Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1007: Bị tập kích trên đường về. (1)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Chú linh!

Tụ linh xong, đan khí mãnh liệt tràn vào trong đan thể, không hề có chút khó
khăn! Ngay khi viên Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan xuất hiện thì Hồng Hải đã hoàn
toàn ngây người.

Đan dược cao cấp như vậy vẫn chỉ cần một lần luyện chế đã thành công!

Hồng Hải còn chưa biết xác suất thành công của Tần Phàm cơ hồ đạt tới trăm
phần trăm, nếu không có lẽ hắn đã khiếp sợ tới chết cứng.

– Thành công!

Tần Phàm thở ra một hơi, lui ra khỏi trạng thái luyện đan, lần này luyện chế
thành công hắn xem như thả lỏng được một hơi.

– Viên Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan này không dùng để uống, mà là dung nhập vào
trên da thịt tại mệnh tuyền, mỗi chín ngày làm một lần, mỗi lần đều phải dùng
mộc hệ nguyên khí tẩm bổ, sau bốn mươi chín ngày là có thể chữa trị được mệnh
tuyền!

Tần Phàm nói với Hồng Hải.

Quá trình trị liệu hắn sẽ không tham dự, chuyện này nên giao cho người thân
của Kim Dương võ thánh, một phần vì hắn đã rất nhớ nhà, muốn sớm quay về Đại
Kiền quốc, trên đường thuận tiện ghé thăm đại hội luyện đan kia!

Con đường rộng lớn kéo dài từ Thiên Ly Thành xuyên thẳng tận phía chân trời.

Tòa đại thành phồn hoa lúc nào cũng có khách thương ra vào, mậu dịch lui tới
không dứt, cho nên luôn cần thi công con đường thật rộng rãi.

Con đường này được đặt tên là Ly Thiên đại đạo, nghe nói trị an rất tốt, từ
Thiên Ly Thành kéo dài tới đại thành kế tiếp là Nguyệt Bắc Thành đều rất ít có
cường đạo ẩn hiện, mà bởi vì an toàn đạt được cam đoan, làm lưu lượng khách
nhân lui tới nhiều như nước chảy.

Lúc này nắng sớm sơ hiện, cửa thành đầu người toàn động, trong lưu lượng khách
đông đúc cuồn cuộn xuất hiện một thanh sắc thân ảnh trẻ tuổi chậm rãi đi tới
bên trong, quần áo thật bình thường nhưng phong tư bất phàm.

Người này chính là Tần Phàm.

Sau hôm luyện chế thành công Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan, hắn cáo biệt Kim Dương
võ thánh rời khỏi Thiên Ly Thành. Chẳng qua không muốn làm ra chuyện quá mức
nổi bật, hắn không dùng phương thức phi hành mà thu liễm chân khí hòa lẫn vào
dòng người đi lại.

Hiện tại sau khi đột phá tới cảnh giới võ thánh, hắn đã thu liễm khí tức của
chính mình, nếu không chủ động kích phát người bình thường cũng rất khó phát
hiện hắn là võ thánh cường giả.

Về phương pháp sử dụng Cửu Huyễn Phục Tuyền Đan, Tần Phàm đã nói với Hồng Hải,
Hồng Hải là luyện đan sư, hơn nữa còn là một lục cấp võ thánh, để cho hắn
chiếu cố Kim Dương võ thánh Tần Phàm cũng được yên tâm.

Đối với Đại Ly Hồng gia đặc biệt là Kim Dương võ thánh, Tần Phàm thập phần cảm
kích, cho nên trước khi rời đi hắn đã chỉ điểm thuật luyện đan cho Hồng Hải,
xem như báo đáp ân huệ của Hồng gia dành cho mình.

Đương nhiên trong đan đạo vẫn phải nhờ vào thiên phú, cho dù Tần Phàm đem kỹ
thuật luyện đan của mình truyền thụ, chưa chắc có thể cam đoan đối phương học
được kỹ thuật của hắn.

Bởi vì cần chiếu cố Kim Dương võ thánh cùng tìm hiểu kỹ thuật luyện đan của
Tần Phàm, cho nên lần này Hồng Hải không đi tham gia luyện đan đại hội, chỉ
viết một lá thư tiến cử Tần Phàm tham dự.

– Rốt cục có thể về nhà!

Tần Phàm quay đầu nhìn thoáng qua tòa đại thành nguy nga sau lưng, lại nhìn
con đường lớn trước mặt kéo dài tận chân trời, trong lòng tự nhủ, sau đó lại
đi thẳng tới một cỗ xe ngựa đang chờ bên ngoài cổng thành.

Xe ngựa này là do tộc trưởng Hồng gia chuẩn bị, bởi vì Tần Phàm đột phá võ
thánh cảnh giới không lâu, cho nên Kim Dương võ thánh đề nghị trên đường hắn
nên tận lực thả lỏng tâm tình của mình, không ngừng chỉ lo chạy đi, nên lĩnh
ngộ cùng ổn định lại cảnh giới của mình một chút.

– Tần công tử, cần khởi hành sao?

Thấy Tần Phàm đi tới, thiếu niên điều khiển xe liền hỏi thăm. Thiếu niên ước
chừng mười bảy mười tám tuổi, là một tiên thiên võ sư, có vẻ tinh thần sáng
lạn, tựa hồ còn có chút hưng phấn.

– Phải, được rồi, dọc đường vất vả ngươi.

Tần Phàm mỉm cười gật đầu nói.

– Không vất vả, có thể điều khiển xe cho kỳ tích chi tử là vinh hạnh của Hồng
Vũ, không sợ Tần công tử chê cười, công việc này là do ta cãi nhau thật lâu
với mấy huynh đệ trong tộc mới lấy được.

Thiếu niên có chút kích động nói.

– Ha ha, vậy chúng ta đi thôi!

Tần Phàm khẽ cười, cũng không nhiều lời, vỗ vỗ bả vai Hồng Vũ sau đó trực tiếp
đi lên xe ngựa.

– Được, công tử có thể yên tâm, cha ta vốn là mã phu của Hồng gia, Hồng Vũ
này ít nhất điều khiển long huyết mã xa không tệ, cam đoan dọc theo đường đi
thật vững vàng, để công tử cảm thấy thoải mái.

Thấy Tần Phàm đã lên xe, Hồng Vũ ngồi vào phía trước, vừa điều khiển vừa hưng
phấn nói, dáng tươi cười sáng lạn, đúng là một người vô cùng vui tươi.

Tần Phàm cũng chỉ cười cười, nhưng thật có hảo cảm với thiếu niên vui vẻ này,
nếu trên đường có cơ hội hắn cũng không ngại chỉ điểm thiếu niên này một chút.

Ngồi trên xe ngựa, hắn phát hiện trong xe có chút rộng rãi, còn có lót nệm
mềm, đặt chút điểm tâm hoa quả nước uống linh tinh, ngồi bên trong cảm giác ôn
hòa, thật sự thoải mái.

Xe ngựa bắt đầu chậm rãi khởi động, ngồi bên trong quả nhiên cảm thấy thập
phần an ổn, hoàn toàn không có cảm giác xóc nảy, thậm chí chén nước cũng không
lay động quá lớn, trên đường Tần Phàm có thể tĩnh tọa lĩnh ngộ cùng ổn định
cảnh giới cũng không thành vấn đề.

Bầu trời vạn dặm không mây, gió nhẹ thổi qua.

Xe ngựa đi trên đường lớn, cảnh nội Đại Ly quốc phong cảnh đúng là tuyệt đẹp.
Bởi vì xe ngựa có cờ hiệu của Hồng gia, dọc theo đường đi không ai dám ngăn
trở, cho dù có xe ngựa đến đối diện cũng sẽ né tránh xa xa.

Địa vị của Hồng gia đúng là khác hẳn.

Tốc độ xe cực nhanh, rất nhanh đã rời khỏi Thiên Ly Thành khá xa, vùng này
người ở đã dần thưa thớt, cảnh sắc hai bên đường tựa hồ cũng làm lòng người
cảm thấy khoan khoái.

Tần Phàm ngồi trong xe ngắm cảnh sắc hai bên, trong tay không ngừng thay đổi
ấn quyết, hiện tại hắn đang tu luyện cùng cảm ngộ thiên địa nguyên khí.

Hiện tại trong người hắn bởi vì có bốn viên ma chủng, lúc ở thời gian cảnh
giới võ tôn đã nắm giữ bốn loại nguyên khí, tuy rằng không phải chân chính nắm
giữ nhưng xem như đã có tiếp xúc, sau khi đột phá cảnh giới võ thánh còn có
thể tu luyện thêm một loại nguyên khí, vì thế tốc độ tu luyện cũng trở nên cực
nhanh.

Trong vòng vài ngày sau khi đột phá Tần Phàm dần dần đem cả bốn loại nguyên
khí đều đề thăng, đây mới thật là nắm giữ, cho dù không dùng khí thế ma tôn
trấn áp nguyên khí chung quanh hắn cũng có thể trực tiếp thi triển cả bốn hệ
cùng một lúc!

Nhưng chỉ riêng kim hệ nguyên khí bởi vì hắn còn chưa luyện hóa được ma chủng
Bạch Hổ đại biểu kim hệ, cho nên khi tu luyện cùng tìm hiểu cảm thấy có chút
gian nan, luôn cố gắng nhưng vẫn không có gì thu hoạch.

Đương nhiên hiện tại tâm tính của Tần Phàm đã có chút vững vàng, biết mình đột
phá tới cảnh giới võ thánh nắm giữ bốn loại nguyên khí đối với những người
khác đã xem như vô cùng nghịch thiên. Vì vậy tạm thời còn chưa nắm giữa được
kim hệ nguyên khí cũng không hiểu được quy tắc tiểu thế giới, nhưng hắn vẫn
không hề cảm thấy nản chí.

Chỉ là hắn vẫn không ngừng thử nghiệm.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận