Thông Thiên Chi Lộ

Chương 740: Lựa chọn công pháp

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Hóa Thiên giáo và Công Đức tông đều có một thần huyền đại năng?”

“Đều có một thần huyền đại năng. Trừ ra thì số lượng và thực lực Kim đơn tu sĩ
cũng tương tự.”

“Các siêu cấp đại tông môn thì sao, vạn nhất Hóa Thiên tông và Công Đức tông
đại chiến thì sẽ liên quan đến tông môn nào?”

“Các siêu cấp đại tông môn khác quan hệ thế nào, bọn tỷ không nghe ngóng
được…”

“…”

Nói chuyện với Âm Lệ Hoa mấy câu, Ngụy Tác phát giác khó lòng cân nhắc từ thực
lực để chọn gia nhập Hóa Thiên giáo hay Công Đức tông.

“Vậy thì gia nhập Hóa Thiên tông cũng được.” Ngụy Tác lại trầm ngâm đoạn bảo
Âm Lệ Hoa.

Hiện tại ngoại giới đều biết thực lực Hóa Thiên giáo và Công Đức tông ngang
nhau, có điều Hóa Thiên giáo và Âm Thi tông khá gần, ở phía bắc Vân Linh đại
lục trung bộ, nhiều tông môn quanh đó đều chọn gia nhập Đại Hóa minh, Âm Thi
tông không gia nhập thì tương đương với bị kẹp ở giữa. Lúc ấy dù Công Đức tông
có trò hoa dạng gì, thực lực cao hơn Hóa Thiên giáo, song phương giao chiến
thì Âm Thi tông sẽ xui xẻo, không chừng sẽ thành cái đinh bị nhổ đầu tiên.

Đối với Ngụy Tác thì không cách thần thông của thần huyền đại năng quá xa, nếu
có Đề hồ thánh quả, tu thành Tiên căn ngũ mật thì đủ để đấu với một thần huyền
đại năng. Gã biết Thiên khung thọ mệnh sắp hết, ai biết được Thiên khung của
Vân Linh đại lục chống chọi được bao lâu, gã muốn nhân khoảng thời gian bình
ổn này mà chuẩn bị.

Hiện tại gia nhập Đại Hóa minh thì dù Công Đức tông đối phó Âm Thi tông cũng
không thể xong ngay, gã chỉ cần một thời gian để chuẩn bị, đề thăng tu vi, khi
đủ khả năng đấu với thần huyền đại năng thì dù Hóa Thiên tông hay Công Đức
tông cũng mặc.

“Cương nha muội, thế nào?” Ngụy Tác cố ý hỏi Linh Lung Thiên.

Hiện tại đối với Ngụy Tác, nhân tố duy nhất không thể yên tâm là Linh Lung
Thiên. Vạn nhất nó có việc gì thì sẽ quấy tung lên, không thể dàn xếp được.

“Ngương muốn theo ai thì theo, liên quan gì đến ta, đừng chọc vào thần quân
nào đó truy sát ta là được.” Linh Lung Thiên hầm hừ.

“Ta đã theo ước định đưa ngươi đến Vân Linh đại lục, ta sẽ ở lại Âm Thi tông
một thời gian, còn ngươi định thế nào?” Ngụy Tác thấy Linh Lung Thiên có vẻ
không định đi thì hỏi luôn, “Ngươi đã bảo là nhờ ta nghe giúp tin tức, thật ra
là tin gì?”

“Không có gì tin gì hết, bảo ngươi cùng ta đi đến một nơi tìm bảo vật.” Linh
Lung Thiên do dự một chốc, mắt lóe kim quang.

“Cương nha muội, lừa gạt thì cẩn thận thiên kiếp.” Ngụy Tác thấy Linh Lung
Thiên khác lạ thì hừ lạnh, dùng thủ đoạn quen thuộc.

“Ai bảo ta gạt ngươi, đi tìm bảo vật thôi mà.” Linh Lung Thiên cứng miệng.

“Ngươi không đi một mình mà đưa ta theo, chỗ đó chắc chắn hung hiểm. Ta không
có hứng.” Ngụy Tác dò hỏi tiếp. Gã khẳng định Linh Lung Thiên theo đến Vân
Linh đại lục vì có bí mật, chứ không chỉ đơn giản là tìm bảo vật, gã vẫn nhớ
trong điển tịch Đông Hoang tông, câu cuối cùng có nhắc đến hai chữ Vân Linh,
chắc là Vân Linh đại lục.

“Ngươi không thích Hắc đồng? Theo ta đi tìm bảo vật thì ta sẽ cho ngươi một
nữa, hơn nữa thế nào cũng có lợi.” Linh Lung Thiên nghiến răng nghiến lợi,
không biết nghĩ đến một nửa Hắc đồng, hay lúc ở Bắc Mang di tích bị Ngụy Tác
cướp mất mảnh tinh kim có chứa Toái hư đại đạo.

“Cùng tìm bảo vật với ngươi thật quá nguy hiểm, ta sợ sẽ mất mạng. Ta muốn bế
quan ở Âm Thi tông, chi bằng ngươi tìm hai thần huyền đại năng đi cùng.” Ngụy
Tác lại khôi phục bản sắc gian thương, bình tĩnh như thường.

“Không cần vội, ta cũng phải liệu thương.” Linh Lung Thiên hầm hừ, như răng:
“Thần huyền đại năng tu vi cao một chút, ngươi là vừa, không cao không thấp,
nhưng không phải đối thủ của ta.”

“Không phải đối thủ của ngươi? Không biết ai kêu là đừng vỗ nữa, vỗ nữa thì
chết nhỉ.” Ngụy Tác khinh thị.

“Thế nào, muốn đánh hả? Không sợ lật tung cả tông môn này thì ta sẵn sàng.”
Linh Lung Thiên hung hăng.

“Còn nữa, đừng để lộ hành tung của ta, không thì sẽ phiền hà lắm, hủy sơn môn
này không liên quan đến ta.” Linh Lung Thiên bĩu môi.

“Ngươi đảm bảo trong lúc ta tu luyện thì ngươi không động đến tinh kim trong
tông môn này, ta sẽ đồng ý đi tìm bảo vật cùng ngươi, nhưng chỉ thế thôi.”
Ngụy Tác bó tay với Linh Lung Thiên nên nhượng bộ.

Gã có mấy loại đỉnh cấp tinh kim, trong lúc ở lại Âm Thi tông thì sẽ luyện chế
phi kiếm. Ngần ấy đỉnh giai tinh kim khẳng định có thể luyện chế được phi kiếm
có phẩm giai thập phần kinh nhân. Gã biết, cấm chế có uy năng thần huyền trở
xuống, đối với Linh Lung Thiên chỉ là làm cảnh, gã không muốn đang luyện chế
tinh kim, thì Cương nha muội đột nhiên xuất hiện cướp mất.

Quan trọng nhất là thượng cổ Linh tộc như Linh Lung Thiên, tiếp xúc với toàn
những thứ cao cấp, biết những thứ nhiều đại năng không biết, cùng tìm bảo vật
với nó thì rất có thể tế ngộ kinh nhân.

Như lúc trước, không có nó thì gã không lấy được Cổ khanh kim, không thể có
được vô thượng cường pháp Động Hư bộ pháp.

“Ta đã nói rồi, tinh kim trong tông môn này cũng lạ như ở Bắc Mang, không ăn
nữa.” Linh Lung Thiên có vẻ đắc ý, nói thế.

“Ngươi thề là không được ta cho phép thì không ăn tinh kim của tông môn này,
không thì sẽ bị thiên kiếp đánh chết.” Ngụy Tác nói.

“Được rồi, phiền quá! Ta thề không ăn tinh kim trong tông môn, không thì bị
thiên kiếp đánh chết, được chưa.” Linh Lung Thiên nghe đến hai chữ thiên kiếp
là rợn tóc gáy, “đừng nhắc được không.”

“Thanh Bình và Kỳ Long Sơn đâu?” Ngụy Tác đột nhiên nhớ ra, hỏi bọn Cơ Nhã.

“Họ cũng ở Âm Thi tông giúp bọn Phong đại ca bố trí trận pháp và cấm chế, nên
chưa biết tin. Đệ muốn gặp thì tỷ sai người gọi.” Âm Lệ Hoa mỉm cười.

“Giúp bố trí trận pháp và cấm chế?” Ngụy Tác liếc bọn Phong Tri Du rồi tỉnh
ngộ, thập phần kinh hỉ, “Các vị định xung kích kim đơn?”

“Đệ muội cho bọn mỗ đơn dược của Âm Thi tông.” Trương Châu Dự chỉ Âm Lệ Hoa,
đoạn liếc Cơ Nhã: “Cơ đại chưởng quỹ cho thêm Thiên tinh đế đơn.”

Ngụy Tác tỉnh ngộ. Gã chuẩn bị Thiên tinh đế đơn cho bọn Phong Tri Du nhưng
đều giao cho nàng giữ, bọn Cơ Nhã thấy nhóm Phong Tri Du sắp xung kích kim đơn
nên chia Thiên tinh đế đơn cho họ.

“Ba người đều chuẩn bị xung kích kim đơn?” Tam vị huynh đệ sắp xung kích kim
đơn, tức là có thêm ba Kim đơn đại tu sĩ trợ lực, Ngụy Tác dĩ nhiên thập phần
hưng phấn. Gã nhận ra bọn Phong Tri Du đã đạt mức có thể xung kích kim đơn.

“Bọn mỗ định cùng một ngày, đồng thời xung kích kim đơn. Nếu thành công, Âm
Thi tông sẽ có liền ba Kim đơn đại tu sĩ.” Trương Châu Dự cười ha hả.

“Các vị cố ý hả.” Ngụy Tác nghe Trương Châu Dự tính cách gần giống gã nói thế
thì trợn tròng trắng.

“Công pháp của họ đã dùng Bổ thiên đơn đề thăng đến thiên cấp đê giai, Lệ Hoa
chuẩn bị cho họ đơn dược đề cao xác suất kết đơn thành công. Cơ Nhã đã liên
lạc với Hải Tiên tông, nói là đệ có huynh đệ sắp kết đơn, xin được của Hiên
Viên lão tổ mấy nhánh linh dược. Họ đều luyện môn thuật pháp tôi luyện tâm trí
mà đệ truyền cho Cơ Nhã. Xác suất xung kích kim đơn thành công không tệ đâu.”
Nam Cung Vũ Tinh mỉm cười: “Với tốc độ của Thanh Bình đạo hữu và Kỳ đạo hữu
thì một canh giờ là họ có thể xung kích kết đơn.”

“Xung kích kim đơn là việc tốt nhưng có việc cần các vị chọn lựa.” Ngụy Tác
gật đầu, thần sắc đột nhiên ngưng trọng hẳn, “Mỗ mới lấy được thiên cấp đỉnh
giai công pháp…”

“Thủy hoàng phệ nhật quyết hả? Cần thủy linh căn, cần cả thủy hệ pháp bảo phối
hợp…” Phong Tri Du lắc đầu.

“Không phải Thủy hoàng phệ nhật quyết, Thủy hoàng phệ nhật quyết có nhiều hạn
chế, các vị không thể tu luyện, đây là Đại hoang vấn đạo kinh lấy được ở Đông
Hoang tông, vốn của Linh tộc.” Ngụy Tác lắc đầu vung tay, đưa kí sự thanh phù
chép Đại hoang vấn đạo kinh cho bọn Phong Tri Du.

“Thiên cấp đỉnh giai công pháp mới? Tu sĩ nào cũng có thể tu luyện?” Tất thảy
đều nín thở.

Ai cũng hiểu một môn thiên cấp đỉnh giai công pháp là gì.

“Có cổ kinh huyền ảo như thế… Tu đến Thần huyền cảnh là vạn năm thọ nguyên!”

Bọn Phong Tri Du quét thần thức vào kí sự thanh phù, bọn Hàn Vi Vi cũng làm
theo, đọc kỹ công pháp đoạn cùng biến sắc.

“Môn công pháp này quá quyến rũ.” Đọc Đại hoang vấn đạo kinh xong, Phong Tri
Du thở hắt ra, lắc đầu: “Chỉ là tốc độ tu luyện thiên cấp đỉnh giai công pháp
này cực chậm, cần tế ngộ kinh nhân mới thành kim đơn. Nếu bảo mỗ tu lại thì
không dám tin sẽ thành như hiện giờ, tốt nhất cứ với thiên cấp đê giai, tu
thành kim đơn đã.”

“Con bà nó chứ. Xem ra ta nên quên đi chứ không thì tăng thêm tâm ma khi xung
kích kim đơn.” Trương Châu Dự cũng nghiến răng, hạ quyết tâm: “Mỗ cũng thấy
nếu chỉ tu vi Phân niệm nhất trọng lưỡng trọng thì nên chọn tu luyện lại,
nhưng đến thế này rồi thì sẽ cần không biết bao nhiêu linh đơn, dù huynh đệ
toàn lực giúp đỡ cũng không chắc trong mấy chục năm sẽ thành công.”

“Kết kim đơn thì hơn. Thiên cấp đê giai kim đơn cũng không tệ. Kim đơn thành
rồi thì tìm cách tăng cường thần thông. Hơn nhiều mấy chục năm khổ tu.” Sư Phi
Thanh thở dài, nhăn nhó quyết định.

“Mỗ cũng thấy với các vị thì nên tu thành kim đơn đã. Ai biết được Thiên khung
còn tồn tại bao lâu, vạn nhất Thiên khung tan tành, tu đạo giới sẽ thế nào. Tu
thành kim đơn rồi mà có tế ngộ phi phàm, tích lũy nhiều đã rồi quyết định
luyện lại cũng được.” Ngụy Tác gật đầu. Đại hoang vấn đạo kinh không như Thủy
hoàng phệ nhật quyết là cứ đủ nguồn tất nhanh chóng đột phá, đổi lại là gã mà
ở hoàn cảnh như họ, có Đại hoang vấn đạo kinh, chưa biết chừng cũng sẽ chọn
như thế.

“Ta muốn luyện Đại hoang vấn đạo kinh! Tu vi của ta thấp, tu lại cũng không
sao.” Hàn Vi Vi chợt nói.

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận