Đan Vũ Càn Khôn

Chương 123: Nhẹ nhõm

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Mạo hiểm giả gọi là Nhiếp ca kia chính là Võ sư, mà thân pháp tập được cũng
không tệ, thân ảnh di động, thoáng cái chắn trước mặt Tần Ti Ti, mà ba thiếu
nữ khác cũng bị cản lại.

Thấy đường đi bị ngăn cản, trên mặt Tần Ti Ti và ba người khác đều lộ ra vẻ
tuyệt vọng.

– Đã như vậy thì lưu lại toàn bộ cho ta đi…

Mà đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt bỗng truyền đến bên tai, tiếp theo mọi
người trong sân kể cả mấy người Tần Ti Ti đều cảm thấy thân thể trầm trọng hơn
vài phần.

– Đây là?

Trong nội tâm Tần Ti Ti dâng lên một loại cảm giác quen thuộc, có chút kinh
ngạc ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên áo bào xanh đột nhiên xuất hiện trước
mắt.

– Các hạ là người nào? Ta khuyên các hạ không nên xen vào chuyện của người
khác thì tốt hơn, nếu không vì vậy mà mất đi tánh mạng có hối cũng không kịp.

Lúc này Nhiếp ca nhìn thoáng qua thiếu niên áo bào xanh đột nhiên xuất hiện,
trong miệng âm trầm nói. Bất quá bởi vì dị biến trong sân, thân thể không
hiểu thấu trở nên trầm trọng hơn rất nhiều cũng khiến trong lòng hắn có chút
kiêng kị.

– Huyết Hổ mạo hiểm đoàn?

Tần Phàm thấy rõ trên phục sức những người kia đều có một đầu lão hổ màu đỏ,
nhận ra đó là một mạo hiểm đoàn lớn khác của Thanh Thạch Trấn, thực lực cũng
coi như không tệ.

– Đúng vậy, nếu các hạ đã biết rõ chúng ta là người của Huyết Hổ mạo hiểm
đoàn, có lẽ cũng biết thế lực của mạo hiểm đoàn chúng ta ở Thanh Thạch Trấn,
làm địch với chúng ta không phải là chuyện sáng suốt, mong rằng các hạ nghĩ
lại.

Lúc này tên Khỉ ốm kia cũng mở miệng nói, hắn cũng cảm thấy sự quái dị của
thiếu niên trước mắt này, có thể không xung đột là tốt nhất.

Tần Phàm lộ ra một tia cười lạnh.

– Vị ca ca này, bọn họ đều là người xấu, ngươi nhất định phải cứu chúng ta
ah…

Lúc này thiếu nữ trên mặt còn vương nước mặt sợ Tần Phàm thật sự bị bọn hắn
dọa đi nên vội vàng nói.

– Chúng ta là người của Nam phong Tần gia, vị công tử này chỉ cần cứu chúng
ta, chúng ta chắc chắn sẽ đền đáp!

Mà một thiếu nữ khác liền nói.

– Ngươi là… Tần Phàm ca ca?

Tần Ti Ti rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi, nàng nhìn thân hình thiếu niên
trước mắt, mặc dù không nhìn chính diện, nhưng lờ mờ nhận ra đó chính là tộc
nhân ngày xưa đã giao thủ cùng nàng. Nàng có thể nói là trông thấy kỳ tích Tần
Phàm từ một cái phế vật biến thành thiên tai khiếp sợ gia tộc, nàng thậm chí
còn tham dự quá trình này, chẳng qua hiện lần nữa thấy Tần Phàm, phát hiện hắn
đã thay đổi hơn trước nhiều, cho nên cũng không dám xác nhận.

– Ha ha, Ti Ti muội muội, thật lâu không gặp rồi!

Tần Phàm quay đầu, mỉm cười.

– Tần Phàm ca ca, thật là ngươi!

Tần Ti Ti lộ ra một tia thần sắc mừng rỡ, có thể là do đã tận mắt nhìn thấy
hắn sáng tạo kỳ tích, cho nên khi nàng trông thấy Tần Phàm, trong nội tâm bất
tri bất giác trấn định hơn nhiều.

– Mấy vị muội muội, các ngươi cũng đến đến sau ta đi, có ta ở đây, cá ngươi
không việc gì đâu!

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó nhìn mấy thiếu nữ khác cười nói.

– Ta nhận ra ngươi, ngươi gọi là Tần Hân đúng không?

Tần Phàm nhìn thoáng qua thiếu nữ khả ái nhịn không được khóc nhè ban nãy vừa
cười vừa nói, tuy rằng trước kia không nói gì với nhau, nhưng tộc nhân cùng
tuổi ngược lại phần lớn đều quen biết chút chút.

– Còn ngươi nữa, gọi là Tần Mộng Mộng đúng không

Chỉ chính là thiếu nữ mắt to kia.

– Ha ha, vị muội muội này ta ngược lại nhất thời không nhớ nổi…

Tần Phàm nhìn thiếu nữ nói muốn báo đáp kia, có chút không có ý tứ sờ lên đầu
nói.

– Tần Phàm ca ca, ta gọi là Tần Linh.

Thiếu nữ kia xấu hổ đáp, vừa rồi nàng cũng không nhận ra Tần Phàm, còn nói lời
ngốc nghếch nữa.

– Xem ra một hồi ác chiến không thể tránh được rồi, các vị huynh đệ, hảo hảo
chuẩn bị đi.

Mạo hiểm giả gọi là Nhiếp ca thấy mấy người quen biết nhau, biết rõ thiếu niên
thần bí đột nhiên xuất hiện này là đồng tộc với mấy thiếu nữ kia, tuyệt đối
không thể một mình rời đi được.

– Nhiếp ca, ta cảm thấy thân thể nặng hơn rất nhiều, bắt đầu chiến đấu chúng
ta sẽ bất lợi đấy.

Đám Khỉ ốm lúc này cũng trở về, mỗi người đều thần sắc ngưng trọng.

– Ta cũng như thế, đoán chừng là tiểu tử này vừa rồi thi triển ra võ kỹ quái
dị nào đó, bất quá ngươi cũng nghe bọn hắn nói là người Nam phong Tần gia rồi
đấy, chính là gia tộc sở hữu Xuân Hòa Đường Thanh Thạch Trấn kia, là Chân Vũ
thế gia! Cho nên, cho dù mấy người chúng ta chết hết, cũng tuyệt đối không thể
để cho bọn hắn rời đi một người nào cả, nếu không Huyết Hổ mạo hiểm đoàn chúng
ta sẽ phải gặp nạn rồi.

Nhiếp ca đè nặng thanh âm nói, hắn coi như là một trong những thành viên trung
tâm của Huyết Hổ mạo hiểm đoàn, lúc này không thể không vì toàn bộ mạo hiểm
đoàn mà cân nhắc một chút được.

– Chúng ta đã biết, Nhiếp ca.

Mấy mạo hiểm giả cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, bọn hắn vừa rồi
do thấy mấy nàng kia thực lực không coa, mà lại đang ở nơi dã ngoại hoang vu,
cảm thấy tuyệt đối nuốt trôi mới dám động thủ đấy, nếu không bọn hắn tuyệt
không dám đi đắc tội Chân Vũ thế gia. Bất quá bọn hắn sao nghĩ được mình lại
xui xẻo gặp phải Tần Phàm.

– Ta đến giải quyết tiểu tử kia, các ngươi nhanh giết chết mấy nàng kia,
tránh có biến.

Võ sư họ Nhiếp kia trầm giọng nói, sau đó hai tay hắn chậm rãi thoáng hiện hào
quang màu cam, đang âm thầm chuẩn bị lấy võ kỹ công kích uy lực cường đại.

– Sát!

Võ sư họ Nhiếp kia quát lạnh một tiếng, võ khí màu cam nhanh chóng tăng vọt
trong cơ thể, một đôi thiết quyền nắm chặt lại, gầm lên một tiếng, thân hình
hắn về phía Tần Phàm.

– Tần Phàm ca ca, cẩn thận!

Lúc này Tần Phàm đang nghiêng thân tựa hồ không để ý đến công kích, tiếp tục
nói chuyện với mọi người, tiểu cô nương Tần Hân kia vừa vặn đối mặt công kích,
sợ tới mức lớn tiếng kêu lên.

– Nhanh như vậy đã chờ không được muốn đi chết sao?

Trong miệng Tần Phàm nhàn nhạt nói ra, ánh mắt lạnh dần, tùy ý vung lên, Huyền
Trọng vực gấp 10 lần lập tức bao phủ qua. Kỳ thật không cần Tần Hân nhắc nhở,
hắn thật ra vẫn một mực âm thầm quan sát động tĩnh mấy người kia, Võ sư họ
Nhiếp kia khẽ động là hắn biết rồi.

– Man Ngưu Trùng Kích!

Vẫn là một chiếu khiến Tần Phàm uy chấn luận võ tràng Tần gia kia, nhưng lúc
này Tần Ti Ti các nàng lại mở to hai mắt, chỉ thấy một đầu Man ngưu gầm thét
dần hình thành trên mặt đấm của Tần Phàm, sau đó nộ xông mà ra, trực tiếp vọt
với Võ sư họ nhiếp đang mãnh liệt lao tới kia! Sức lực cực lớn trực tiếp khiến
võ giáp của Võ sư họ Nhiếp kia lập tức vỡ vụn, sau đó đột nhiên phun một ngụm
máu tươi về trước, thân thể cũng bị đấm cho bay về sau, nặng nề mà té trên mặt
đất, sinh tử không biết!

– Võ khí ly thể?

– Cảnh giới Võ sư?

– Điều này sao có thể…

Tần Ti Ti mở ra cái miệng nhỏ nhắn, thật lâu vẫn không khép lại.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận