối với chiến đấu trên bầu trời giống như
không có bất kỳ phát hiện nào, bất quá gai nhọn trên người nó tựa hồ muốn toàn
bộ lột xác thành trong suốt rồi, chắc là thực lực sẽ gia tăng lên không ít.

– Nếu như Tiểu Chiến có thể vào lúc này tỉnh lại, có lẽ ta sẽ nhẹ nhõm hơn
không ít.

Trong lòng của hắn không khỏi là thầm nghĩ, chỉ là xem Tiểu Chiến ở vào khẩn
yếu trước mắt, nếu không đến bước bất đắc dĩ cuối cùng, hắn là sẽ không giáng
đoạn Tiểu Chiến tu luyện.

Mà thời điểm Tần Phàm suy nghĩ, Minh Hiển cùng Yến Dương đã dẫn đầu đuổi
theo, hai người đồng thời công kích, một người dùng phiến như hoa rơi, một
người xuất chưởng như điện, hung hăng giáp công đi qua.

Bành! Bành! Bành!

Trận trận luồng khí xoáy phá hủy trong không khí vang lên, toàn bộ bầu trời
vào lúc đó gió nổi mây phun, đủ loại vầng sáng lập loè, lộ ra đồ sộ không
thôi, hấp dẫn lấy người xem ở phía dưới nhìn không chuyển mắt.

Ở phía trên bầu trời, chỉ là lập tức liền giao đụng không dưới mười lần, trong
lúc đó Tần Phàm y nguyên bị áp chế, ở dưới hai đại ngũ kiếp Bán Thần mãnh liệt
công kích, hắn căn bản không có cách nào phản kháng.

– Tiểu súc sinh, đi chết đi!

Nhưng vào lúc này, Hạ Thiên cầm trường đao màu đen trong tay đã tới gần, hắn
lúc này vô cùng xấu hổ, sắc mặt dữ tợn, một thân Nguyên Giới chi lực cuồn
cuộn cơ hồ đều tụ tập ở bên trong một đao kia.

Ở dưới khoảng cách gần, một đao kia của hắn hướng về sau lưng Tần Phàm chém
tới!

– Hừ, muốn giết ta tối thiểu cũng phải có một cái chôn cùng!

Lúc này sắc mặt của Tần Phàm cũng lạnh như băng, hắn vừa mới một quyền giao
đụng cùng Minh Hiển, sau khi bức lui Hiển Minh, hắn đột nhiên quay người, đối
mặt trường đao kia chém tới, hắn trực tiếp dùng lồng ngực đi ngăn cản.

– Muốn chết!

Chứng kiến Tần Phàm vậy mà dùng lồng ngực để ngăn cản đao của mình, Hạ Thiên
không khỏi lộ ra cười lạnh, không có chút lưu tình nào, trực tiếp chém rụng
một đao.

PHỐC!

Nhưng mà, cũng không có tình cảnh như hắn tưởng tượng phá vỡ lồng ngực đối
phương, lục phủ ngũ tạng giàn giụa, đao của hắn chỉ là thoáng ở trên người đối
phương khai ra một miệng vết thương nhỏ mà thôi, căn bản không có cách nào
tiến thêm.

Oanh!

Mà sau một khắc, hắn ngược lại là trực tiếp bị một quyền của Tần Phàm hung
hăng oanh phi.

– Tiểu súc sinh, ngươi quên ta sao!

Đào Hoa Phiến của Yến Dương lướt tới, một đạo hồng quang đoạt mệnh lóe ra, hắn
dĩ nhiên là thừa cơ thi triển ra một chiêu vũ kỹ không kém hướng về Tần Phàm
đánh lén mà đến!

Sắc mặt Tần Phàm biến hóa, hắn vừa rồi đã bị mấy lần công kích, phòng ngự trên
người đã sớm sụp đổ, hiện tại bị vũ kỹ của ngũ kiếp Bán Thần công kích, chỉ sợ
bản thân ít nhất cũng phải trọng thương. Mà loại cục diện này, một khi hắn
trọng thương, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Loong coong…

Bất quá cũng ngay lúc này, bỗng nhiên trong thiên địa xuất hiện một đạo hào
quang sáng ngời, lộ ra vô cùng lăng lệ ác liệt, hơn nữa tốc độ vô song, dĩ
nhiên là hướng về Yến Dương kích bắn mà đi!

Trên bầu trời, tình hình chiến đấu lộ ra thập phần kịch liệt.

Lúc này tuy Tần Phàm kích hoạt lên huyết mạch Bất Tử Chu Tước mà thực lực
tăng nhiều, nhưng lấy một địch ba, hơn nữa ba cái đều là ngũ kiếp Bán Thần
cường giả, điều này thật sự là vượt ra khỏi phạm vi hắn thừa nhận.

Thời điểm vừa mới đánh lui Hạ Thiên, quay mắt về phía vũ kỹ công kích của Yến
Dương, hắn căn bản là không rảnh ứng phó.

Lúc này Nguyên Giới phòng ngự trên người hắn đã bị công phá toàn bộ, thậm chí
ở dưới một đao vừa rồi của Hạ Thiên, ngay cả Huyền Vũ chi khí phòng ngự cũng
tạm thời không có cách nào ngưng tụ, có thể nói, hắn chỉ có thể dùng thân thể
đi nghênh đón một kích này của Yến Dương.

Đây chính là một kích của ngũ kiếp Bán Thần!

Cho dù Tần Phàm đối với khí lực của mình rất tự tin, vào lúc này trong nội tâm
cũng không khỏi không trầm xuống, đã làm tốt ý định xấu nhất.

Bất quá vào lúc này, hắn cũng phát hiện một đạo quang mang bỗng nhiên xuất
hiện kia, hướng về Yến Dương kích bắn đi, cái này làm cho hắn không khỏi hơi
vui vẻ. Mà Yến Dương kia vì tránh né đạo quang mang lăng lệ ác liệt kia, cũng
không thể không mạnh mẽ gián đoạn vũ kỹ của mình, thân hình nhanh chóng thối
lui.

Nhưng mà, Tần Phàm lại rất nhanh phát hiện, một đạo hào quang lăng lệ ác liệt
này cũng không phải gai nhọn mà bình thường Tiểu Chiến sử dụng!

Mà là một đạo hào quang màu xanh da trời, là kiếm quang!

– Vừa rồi có người hướng Yến Dương phát ra một kiếm?

Trong lòng Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, nhưng tận dụng thời cơ, hắn lập tức
là nhân cơ hội này nhanh chóng thối lui, nhảy ra khỏi vòng vây của tam đại ngũ
kiếp Bán Thần.

Sau khi hắn vừa mới ổn định thân thể của mình, hình như có nhận thấy, bỗng
nhiên quay đầu, lập tức chứng kiến một bóng hình xinh đẹp, bạch sắc thướt tha
không biết lúc nào đã xuất hiện ở phía sau của hắn.

Nàng người mặc một thân áo trắng, lông mày xanh đôi mắt đẹp, thần sắc trong
trẻo nhưng lạnh lùng, đang lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, đúng là một đóa
bạch mai tuyệt sắc đón gió ngạo tuyết. Tóc dài màu đen phất phới, cầm trong
tay một thanh trường kiếm màu xanh lam, tư thế oai hùng mà uyển chuyển, rồi
lại để cho người căn bản khó có thể nắm lấy.

– Mộ Thanh Thanh? Tại sao nàng lại giúp ta?

Chứng kiến cô gái này, Tần Phàm không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Phải biết rằng
nữ tử này gần đây tính tình cực lạnh, mình cùng nàng ngoại trừ ở mới vừa vào
Truyền Thừa Bí Cảnh này, bởi vì một đầu Đan thú mà gặp qua một lần, thì không
có gặp gỡ tiếp xúc gì khác rồi.

Hắn như thế nào cũng nghĩ không thông lý do đối phương ra tay giúp mình.

– Là Mộ Thanh Thanh! Vừa rồi nàng ra tay giúp Tần Phàm!

Không chỉ là hắn, ở phía dưới, tất cả mọi người thấy một màn như vậy cũng lộ
ra thần sắc khó hiểu. Hiện tại rõ ràng là tam đại gia tộc muốn giết Tần Phàm
cho thống khoái, Mộ Thanh Thanh làm sao có thể sẽ mạo hiểm đắc tội tam đại gia
tộc đi cứu một người nhìn như không thể ở chung?

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận