Phương thức phát kình của hắn và Giang Hồng vậy mà lại thập phần tương tự
Đều là sử dụng phương thức bốc phát một trọng tiếp một trọng, trùng trùng điệp
điệp.
Chỉ là kình khí trùng kích từ “Giang Hải vạn trượng phá” của Giang Hồng lại
hơn “Tam trọng Man Ngưu Xông” của Tần Phàm mấy lần…, mặc dù cũng được như
tên có vạn trượng kình khí, nhưng cũng gần trăm trọng. Tuy rằng mỗi một trọng
không ngưng thực trầm trọng như kình khí của Tần Phàm, năng lượng bộc phát
cũng không mạnh bằng, nhưng dù sao thì Tần Phàm cũng chỉ có tam trọng thôi.
“Tam trọng Man Ngưu Xông” mỗi trọng kình có thể triệt tiêu mười trọng kình của
“Giang Hải vạn trượng phá”, tam trọng kình của Tần Phàm ước chừng triệt tiêu
được 30 trọng kình khí của Giang Hồng, nhưng vẫn thừa lại mấy trọng kình khí
cho nên Tần Phàm vừa rồi mới bị đối phương đánh lui.
Bất quá thể phách Tần Phàm hiện giờ vô cùng cường hãn, thậm chí có thể thừa
nhận được công kích của Võ Tôn bình thường, công kích vừa rồi của Giang Hồng
còn mạnh hơn cả Nhiếp Bá, nhưng lại không tạo thành bao nhiêu tổn thương với
hắn cả. Tần Phàm chỉ cảm thấy cánh tay có chút run lên, khí huyết trong cơ thể
hơi quay cuồng, điều tức một chút liền vô sự. Đương nhiên, đây cũng là do một
tháng vừa rồi thể phách hắn đã mạnh hơn nhiều, nếu là hơn một tháng trước, hắn
chống lại một chiêu này, chỉ sợ phải chịu tổn thương không nhẹ.
– Nếu kết hợp một chiêu này của Giang Hồng với Tam trọng Man Ngưu Xông…
Vừa mới hồi phục xong, trong lòng Tần Phàm liền xẹt qua rất nhiều ý niệm, bắt
đầu hiểu thông ra rất nhiều chuyện.
Tm trọng Man Ngưu Xông của hắn vốn đã gặp phải cổ chai, nhưng bây giờ đã có
được cơ hội mới rồi.
Cơ hội đột phá gông cùm xiềng xích.
– Bất quả nếu thực sự dùng Giang Hải vạn trượng phá đến cải thiện Tam trọng
Man Ngưu Xông, chỉ sợ phải lấy được võ kỹ tâm pháp mới được
Hắn lập tức ngẩng đầu nhìn thân hình Giang Hồng đang chậm rãi hiện ra trong
bụi mù ở đối diện
Lúc này Giang Hồng tuy rằng cũng có chút kinh ngạc với lực lượng một chiêu tam
trọng Man Ngưu Xông kia của Tần Phầm, nhưng dù sao vừa rồi là hắn dùng lực
lượng có tính áp đảo đánh lui Tần Phàm nên giờ không khỏi có chút hăng hái.
– Tần Phàm, ta nói rồi, ngươi đây là đang tự tìm đường chết, nếu ngươi giao
ra Viễn Cổ vũ khí kia ta sẽ lưu ngươi toàn thây.
Giang Hồng bởi vì kích phát bí pháp nên mặt mũi tràn đầy dữ tợn.
– Bây giờ còn đánh chủ ý vào Vương Trù đao vậy cũng đừng trách ta đánh chủ ý
vào Giang Hải vạn trượng phá của ngươi.
Tần Phàm không nói gì, chỉ là khóe miệng có chút giương lên, tâm thầm suy nghĩ
nói.
– Tần Phàm, ngươi là ngại chết chậm quá phải không, tâm trí Giang Hồng vì bí
pháp kích thích nên có chút ảnh hưởng, giờ thấy Tần Phàm lộ ra tia vui vẻ như
khinh thường kia không khỏi giận dữ, gầm thét dùng sức đạp một cái lên mặt
đất, toàn bộ thân hình hướng xông về phía trước.
Trên đường đi mặt đất văng tung tóe, hơn nữa giẫm cho đất đá cứng rắn đến nát
bấy, có thể thấy được lực lượng của hắn cuồng bạo cường hoành đến mức nào.
– Giang Hồng này sau khi trải qua bí pháp kích phát tiềm lực lại trở nên lợi
hại như vậy.
Mọi người Càn Minh lúc này chỉ cảm thấy một cổ khí thế kinh người như tầng
tầng sóng lớn đè xuống trước mặt, không khỏi nhao nhao lui về sau.
Khi nhìn về phía thiếu niên áo xanh trước mặt đều nhiều thêm một tia lo lắng.
Một trận chiến này sẽ quyết định toàn bộ tồn vong của Càn Minh, giờ chỉ cần
Giang Hồng thắng thì chỉ riêng mình hắn đã đủ để tiêu diệt toàn bộ Càn Minh
chứng đừng nói đến mấy thành viên Đại Đoái Minh khác.
– Tần Phàm ngươi cũng không thể thua ah…
Dù là Đặng Quảng lúc này cũng nắm chặt nắm đấm, hận không thể tiến lên giúp đỡ
một chút. Bất quá hắn mặc dù biết bản thân cũng là Linh Vũ sư bát cấp, nhưng
so sánh với Tần Phàm thì không phải chỉ kém một chút, trận chiến đấu này hắn
hoàn toàn không thể nhúng tay.
– Vậy ta cảm tạ ngươi.
Mà Tần Phàm lúc này lại không nhúc nhích, chỉ nhàn nhạt nói. Giang Hồng hiện
giờ trong mắt người khác thì khí thế như cầu vồng, như sấm như bạo, không cách
nào ngăn cản. Nhưn gsau khi Tần Phàm tụ tập Vọng khí chi pháp của Trù Đao chi
đạo lại có thể trông thấy Giang Hồng hiện giờ kình khí dật tán, bên trong như
sắp khống chế không nổi nữa.
Cũng vì như thế, hắn mới có thể trong tình huống không bộc phát khí kình đã
đánh nát đất đá bốn phía Tần Phàm trước kia cũng có dấu hiện này, bất quá sau
khi học tập điều khí chi pháp của Trù Đao chi đạo thì đã được cải thiện rất
nhiều, chỉ khi bộc phát nộ kình mới có kình khí tràn ra.
– Lục Phong thật sự là thiên phú tung hoành, vậy mà có thể ngộ ra được Trù
Đao chi đạo thần kỳ như thế .
Lòng Tần Phàm không khỏi âm thầm cảm thán.
Lập tức, hắn cũng không chần chờ nữa, dưới chân dùng sức đạp lên mặt đất, cũng
bắn ra, nghênh hướng Giang Hồng.
Hôm nay hắn biết rõ công kích về mặt quyền pháp của mình không bằng Giang
Hồng, nhưng Tần Phàm thập phần rõ ưu thế của mình, đó chính là khí lực cường
hãn, dù ngạng kháng một chiêu “Giang Hải vạn trượng phá” của Giang Hồng cũng
sẽ không bị thương gì, nhưng thể phách Giang Hồng rõ ràng không bằng mìnhh,
nếu đối phương thừa nhận một chiêu “Tam trọng Man Ngưu Xông” của mình tất
nhiên không chết cũng phải trọng thương
Rống
Thân ảnh hai người lại lần nữa đụng nhau trong bụi mù cuồn cuộn.
Nhưng Tần Phàm lúc này lại không liều mạng đối cứng với Giang Hồng, hắn cố ý
nửa lộ ngực mình ra để Giang Hồng nhìn thấy.
– Giang Hải vạn trượng phá.
Quả nhiên, Giang Hồng trông thấy Tần Phàm vậy mà lộ ra sơ hở trí mạng trước
mặt, không khỏi thầm nghĩ một tiếng “Muốn chết”, sau đó nổi giận gầm lên một
tiếng, dốc hết toàn lực đánh một quyền về phía ngực đối phương.
Mà ở phương vị của Tần Phàm khó có thể công kích vào nơi trí mạng của Giang
Hồng, nhưng hôm nay tố chất thân thể đã đến mức không tường được, hắn gấp
người xuống, xoay người với một góc độ không thể tưởng tượng được,, như vậy
không chỉ có thể đánh tan một bộ phận công kích của Giang Hồng, còn đánh ngược
một quyền vào ngực đối phương nữa.
– Tam trọng Man Ngưu Xông.
Giang Hồng công kích trước, nhưng công kích của Tần Phàm theo sát phía sau,
lập tức mặt Giang Hồng đột nhiên lộ ra thần sắc kinh ngạc, hai người cơ hồ
đồng thời đánh vào lồng ngực đối phương.
Oanh
– Ah —
Lúc này đây, thân ảnh hai người phân biệt bayt ngược về sau.
Bất quá Giang Hồng hung hăng ngã trên mặt đất, còn Tần Phàm sau khi rút lui
vài chục bước liền vững vàng lại.
PHỐC! lập tức Tần Phàm cũng nhổ một bải máu tươi, tiếp theo hắn che ngực, thừa
cơ lột một chiếc trữ vật giới chỉ trên tay Giang Hồng bỏ vao túi mình.
Trong tình hình vừa rồi, trên lồng ngực bị chịu một quyền của đối phương, Tần
Phàm lại vẫn có thể đoạt được trữ vật giới chỉ
Cái này nếu để cho mọi người biết rõ nhất định sẽ kinh ngạc đến rớt mắt.
Đương nhiên, mọi người kinh ngạc tự nhiên không phải vì thâu kỹ của Tần Phàm,
mà là tố chất thân thể và tốc độ phản ứng dĩ nhiên đã đạt đến trình bộ khủng
bố như thế.
– Ngươi —
Giang Hồng té trên mặt đất là cảm thụ sâu nhất, hắn không thể tưởng tượng nổi
trừng to mắt chỉ vào Tần Phàm. Nhưng tiếc là rốt cuộc nói không ra lời.