Mà bên kia, Tần Quan bởi vì Tần Phàm đã phá mở Huyền Băng Kim Lao nên khí thế
cũng bị va đập vào, thật vất vả thừa dịp Tần Phàm đang thất thần đã khôi phục
lại, lúc này thấy Tần Phàm xoay người liền lạnh lùng nói.
– Tần Quan, chết đi!
Hiện tại toàn thân Tần Phàm bị hắc viêm bao phủ, đôi mắt đỏ tươi, căm tức
trừng mắt nhìn Tần Quan, trong miệng phát ra tiếng gầm như dã thú.
– Hừ, vừa rồi bởi vì xú nha đầu chen vào làm cho ngươi được may mắn trốn
thoát, nhưng ngươi cho rằng mình như vậy lại có năng lực đối kháng với bổn
thánh, vậy đã sai mười phần! Kế tiếp bổn thánh vẫn có thể tiếp tục…
Nghe được thanh âm làm cho người ta có cảm giác dựng đứng tóc gáy, trong lòng
Tần Quan cũng trầm xuống, nhưng miệng vẫn hừ lạnh một tiếng nói.
Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong…
Chỉ thấy trước mắt hiện lên một đạo hắc quang cực nhanh, tiếp theo Tần Phàm đã
thật quỷ dị xuất hiện ngay sau lưng hắn, nắm tay phẫn nộ chẳng khác gì vẫn
thạch hung hăng oanh kích phía sau lưng của hắn.
Ngay sau đó, trong thần sắc có chút ngạc nhiên của Tần Quan, hắn thế nhưng
trong khoảng thời gian ngắn không thể ổn định được thân thể của chính mình, đã
bị một cỗ cự lực đáng sợ không sao tưởng tượng nổi đánh rơi xuống dưới…
– Oanh!
Thanh âm trầm đục thật lớn vang lên tận chân trời, sau đó mọi người trong Nam
Phong Thành không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu, tiếp theo liền chứng kiến một đạo
ảnh tử bị đánh bay, chẳng khác gì thiên ngoại vẫn thạch từ trên trời cao rơi
xuống phía ngoài Nam Phong Thành.
Tốc độ rơi xuống của đạo ảnh tử nhanh như sao băng, mọi người thật vất vả mới
nhìn thấy rõ là nhân ảnh, mà ngay sau đó càng làm cho mọi người cảm thấy kinh
hãi không thôi chính là ảnh tử kia lại là cửu cấp võ thánh Tần Quan!
– Là Tần Quan!
Mở to mắt, há hốc miệng, tất cả mọi người không khỏi lộ ra vẻ không thể tin,
bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra người bị đánh bay chính là Kiền Kinh
Tần gia lão tổ trước đó luôn chiếm hết ưu thế!
Hết thảy chuyện xảy ra trên bầu trời thật sự là quá nhanh, cũng chỉ có võ
thánh cường giả mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy được động tác của Tần Phàm,
biết vừa rồi Tần Quan bị hắn dùng loại tốc độ không sao tưởng tượng nổi bay ra
phía sau, sau đó lại trực tiếp bị một quyền oanh bay.
– Tần Phàm hắn…
Chứng kiến Tần Phàm đột nhiên bộc phát ra lực lượng như vậy, ngay cả bát cấp
võ thánh Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu cho dù trong lòng thấy vui
mừng nhưng khi đưa mắt nhìn nhau lại cảm thấy kinh hãi. Cho dù bọn họ nhìn
thấy được toàn bộ quá trình, nhưng họ cũng không thể nào tin được thực lực của
Tần Phàm có thể đột nhiên tăng lên nhiều như thế.
– Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Kỳ tích chi tử dùng một quyền đem Tần Quan
đánh bay sao?
Về phần những người khác căn bản còn không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng khi
bọn họ chứng kiến Tần Phàm đang đứng ngay vị trí khi nãy của Tần Quan, mới
miễn cưỡng suy đoán được một ít manh mối, phỏng đoán nguyên nhân Tần Quan rơi
xuống đất là có quan hệ tới Tần Phàm.
Nhưng bọn họ căn bản nghĩ mãi vẫn không cách nào hiểu rõ vừa rồi Tần Phàm còn
bị vây trong hoàn cảnh xấu, như thế nào lại đột nhiên tăng lớn thực lực đến
như thế.
Mà lúc này Tần Quan từ trên trời bị đánh bay xuống, sắc mặt từ ngạc nhiên dần
dần biến thành âm trầm, thậm chí là càng ngày càng khó coi. Nhưng ngay lúc
thân thể hắn sắp văng trúng mặt đất, rốt cục hắn thật vất vả ổn định lại thân
thể, sau đó cơ hồ dán sát mặt đất lại lần nữa bay lên.
– Tiểu tạp chủng, thế nhưng ngươi dám làm cho bổn thánh phải chịu vũ nhục
này, bổn thánh sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Khi hắn quay trở lại trên bầu trời, đứng đối diện Tần Phàm, đôi mắt hung tợn
nhìn Tần Phàm. Với một kích vừa rồi, nếu hắn đường đường một cửu cấp võ thánh
lại bị đánh rơi xuống đất đúng là mất hết mặt mũi.
Nhưng cho dù không rơi xuống dưới nhưng đối với Tần Quan mà nói chỉ bị đánh
trúng cũng là chuyện thập phần vũ nhục, thế cho nên lúc này trên mặt hắn như
biến thành màu gan heo, tận sâu trong đôi mắt tràn ngập sát ý dày đặc đáng sợ.
Nhưng kỳ thật trong lòng hắn cũng cảm thấy âm thầm kinh ngạc, hắn làm thế nào
cũng không nghĩ ra Tần Phàm thoát ra khỏi Huyền Băng Kim Lao thì đôi cánh chỉ
biến thành màu đen, nhưng tốc độ cùng lực lượng lại tăng lên nhiều đến như
thế! Thực lực tăng lên tới mức làm cho hắn không kịp đề phòng, vì vậy mới xảy
ra một màn làm hắn mất hết mặt mũi vừa rồi.
Vào lúc này Chu Tước Dực đen nhánh vẫy mạnh sau lưng Tần Phàm, hắc viêm không
ngừng tràn lan khắp thân thể, nhiệt độ trong không khí không ngừng kéo lên,
trên mặt của hắn bởi vì độc dược kích thích mà không ngừng co giật, toàn thân
tràn ngập khí tức thô bạo mãnh liệt, trạng thái chẳng khác gì ma thần phủ
xuống.
Bất tử Chu Tước huyết mạch mang tới lực lượng làm cho hắn cảm giác thật hài
lòng, cảnh giới của hắn càng cao, như vậy năng lượng hoạt hóa ma chủng sẽ càng
lớn, cho nên vừa rồi tốc độ của hắn cùng lực lượng đều tăng lên trong phạm vi
lớn.
Hiện tại cho dù đối diện với Tần Quan trong lòng hắn cũng tràn ngập tự tin.
– Lão cẩu, di ngôn lâm chung của ngươi cũng đủ nhiều!
Nghe được lời nói tràn ngập sát khí của Tần Quan, Tần Phàm không chút nào để
ý, chỉ lạnh lùng đáp lại. Lúc này khí tức của hắn bởi vì lực lượng ma chủng
kích thích đã trở nên càng lúc càng cuồng bạo, hắn cảm giác được mình đã khó
thể ức chế, cần gấp được phát tiết ra ngoài.
Ngay tiếp theo hắn cũng không nói thêm lời vô nghĩa, Chu Tước Dực vẫy mạnh,
kéo theo khí lưu khắp bốn phía vận chuyển, sau đó thân hình bao phủ hắc viêm
liền hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang bắn tới.
Hắc sắc lưu quang cắt qua phía chân trời, chỉ trong nháy mắt đã đi tới trước
người Tần Quan, ánh mắt lạnh lùng, nắm tay phủ kín hắc viêm cao cao vung lên
hung hăng nện xuống lần nữa.
Lần này là đánh thẳng ngay trước mặt, ngay trong ánh mắt Tần Quan đang nhìn
thẳng tới mà công kích!
– Như vậy mà cũng muốn thương tổn được bổn thánh sao!
Tần Quan nhìn thấy Tần Phàm lại thể hiện ra tốc độ kinh người như vậy lần nữa,
trong lòng không khỏi nhảy mạnh, nhưng khi nhìn thấy Tần Phàm dám công kích
ngay trước mặt, làm sắc mặt hắn không khỏi hiện ra vẻ cười lạnh, ngay lập tức
cũng dùng một quyền trực tiếp đón đánh.
Hắn là cửu cấp võ thánh, vô luận lực lượng bản thể hay là lực lượng quy tắc
đều là cực mạnh trong võ thánh cảnh giới, hắn có đủ tự tin!
Nhưng rất nhanh ý cười trên khóe môi hắn chợt cứng lại!
– Làm sao có thể!
Chẳng qua chỉ một lần đối mặt, Tần Quan liền phát hiện nắm tay của mình thế
nhưng bị hắc viêm kia trực tiếp công phá phòng ngự, thậm chí lực lượng quy tắc
tiểu thế giới cũng chỉ chống được chừng nửa lần hô hấp.
Hai nắm tay trực tiếp giao nhau!
– A…