Nhớ tới tình cảnh lúc mình đi gặp mặt Thánh chủ huyền bí kia, hắn cảm thấy
người cầm quyền chính thức của Đại Càn quốc này lộ ra càng thêm sâu không thể
dò.
– Bất quá Thánh chủ này đến tột cùng là tại sao phải cứu ta? Chẳng lẽ chỉ là
bởi vì nguyên nhân ta tiến cảnh nhanh?
Sau đó Tần Phàm cũng có chút nghi ngờ, đoán không được mục đích vì sao Thánh
chủ này để cho hai vị Thần Tôn đến nghĩ cách cứu viện mình, nhưng hắn luôn cảm
thấy không có đơn giản như vậy.
Mà hắn lo lắng chính là, bí mật về Ma chủng trên người mình có thể bị hắn phát
hiện hay không.
– Được rồi, hiện tại Thánh chủ này đối với ta mà nói căn bản vẫn là tồn tại
nhìn lên, nếu như hắn bất lợi đối với ta, tùy tiện một ngón tay cũng có thể để
cho ta vạn kiếp bất phục rồi, ta căn bản không có chỗ trống phản kháng! Hiện
tại đa tưởng cũng là vô ích, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Lập tức Tần Phàm lắc đầu, trong nội tâm nói thầm, tuy hắn rất không thích cảm
giác hết thảy nắm giữ ở trong tay người khác này, nhưng mà lại bất lực.
Thánh chủ này hiện tại đối với hắn mà nói, quá mạnh mẽ, thậm chí hắn căn bản
không có thể biết mạnh đến mức nào.
– Nên chuẩn bị thoáng một phát tiến về Thánh điện gặp mặt các vị Thần Tôn a,
có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ thăng phẩm cho gia tộc, coi như là làm xong một
cọc tâm sự.
Trong nội tâm Tần Phàm hơi trầm ngâm, sau đó liền đẩy cửa đi ra ngoài.
Nắng sớm nhẹ nhàng đập vào mặt, nơi này là một biệt viện trong Lạc thành Thái
gia, trong biệt viện trồng rất nhiều cây, mai mùi thơm cả vườn, thập phần lịch
sự tao nhã, lại hướng xa xa nhìn lại, Tần Phàm đến tiểu đình trong hồ lần
trước cùng Thái Hiên uống rượu kia.
Vừa tới gần liền trông thấy một mình Thái Hiên ở đằng kia độc ẩm, trông thấy
cửa phòng Tần Phàm mở ra, liền mỉm cười hướng về hắn phất phất tay, tựa hồ
giống như là đang chờ Tần Phàm.
– Tần huynh, ngươi cuối cùng đã tỉnh.
Đợi thời điểm Tần Phàm đến bên hồ, Thái Hiên thân mặc áo bào trắng liền mặt
mang mỉm cười đi đến.
– Thái huynh, hai ngày này thật sự quấy rầy…
Tần Phàm gật đầu thăm hỏi nói.
– Dùng giao tình của ta cùng Tần huynh, nói cái này là quá khách khí, ta sớm
đợi Tần huynh tỉnh lại, đến, mời vào tiểu trúc bên hồ, chúng ta lại uống mấy
chén.
Thái Hiên nói ra, liền dẫn Tần Phàm đi vào tiểu đình trong hồ.
Sau khi hai người ngồi xuống, Thái Hiên giúp Tần Phàm rót một chén rượu, sau
đó hắn nhìn chằm chằm vào Tần Phàm một hồi lâu, thấy da đầu Tần Phàm ẩn ẩn có
chút run lên, lúc này mới làm như thở dài nói:
– Ta nói Tần huynh ngươi đến cùng có đúng là nhận được thần ân chiếu cố hay
không? Như thế nào mỗi lần trông thấy ngươi, ngươi đều có thể cho tại hạ rung
động, lần trước ở Nam Phong thành biết rõ ngươi đã đột phá đến Linh Vũ sư, đã
để cho ta hổ thẹn rất nhiều, hôm nay gặp lại, vậy mà nghe nói ngươi có thể
giao thủ cùng Võ Tôn cường giả?
– Cái kia là vì Tần Húc kia sử dụng bí pháp cấm kị, bản thân đã bị trọng
thương, ta mới có thể ở trên tay hắn chống đỡ xuống dưới, hung hiểm trong đó
không có cách nào hình dung cùng ngươi, hơn nữa, ta hiện tại không phải còn
không có khôi phục lại sao?
Tần Phàm có chút xấu hổ nói, mà nâng lên cái thần ân chiếu cố này, kỳ thật chỉ
là bởi vì hắn luyện hóa được Ma chủng, tiến cảnh có chút thần tốc mà thôi.
– Vậy cũng hết sức lợi hại rồi, nếu như thay đổi là ta, đoán chừng có thể
chịu đựng được khí thế của cường giả Võ Tôn áp bách hay không còn là một vấn
đề chưa biết.
Thái Hiên lắc đầu nói:
– Xem ra coi như là chúng ta cùng nhau tiến vào Chân Vũ thánh địa, ta muốn
đuổi kịp Tần huynh vẫn là thập phần gian nan ah!
– Ha ha, Thái huynh cần gì phải tự coi nhẹ mình, tại hạ cũng chỉ là lúc trước
có một ít cơ duyên mà thôi, hiện tại cơ duyên đã hết, cảnh giới sẽ chậm lại
như người bình thường mà thôi.
Tần Phàm cười khan nói, bất quá lời này của hắn lại là nói thật, hôm nay hắn
hoàn toàn không có tin tức của viên Ma chủng thứ tư, muốn như trước rất nhanh
tăng lên cảnh giới cơ bản là không có khả năng, nếu không hắn cũng sẽ không
bởi vì tiến vào Chân Vũ thánh địa mà để bụng như vậy rồi.
– Cái này không phải giống như lần trước ngươi đã nói sao.
Trên mặt Thái Hiên không khỏi có chút kéo ra, sau đó chỉ phải cười khổ nói:
– Được rồi, so sánh với tiểu yêu nghiệt như ngươi, ta cũng là tự tìm đả kích,
nhưng cầu lần này sau khi tiến vào Chân Vũ thánh địa, có thể thuận thuận lợi
lợi đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, ta đã thỏa mãn.
Sau đó hắn liền giơ chén rượu lên, cùng Tần Phàm đụng một cái.
– Ha ha, không biết Thái huynh ngươi đối với Chân Vũ thánh địa này còn có
hiểu rõ gì không?
Tần Phàm uống cạn chén uống rượu, sau khi đặt chén rượu xuống, tùy ý mà hỏi
thăm. Hắn biết rõ Lạc thành Thái gia này nội tình thâm hậu, tin tức biết đến
so với mình thì hơn rất nhiều.
– Ta biết được cũng không nhiều.
Nhưng Thái Hiên lại ngoài ý muốn lắc đầu nói ra:
– Tuy Thái gia ta cũng có tộc nhân tiến vào Chân Vũ thánh địa, nhưng đối với
sự tình bên trong thì chưa bao giờ đề cập tới, cho nên ta ngay cả Chân Vũ
thánh địa kia ở địa phương nào cũng không biết.
– Thần bí như vậy?
Tần Phàm không khỏi nao nao.
– Ha ha, đây chính là địa phương có thể làm cho người trở thành Võ Tôn, không
thần bí được sao?
Thái Hiên cười nói, nghĩ một lát lại nói:
– Bất quá ta ngược lại là biết rõ phàm là người có thể tiến vào Chân Vũ thánh
địa này, cũng không phải đều là người Đại Càn quốc chúng ta, thậm chí trải
rộng toàn bộ Vũ Thiên đại lục!
– Nhưng có một điểm giống nhau là, phàm là người có thể đi vào trong đó đều
là thiên tài nhất đẳng chân chính, thực lực thất cấp Tiên Thiên Võ sư giống
như ta này, đoán chừng tiến vào cũng chỉ là kế cuối.
– Toàn bộ Vũ Thiên đại lục? Vậy người ở bên trong có lẽ cũng không ít a?
Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, hắn biết rõ toàn bộ Vũ Thiên đại lục có tám đại
quốc gia, danh tự quốc gia theo thứ tự là Đại Càn, Đại Khôn, Đại Tốn, Đại
Đoái, Đại Cấn, Đại Chấn, Đại Ly, Đại Khảm, trong đó Đại Ly vương triều cùng
Đại Chấn vương triều là quốc gia lớn nhất, Đại Càn quốc cùng Đại Khôn quốc
tính toán là trung đẳng.
– Đúng vậy a, bởi vì nhiều người, cho nên ta đoán chừng bên trong hẳn là có
cạnh tranh nhất định, ta nghe tiền bối của Lạc thành Thái gia chúng ta đã từng
nói qua, mặc dù nói tiến vào Chân Vũ thánh địa cơ bản đều có thể đột phá đến
cảnh giới Võ Tôn, nhưng mà thời gian đột phá này cũng là có dài có ngắn, hơn
nữa… cũng có không thể đi ra.
Sau đó Thái Hiên có chút ngưng trọng nói.
– Ha ha, nếu quả thật có thể dễ dàng đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, ta còn
không muốn vào trong đó.
Tần Phàm cười nói, hắn là biết rõ võ đạo chi lộ, nơi nào sẽ có thuận buồm xuôi
gió chứ, nếu như không phải nhiều lần trải qua nghịch cảnh cùng cực khổ, cho
dù có thể may mắn vượt qua Võ Tôn chi cảnh, nhưng mà rất khó đi đến đỉnh
phong.