Đan Vũ Càn Khôn

Chương 354: Tử Đường Lang. (2)

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Lúc này Huyết Đường Lang bang bang chủ Hứa Du kia cười lạnh nói. Tuy Tần Phàm
này thoạt nhìn có chút bất phàm, nhưng hắn như thế nào lại sợ địch rút lui như
vậy.

– Đối với loại đạo tặc như ngươi, tiểu tử ta đi ra nói chuyện đã xem như rất
cho mặt mũi rồi. Về phần đám đan dược này, ha ha, Hứa bang chủ thật xác định
là các ngươi mất đi sao?

Tần Phàm chậm rãi đi tới một bước, nhàn nhạt cười hỏi.

– Bổn bang chủ nói đúng dĩ nhiên là đúng rồi.

Hứa Du lạnh lùng nói:

– Sinh Cơ Sanh Huyết Đan lần này, bổn bang chủ xem xét là nhận ra rồi.

– Ân, không lâu trước kia Nam Phong Tần gia chúng ta cũng ném đi một đám chó
dữ, hình dạng của bọn nó cực kỳ dữ tợn, ta cũng là liếc mắt liền nhận ra rồi.

Lúc này Tần Phàm nhìn Hứa Du cùng lão giả áo bào hồng bên cạnh hắn kia, trong
miệng nhàn nhạt nói.

– Ha ha…

Tần Phàm vừa nói xong lập tức đưa tới cười vang.

– Ha ha, Tần Phàm này có chút ý tứ.

– Hắc hắc, nhìn xem sắc mặt Hứa Du kia rất có ý tứ rồi.

– Gậy ông đập lưng ông đủ tuyệt đấy, Tần Phàm này ta thưởng thức hắn.

– Hắc hắc, chỉ là hi vọng thực lực của hắn cũng như tài ăn nói của hắn mới
tốt.

Nghe thanh âm nghị luận chung quanh, trên mặt bang chủ Huyết Đường Lang bang
Hứa Du kia trở nên vô cùng khó coi, cực kỳ âm trầm, hắn lạnh lùng mà nhìn
thiếu niên áo xanh trước mắt này, trong miệng âm độc nói:

– Vô tri tiểu nhi, ngươi là tìm chết.

– Đúng vậy, ta đích thật là đang tìm người đáng chết hoặc là chó dữ.

Tần Phàm nhàn nhạt đánh trả nói, ngôn từ xảo diệu này lại khơi dậy một hồi
cười vang trong sân.

– Chậc chậc, Tần Phàm này, tài ăn nói của hắn thật đúng là đủ độc ác, trước
kia ngược lại là không có được chứng kiến.

Lúc này ngay cả Thái Hiên cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc, bình thường Tần
Phàm cho người ta cảm giác hắn bình dị, gần gũi, rất dễ dàng ở chung, thậm chí
được xưng là nho nhã lễ độ, nhưng không thể tưởng được lại có một mặt như vậy.

– Ha ha, xem ra Tần huynh là muốn ở trước phương diện đạo lý và thực lực đánh
bại Huyết Đường Lang bang, như vậy những người khác mới không lời nào để nói,
cũng làm ra ý tứ cảnh cáo. Nếu như ai còn muốn đục nước béo cò, thì Huyết
Đường Lang bang chính là tấm gương.

Lý Hóa thì nói ra:

– Thoạt nhìn Tần huynh là nắm chắc thắng lợi trong tay rồi.

– Tiểu tặc này, lại không thể tưởng được hắn cũng có một mặt nam nhân như
vậy.

Mà lúc này trong lòng Thái Ngọc thì âm thầm nghĩ, đối với thiếu niên áo xanh
trên trận kia luôn cảm giác được hắn có một loại mị lực khác

Nhưng nghĩ đến Tần Phàm lãnh đạm đối với mình, biết rõ hắn đối với mình là
hoàn toàn không có tâm tư phương diện kia, cho nên nàng lại không khỏi có chút
ảm đạm.

– Đường huynh, Tần Phàm này thoạt nhìn đủ hung hăng càn quấy, ngươi nói Nam
Phong Tần gia này thật sự có thực lực đối phó Huyết Đường Lang bang sao? Hay
là hắn chỉ phô trương thanh thế dọa Hứa Du kia mà thôi?

Mà ở một góc trong phòng đấu giá, lúc này Tần Nguyệt Minh cùng Tần Hạo Dương
cũng chú ý thiếu niên áo xanh trong sân kia. Lúc này Tần Nguyệt Minh thấy Tần
Phàm không sợ Huyết Đường Lang bang này chút nào, không khỏi mở miệng hướng
Tần Hạo Dương hỏi.

– Vĩnh viễn không thể xem thường Tần Phàm này.

Lúc này Tần Hạo Dương thì kiêng kị nói.

– Ban đầu thời điểm Triêu Thánh, ta không có coi trọng hắn, nhưng cuối cùng
lại để cho hắn bỏ ta cùng Thái Hiên ở đằng sau. Hắn đã dám xuất hiện trước mặt
mọi người như vậy, như vậy hắn nhất định là có chỗ dựa.

– Đây chính là hai gã Linh Vũ sư ah, nếu như Nam Phong Tần gia này thực sự có
thực lực đối phó bọn hắn, chẳng phải là nói Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng
lão chúng ta chết, có khả năng có quan hệ với Nam Phong Tần gia sao?

Lúc này Tần Nguyệt Minh không khỏi lạnh lùng nói.

– Không bài trừ khả năng này, tóm lại, sự tình về Tần Phàm này, chúng ta còn
phải hảo hảo cùng gia tộc thảo luận một chút. Ta có loại dự cảm, người này
tuyệt đối không thể để lâu.

Tần Hạo Dương trầm giọng nói ra.

Mà lúc này trong tràng, Tần Phàm cùng người Huyết Đường Lang bang kia cách xa
nhau không quá 10m, lẫn nhau lạnh lùng nhìn đối phương. Hào khí đã đến tình
trạng thập phần khẩn trương, tựa hồ tùy thời có thể liều chết.

– Người thiếu niên, thế giới này là nhìn thực lực đấy, cũng không phải nói ai
cãi nhau thắng là được, ngươi nhất thời miệng lưỡi cực nhanh, lại rất có thể
sẽ mang đến vạn kiếp bất phục cho Nam Phong Tần gia ngươi.

Ngay thời điểm Hứa Du muốn động thủ, lão giả áo bào hồng bên cạnh hắn kia đã
kéo lại, sau đó đi ra nhìn Tần Phàm, lạnh giọng nói.

– Đúng vậy, thế giới này là giảng thực lực, cho nên không phải các ngươi
muốn như thế nào là như thế đó, các ngươi dám đến Nam Phong thành ta gây sự,
ta nghĩ các ngươi đã làm tốt chuẩn bị tâm lý rồi.

Tần Phàm vẫn bình thản không sợ nói ra, trên mặt không có một tia gợn sóng.

Mà một ít cường giả trong tràng có nhãn lực, trông thấy sắc mặt Tần Phàm chưa
từng có biến qua, khí tức cũng không có một tia dao dộng hoặc là xao động,
cũng không khỏi âm thầm rung động.

Một phần định lực này nói rõ tâm bình tĩnh của hắn tu luyện đến một trình độ
cực cao, chính thức làm được lâm nguy không sợ hãi.

– Tần Phàm, chúng ta đều thối lui một bước như thế nào? Đan dược lần này,
Huyết Đường Lang bang chúng ta chỉ cần một phần ba, sau khi cầm được chúng ta
lập tức rời khỏi Nam Phong thành.

Lúc này lão giả áo bào hồng kia bỗng nhiên nói ra.

– Vậy mà đến phiên Huyết Đường Lang bang nhượng bộ rồi.

– Huyết Đường Lang bang này là một mực hung tàn tham lam, không thể tưởng
được bọn hắn sẽ nhượng bộ.

– Xem ra bọn hắn cũng nhìn ra Tần Phàm này lợi hại, cho nên không dám cùng
hắn cứng đối cứng rồi.

– Chậc chậc, Tần Phàm này thoạt nhìn đích thật là có chút thâm bất khả trắc,
ta vậy mà hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của hắn, hoặc là dùng bí thuật
che dấu, hoặc là thực lực cao hơn ta rất nhiều.

Mọi người trong sân nghe được Huyết Đường Lang bang nhượng bộ cũng không khỏi
kinh ngạc lên, một ít người cũng bắt đầu đánh giá lại thiếu niên áo xanh kia.

– Sư phụ, cái này…

Nghe thấy lão giả áo bào hồng kia nói chỉ cần một phần ba đan dược, Hứa Du
không khỏi nhướng mày.

– Du nhi, việc này vi sư có chủ trương.

Nhưng lão giả áo bào hồng lại ngăn hắn, sau đó tiếp tục nhìn Tần Phàm hỏi:

– Tần Phàm, ngươi đáp ứng hay không?

– Thật xin lỗi, lúc này đan dược các ngươi một khỏa cũng không thể mang đi,
hơn nữa các ngươi còn phải lưu mệnh lại.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, mà trong ngôn ngữ lại để cho người ta cảm giác nghiêm
nghị cùng sát khí đầm đặc, tựa hồ làm cho độ ấm của cả phòng đấu giá đều thấp
xuống một ít.

– Tần Phàm, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cùng Huyết Đường Lang bang chúng ta
liều cá chết lưới rách sao?

Lúc này sắc mặt lão giả áo bào hồng kia cũng dần dần lạnh như băng, tùy thời
chuẩn bị ra tay.

– Đây là các ngươi tự tìm, dám đánh chủ ý Nam Phong Tần gia ta, vô luận là
ai cũng chỉ còn đường chết.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận