Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1219: Kinh biến. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Trên bầu trời, truyền đến thanh âm tiếng gầm lên giận dữ, sau đó mọi người
chứng kiến Huyết Kỳ Lân vung móng vuốt hung hăng vỗ lên trên người Cửu U Ngân
Giao, thân thể của yêu thú rất nhanh rơi xuống.

Sau khi Tần Phàm biến thành Huyết Kỳ Lân, Cửu U Ngân Giao căn bản không có sức
liều mạng, chỉ luôn thụ động bị đánh, lúc này nhìn thấy huyết ảnh lại nhanh
chóng đuổi theo, trong lòng nó sản sinh một cảm giác sợ hãi. Hiện tại thương
thế trên người nó đã cực kỳ nghiêm trọng, nó có thể dự cảm được nếu lần này bị
đuổi kịp, như vậy nó phải hoàn toàn cáo biệt đại lục này.

– Hô hô…

Theo tiếng rít bén nhọn có thể nghe ra được lúc này tốc độ của Huyết Kỳ Lân
cực nhanh, ngay cả một ý nghĩ trong chớp mắt của Cửu U Ngân Giao, nó liền cảm
giác được huyết ảnh lại bổ nhào lên trên người của nó.

Rất nhanh Huyết Kỳ Lân đã rơi lên trên người của Cửu U Ngân Giao, hai móng
vuốt bắt lấy thân thể nó, mà chiếc mồm máu lại mở ra, răng nanh âm sâm khủng
bố lóe lên hàn quang, mạnh mẽ hướng cổ yêu thú táp tới.

– Hống…

Trong miệng Cửu U Ngân Giao phát ra tiếng thống khổ thật lớn, cảm giác răng
nanh sắc bén của Huyết Kỳ Lân cắt lên trên da thịt của nó, không ngừng mang đi
sinh cơ trên người nó, cổ của nó cơ hồ bị cắn đứt!

Nhưng ngay khi nó sắp mất đi tri giác chờ chết, nó cũng đột nhiên cảm giác
được sức nặng của Huyết Kỳ Lân trên người mình đang dần dần nhẹ đi, mà răng
nanh dừng ở cổ đã dần dần co rụt lại.

Trong con ngươi hoảng sợ của nó, thân hình thật lớn của Huyết Kỳ Lân dần dần
thu nhỏ đi!

Cửu U Ngân Giao không khỏi vui mừng, sinh cơ dần dần khôi phục cho nó biết nó
tạm thời nhặt về một mạng!

– Không tốt!

Đúng lúc này, Tần Phàm bắt đầu dần dần khôi phục lại thần trí, hắn rất nhanh
phát hiện mình đang biến trở lại hình người! Thời gian hóa thân Kỳ Lân của hắn
quá dài, thân thể hắn đã bắt đầu không chịu nổi lực lượng của ma chủng, hơn
nữa sau đó còn biến thành Huyết Kỳ Lân, thời gian càng thêm rút ngắn lại, hiện
tại rốt cục đã không thể tiếp tục duy trì.

– Còn thiếu chút nữa mà thôi!

Cảm giác được trong thân thể truyền ra cảm giác vô cùng suy yếu, Tần Phàm cảm
thấy vô cùng uất ức cùng không cam lòng, mắt thấy có thể đem Cửu U Ngân Giao
hoàn toàn giết chết, nhưng ngay lúc này lại khôi phục hình người!

Hắn biết hiện tại mình đã vô lực đi giết chết đầu cửu cấp yêu thú trước mắt,
thậm chí sau khi hắn biến hóa trở lại thành hình người, lâm vào trạng thái suy
yếu cùng cực, chỉ còn có thể khoanh tay chịu chết.

Theo thân hình dần dần biến hóa trở lại hình người, thân hình Tần Phàm ngã
xuống khỏi thân thể Cửu U Ngân Giao, hơn nữa bắt đầu chậm rãi rơi xuống dưới,
hiện tại hắn cũng không còn khả năng sử dụng Chu Tước Dực, toàn thân không còn
một tia lực lượng, thậm chí không thể động đậy nổi một ngón tay.

Đôi mắt bi thương nhìn xuống Nam Phong Thành, đặc biệt trong lãnh địa Nam
Phong Tần gia, trên mặt Tần Phàm xuất hiện vẻ bi thống, cuối cùng hắn vẫn
không thể nào bảo vệ được mảnh đất này, không thể thủ hộ được thân nhân cùng
tộc nhân.

Trong tim của hắn dâng lên oán khí, nhưng muốn mở miệng hô lên một tiếng cũng
không thể nào.

– Kỳ tích chi tử hắn…

Mà đúng lúc này, mọi người bên dưới Nam Phong Thành ngơ ngác nhìn một màn phát
sinh trên bầu trời, bọn họ nhìn thấy Tần Phàm đã sắp giết chết Cửu U Ngân
Giao, nhưng lại thất bại trong gang tấc!

Mọi người đều cảm giác được hiện tại Tần Phàm vô cùng suy yếu, biết kỳ tích
chi tử đã hoàn toàn mất đi lực tái chiến.

Ai còn có thể tiếp tục vì bọn họ mà chiến?

Nhìn thấy thân hình chậm rãi rơi xuống của Tần Phàm, trên mặt toàn bộ nhân
loại lúc này lộ ra vẻ tuyệt vọng, bọn họ có thể tưởng tượng được không còn ai
đi ra ngăn cản cửu cấp yêu thú, như vậy mọi người rất nhanh sẽ biến thành vật
hi sinh cho cửu cấp yêu thú phát tiết lửa giận.

Mà đúng lúc này Cửu U Ngân Giao kinh hồn chưa định nhặt lại mạng nhỏ, khi Tần
Phàm ngã xuống dưới, nó lại bay trở lên không, vừa dùng nguyên lực chữa trị
vết thương, vừa mừng như điên nhìn thân hình Tần Phàm rơi xuống.

Nó vốn cho rằng mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

– Ha ha, không phải lực lượng thuộc về ngươi cuối cùng cũng chỉ là vô dụng!
Nhân loại ngu xuẩn mà hèn mọn, hiện tại ngươi đã biến lại thân thể xấu xí của
nhân loại, chuẩn bị thừa nhận lửa giận của bổn sứ đi! Bổn sứ phải xé nát
ngươi, đem thân thể vụn nát của ngươi mang về cho Yêu Thần đại nhân từ từ
nghiên cứu! Nhưng ngươi sẽ không tịch mịch, nơi này toàn bộ nhân loại đều phải
chết mới có thể bình ổn được lửa giận trong lòng bổn sứ!

Cửu U Ngân Giao từ trên cao nhìn xuống, trong miệng phát ra ý cười âm trầm
khủng bố.

Tiếp theo nó còn sợ hãi Tần Phàm tiếp tục có biến hóa gì đặc thù, không dám
chậm trễ, chỉ thoáng ổn định thương thế ngay lập tức liền đuổi theo Tần Phàm,
trên người Tần Phàm bí mật quá nhiều, hiện tại nó phải đem Tần Phàm xé thành
mảnh nhỏ mới có thể yên tâm.

Nhưng nhìn thấy Tần Phàm bị nó đuổi theo, sắp bị trực tiếp xé thành mảnh vụn…

Đột nhiên trong thiên địa an tĩnh lại, thậm chí xu thế rơi xuống của Cửu U
Ngân Giao tựa hồ trong nháy mắt dừng hình ảnh…

Một lam sắc thân ảnh đúng lúc này xuất hiện giữa không trung, thật giống như
một nét lưu tinh thoáng hiện, quang hoa đại phóng, đôi cánh thất thải rực rỡ
bao phủ không trung, gắt gao chắn ngay phía trên Tần Phàm.

Một thanh âm trong suốt như sương mai, giống như xuyên qua ngàn vạn năm tháng
vô tận nhẹ nhàng vang lên trên thiên không:

– U mộng bất tỉnh, cho ta lực lượng của mộng điệp…thủ hộ cõi yên vui…ta
nguyện dùng thân hóa bướm…

Tần Phàm đang làm một giấc mộng.

Ở trong mộng, hắn thấy được một thiếu niên cùng một cô bé đang ngồi cạnh bờ
sông, hai chân ngâm trong nước sông trong vắt mát mẻ, đang tranh luận gì đó
với nhau.

– Ta làm tỷ tỷ, bảo hộ đệ đệ là chuyện đương nhiên thôi.

Cô bé nói.

– Ta làm nam nhân, tự nhiên phải bảo hộ tỷ tỷ mới đúng.

Thiếu niên không cam lòng nói.

– Phải do tỷ tỷ bảo hộ đệ đệ!

Cô bé lại nhấn mạnh lần nữa.

– Phải do nam nhân bảo hộ nữ nhân!

Thiếu niên kiên trì.

– Tóm lại chỉ cần có ta ở đây, ta nhất định phải biểu hộ tiểu Phàm, ta sẽ
không để cho người khác khi dễ đệ, bởi vì đây là kiếp trước ta thiếu đệ!

Cuối cùng cô bé cười nói, nét cười như hoa, đẹp không sao tả xiết.

– Vậy thì có thể, nếu không phải kiếp trước ta đã tích phúc, cả đời này làm
sao có được tỷ tỷ tốt như vậy đây?

Thiếu niên lúc này thừa nhận, mơ hồ có chút đắc ý.

Cảnh trong mơ thập phần sinh động chân thực, lúc này Tần Phàm như quay về
trước kia, hắn chính là thiếu niên quật cường bên bờ sông.

Trước kia, bởi vì trí nhớ kiếp trước của hắn còn chưa toàn bộ thức tỉnh, tu
luyện của hắn chậm chạp, cho nên đôi khi gặp được lời ra tiếng vào của tộc
nhân, thậm chí còn phát sinh tranh chấp. Hắn luôn là kẻ bại, mà mỗi một lần
Tần Li đều ra mặt chống đỡ cho hắn, còn an ủi hắn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận