Bát Kiếp Hỏa Lan nhập đỉnh, bởi vì bản thân nó sinh trưởng ở ngay trên miệng
núi lửa, có thể chịu được nhiệt độ cực kỳ cao, Đan Hỏa muốn luyện hóa nó cũng
là một nan đề. Lúc này đây Tần Phàm cũng rõ ràng cảm giác được Bát Kiếp Hỏa
Lan này so với Thập Đông Tuyết Liên càng khó luyện hóa thành dịch, trọn vẹn
hao tốn 20 phút mới luyện hóa thành công.
Tiếp theo đã đến trình tự mấu chốt nhất… dung hợp linh dịch, nếu như linh dịch
dung hợp thành công, như vậy là đan phương phối hợp chính xác, có thể tiếp tục
tiến hành Ngưng Lộ cùng các trình tự khác, nếu không sẽ như lần thứ nhất thất
bại trong gang tấc.
– Dung hợp, dung hợp cùng một chỗ a…
Tần Phàm một bên gắt gao nhìn chằm chằm vào trong dược đỉnh, một bên bờ môi
nhẹ nhàng nhảy động lên. Hắn có thể xuyên thấu qua nắp đỉnh, nhìn thấy linh
dịch của Bát Kiếp Hỏa Lan đã cùng chín loại linh dịch khác giao hội cùng một
chỗ, đang tiến hành bước dung hợp Ngưng Lộ cuối cùng.
– Dung hợp 90%, 95%… 100%! Dung hợp thành công rồi! Bước tiếp theo, Ngưng
Lộ!
Mà sau một lát, hai mắt của Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, hắn chứng kiến nước
thuốc trong dược đỉnh rốt cục hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ rồi.
Cái này ý nghĩa ở lần thứ hai hắn rốt cục ghép thành đan phương rồi!
Mà cũng ngay một cái chớp mắt khi linh dịch dung hợp thành công, Tần Phàm cũng
không có lãng phí thời gian, lập tức tiến vào đến trình tự Ngưng Lộ.
Từng bước một, dựa vào linh hồn cảm ứng xuất sắc, thời gian dần qua đem linh
dịch ổn định lại, bởi vì dược đỉnh trước mặt không phải là dược đỉnh truyền
thừa, hắn chỉ có thể toàn bộ dựa vào cảm xúc cùng kinh nghiệm của mình đến
khống chế độ ấm, để cho linh dịch có thể thành công ngưng kết thành lộ.
– Ngưng Lộ thành công!
Lại sau một lúc lâu, hai mắt của Tần Phàm lại ngưng tụ lần nữa, hắn cảm giác
được linh dịch trong dược đỉnh đã hoàn toàn ngưng kết, tất cả linh dịch trân
quý trong dược đỉnh cũng toàn bộ biến thành một loại cao như keo thể.
Cái này là linh lộ, Ngũ Hành Hợp Nguyên lộ!
Bất quá cái này còn chưa đủ, Thánh cấp đan dược chỉ có thể dùng hình thái đan
dược tồn tại, chỉ cần còn không có Chú Linh thành đan, thì Ngũ Hành Hợp Nguyên
Đan này chưa tính là luyện chế thành công.
– Ngưng Thể!
– Cố Thể!
Tần Phàm cẩn thận khống chế được Tử Uân Đan Hỏa, thời điểm độ ấm rốt cục đến
mức thích hợp cho Ngũ Hành Hợp Nguyên lộ, môi hắn khẽ động lần nữa, thủ ấn
biến hóa tiến nhập bước tiếp theo.
Lần nữa thành công!
Lúc này đây Tần Phàm cụng có chút ngoài ý muốn, hắn cũng không nghĩ ra mình có
thể nắm giữ được độ ấm của Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này hoàn mỹ như thế, ở giai
đoạn Ngưng Thể đã hoàn mỹ hoàn thành, cũng thập phần thuận lợi thành công đến
thể rắn rồi.
Linh lộ trong dược đỉnh hóa thành linh tán, sau đó lại từ linh tán biến thành
linh hoàn!
– Kế tiếp phải Tụ Linh rồi!
Lúc này Tần Phàm cũng không khỏi có chút hít một hơi, một bên tập trung tư
tưởng suy nghĩ nhìn dược đỉnh trước mắt, một bên rất nhanh bắt đầu thi triển
pháp quyết Tụ Linh của Ẩn Thế Đan Môn.
Linh khí không ngừng ngưng tụ lấy ở phía trên lôi đài, thậm chí có chút đưa
tới phong vân thay đổi, sắc trời cũng tối sầm lại.
Rất nhanh, thiên địa linh khí đã ngưng tụ đến đầy đủ.
Độ ấm từng cái phương diện đều cơ hồ là khống chế hoàn mỹ, ra ngoài ý định
thuận lợi đi tới một bước Chú Linh này.
– Chú Linh!
Hai tay thay đổi thủ ấn, bốn chỉ kết hợp lấy, Tần Phàm chăm chú nhìn qua dược
đỉnh trước mắt, hư không chỉ ra một ngón tay, sau đó linh khí ở giữa không
trung lập tức biến hóa nhanh chóng, ầm ầm rót vào trong dược đỉnh.
Lập tức Tần Phàm rốt cục cũng sắp thành công luyện chế ra Ngũ Hành Hợp Nguyên
Đan rồi.
Nhưng mà cũng vào lúc này, dược đỉnh ở trước mặt Tần Phàm đang được rót vào
thiên địa linh khí kia, lại kịch liệt chấn động, giống như có vô số hung thú ở
trong đó lăn mình, cũng như là một ngọn núi lửa sắp bộc phát .
Oanh!
Ngay một khắc sau, một hồi hào quang vô cùng chói mắt ở trên lôi đài đột nhiên
sáng lên, sau đó mọi người liền chứng kiến dược đỉnh ở trước mặt Tần Phàm kia,
dĩ nhiên là đột nhiên chia năm xẻ bảy mà nổ tung đi ra… .
– Ah…
– Kỳ Tích Chi Tử vậy mà đã thất bại!
– Dược đỉnh nổ tung!
Chứng kiến dược đỉnh trên lôi đài của Tần Phàm dĩ nhiên là nổ tung đi ra, lúc
này làm cho người xem toàn trường cũng không khỏi sợ hãi, trận trận thanh âm
kêu sợ hãi ở giữa sân vang lên. Mà chứng kiến mảnh vỡ dược đỉnh bạo tạc nổ
tung kia hướng về Tần Phàm bắn đi tung tóe, một ít nữ tử nhát gan tức thì bị
một màn này làm sợ tới mức muốn nhắm mắt lại, không dám nhìn tới, sợ sẽ nhìn
thấy tình cảnh da phá máu chảy.
– Tại sao có thể như vậy?
Một ít người ủng hộ Tần Phàm, vốn mắt thấy thần tượng vào lúc này sắp thành
công luyện chế ra đan dược, trở thành đệ nhất nhân trong toàn trường, bọn hắn
cơ hồ sắp hưng phấn hô to ủng hộ rồi, nhưng cuối cùng nhất thanh âm ủng hộ đều
biến thành thanh âm kinh hãi, thậm chí là không thể tin được.
Đồng thời tâm chờ mong của bọn hắn tựa hồ cũng theo cái dược đỉnh bạo tạc nổ
tung này rách nát rồi, tuy bọn hắn không hiểu thuật luyện đan, nhưng cũng biết
vào lúc đó dược đỉnh bạo tạc nổ tung đại biểu cho cái gì, đó là đại biểu cho
tất cả cố gắng phía trước đều thất bại trong gang tấc!
Kế tiếp coi như là lâm trận lại thay đổi, thay thế một cái dược đỉnh mới, chỉ
sợ cũng khó có thể lại hồi phục trạng thái, hơn nữa thời điểm này bọn hắn cũng
lo lắng Tần Phàm sẽ bị cái dược đỉnh bạo tạc nổ tung này gây thương tích, vậy
thì càng không có cơ hội rồi.
May mắn, Tần Phàm ở trên lôi đài chứng kiến dược đỉnh kia đột nhiên bạo tạc nổ
tung, tuy hắn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn là rất nhanh phản ứng đi qua,
vội vàng dùng một cổ kình khí đem dược đỉnh bạo tạc nổ tung kia hoàn toàn bao
khỏa ở trong đó.
Không cho mảnh vỡ bạo tạc nổ tung này làm bị thương mình, cũng không cho nó
ảnh hưởng đến người khác.
Đây là một trận đấu công bình, tuy Tần Phàm cũng muốn lấy được quán quân,
nhưng hắn không muốn bởi vì nguyên nhân của mình, lại để cho lò đan bạo tạc nổ
tung ảnh hưởng tới những người dự thi khác, tuy đối thủ cạnh tranh lớn nhất
của hắn là Ly Hỏa Đan Vương ở sát bên, như vậy cũng không được.
Mà nghe được đột nhiên truyền đến thanh âm bạo tạc nổ tung kia, các Luyện Đan
Sư ở trên lôi đài vốn riêng phần mình đắm chìm bên trong luyện đan kia, vào
lúc này đều không khỏi sững sờ, lập tức cũng nhịn không được ổn định Đan Hỏa,
sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Phàm, trên mặt cũng hiện ra biểu lộ bất đồng.
– Ha ha, Tần Phàm tiểu huynh đệ, dục tốc bất đạt ah.
Sau khi nhìn thấy một màn như vậy, Ly Hỏa Đan Vương Chư Cát Lăng đối với cử
động của Tần Phàm lại tựa hồ không có lộ ra bao nhiêu ý tứ cảm kích, chứng
kiến Tần Phàm thất bại, chỉ là vào lúc này vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong
lòng không cười nói.
Bởi vì lần này trong nội tâm Ly Hỏa Đan Vương ẩn ẩn coi Tần Phàm là đối thủ
đoạt giải quán quân lớn nhất, sau khi nhìn thấy Tần Phàm ngay cả dược đỉnh
cũng nổ tung, hắn tự nhiên là không khỏi ám ám thở dài một hơi, cái này ý
nghĩa lúc này đây hắn lấy quán quân đại hội, đạt được danh xưng song Đan Vương
sẽ có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.
Nếu như Tần Phàm sớm rời khỏi trận đấu, như vậy đối với hắn mà nói tự nhiên là
càng thêm có lợi. Mà cho dù người phía trước không có lui thi đấu, bởi vì bản
thân bắt đầu sử dụng một cái dược đỉnh mới cũng là thập phần bất lợi, nếu như
ở trong trận đấu trọng yếu như vậy lại đổi một cái dược đỉnh mới, coi như là
Luyện Đan Sư cấp bậc Đan Vương, cũng tuyệt đối không có khả năng thành công.
Hơn nữa ở dưới tình huống đã mất đi hai phần Linh Dược, gần kề chỉ còn lại có
một cơ hội, cộng thêm lần này bạo đỉnh, tất nhiên đối với người phía trước sẽ
tạo thành đả kích không nhỏ, như vậy hiện tại Tần Phàm thừa nhận áp lực to lớn
như thế nào có thể nghĩ. Ở dưới loại áp lực này, muốn nhanh nhanh chóng khôi
phục trạng thái, kia là chuyện rất khó có khả năng.
Cho nên tâm tính của Ly Hỏa Đan Vương đã hoàn toàn dễ dàng xuống, tin tưởng
đoạt giải quán quân tăng nhiều, trên mặt mỉm cười, bắt đầu lần nữa vùi đầu vào
bên trong luyện chế đan dược của mình.