Trong thời khắc yên tĩnh này, giọng nói yếu ớt của Nguyệt Lâm Sa truyền tới.
Trong nháy mắt, vô số người đang cảm thấy khó hiểu không biết Ngụy Linh giải
trận pháp thế nào, trong lòng chợt cảm thấy ngọn lửa tò mò điên cuồng thiêu
đốt. Không ngờ Nguyệt Lâm Sa lại quen biết với Ngụy Linh?
Lan Quân Hi cũng ngẩn người một lát. Ngụy Linh thật sự đến để cứu Nguyệt Lâm
Sa sao?
Trước đó hắn cũng đã nói. Lẽ nào hắn thật sự là người của hoàng tộc? Ngay cả
đại quốc sư cũng không biết phần tử bí mật của hoàng tộc sao?
– Ta tới rồi. Đã để cho nàng phải chờ lâu. May là đã tới. Nếu không ta sợ
ràng sẽ biến thành người nói không giữ lời.
Vu Nhai cũng ngẩn người một lát, chợt tiêu sái cười. Nguyệt Lâm Sa nhận ra
mình không phải lại chuyện cực kỳ bình thường sao? Ngẫm lại cũng có chút buồn
cười. Lần đầu tiên gặp mặt là bởi vì mình nhận ra thân phận gián điệp của
nàng.
Cũng bởi vì có chuyện ở trước cửa thành Bắc Đấu Thành, mới có nhiều gút mắc
như hiện nay.
– Thật ra ta vẫn luôn tin tưởng ngươi sẽ đến. Nhưng ta đã đợi rất lâu, vẫn
đợi không được ngươi. Ta nghĩ ngươi không tới. Sau đó lại cảm thấy ngươi không
có khả năng không đến. Ta cảm thấy ngươi không đến, nguyên nhân chỉ có một. Đó
chính là ngươi đã chết, chết từ hơn tám tháng trước!
Nguyệt Lâm Sa khẽ nói, đặc biệt quyến luyến nhìn mặt Vu Nhai. Hơn tám tháng
trước chính là thời gian Bách tộc đại chiến với dân Cổ Duệ Thần Vương. Lúc đó
Nguyệt Lâm Sa muốn chạy tới Bách tộc, kết quả lại bị Băng Tuyết Ma Vương bắt
đến nơi này.
Giọng nói của nàng rất khẽ, nào có phong thái muốn làm nữ đế trước đó. Hơn tám
tháng này đã mài mòn rất nhiều nhuệ khí của nàng.
– Tiểu binh vô địch như ta đây làm sao chết được? Chỉ có điều nói rất dài
dòng. Mãi đến gần đây ta mới biết được tin tức nàng mất tích. Ta tiến vào Ma
Uyên cũng chỉ nhờ vào vận khí. Nhưng thật không nghĩ tới nàng bị nhốt ở chỗ
này. Thôi đi, chờ bao giờ có thời gian rãnh rỗi hãy nói sau. Hiện tại hình như
không phải là lúc nói chuyện.
Vu Nhai thở dài. Lúc đó hắn cũng bị nhốt ở bên trong Lục Thiên Sát Trận, căn
bản không biết Nguyệt Lâm Sa xảy ra chuyện.
Nguyệt Lâm Sa ngẩn người một lát, theo bản năng nhìn xung quanh. Chỉ thấy từng
đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Bất kể là kẻ địch, bằng hữu hoặc là
người xa lạ. Nói chung, ngoại trừ Thủy Tinh và Tiểu Hắc ra, những người khác
đều chỉ có một suy nghĩ. Người này khẳng định chính là người Nguyệt Lâm Sa
thích, là tình nhân bí mật của nàng. Mẹ nó, Nguyệt Lâm Sa đã sớm có người
thích? Hơn nữa còn là người trẻ tuổi kinh khủng như vậy. Được rồi, cũng chỉ có
người trẻ tuổi có thực lực khủng bố như vậy mới xứng với nàng.
Chỉ có điều con mẹ nó, Ngụy Linh không phải luôn nhìn Vưu Y Nhi chảy nước
miếng sao? Hình như hắn cùng Vưu Y Nhi cũng có quan hệ hết sức mập mờ. Trời ạ,
nam nhân này thật đúng là đáng đánh. Đương nhiên, đánh không được hắn!
Không thiếu ngời trước đó có biết gia hỏa gọi là Ngụy Linh trong lòng thầm
nghĩ như vậy.
– Thánh Ngân Tinh Trận, mở. Bắt lấy bọn họ…
Băng Tuyết Ma Vương không có tâm lý tò mò về chuyện của người khác. Hiện tại
trong mắt hắn chỉ có Ma Uyên. Khi nhìn thấy Nguyệt Lâm Sa được cứu ra, hắn chỉ
kinh ngạc một chút, sau đó trực tiếp hạ lệnh. Đám thủ hạ Thần cấp của hắn vừa
nhận được mệnh lệnh, trong nháy mắt, hai Thiên Lạc Tinh Trận biến thành bốn
tinh trận nhỏ. Mỗi tinh trận do năm người tạo thành. Đó cũng chính là Thánh
Ngân Tinh Trận, cũng là theo vị trí sao nhỏ trên bầu trời đại lục Thần Huyền.
Thánh Ngân Tinh Trận, tinh trận mang tính công kích… Trong nháy mắt, có một
tinh trận xông về Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa. Ba Thánh Ngân Tinh Trận còn lại
tiếp tục lưu lại tạo thành vỏ rùa. Nhưng Thánh Ngân Tinh Trận là loại công
kích, có thể trở thành vỏ rùa sao?
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế và đám đại cao thủ cảm thấy nghi ngờ. Nhưng rất nhanh
bọn họ đã thấy ba Thánh Ngân Tinh Trận liên kết với nhau. Không ngờ là trận
trong trận. Thánh Ngân Tinh Trận là loại công kích, nhưng ba Thánh Ngân Tinh
Trận tổ hợp lại cùng một chỗ trở thành phòng ngự. Tuy rằng lực lượng phòng ngự
giảm xuống không ít, nhưng để ngăn cản hai Thần Vương, như vẫn là đủ rồi. Băng
Tuyết Ma Vương thật đáng sợ!
– Công chúa cẩn thận.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Đại quốc sư không để ý xem đây là tinh trận gì. Bây giờ hắn đang lo lắng cho
Nguyệt Lâm Sa. Chỉ có điều đáng tiếc, sự quan tâm của đại quốc sư lại không
được Nguyệt Lâm Sa đáp lại. Nguyệt Lâm Sa vẫn giống như kẻ ngốc ngây người
nhìn Vu Nhai:
– Nhưng ta muốn nói với ngươi bây giờ.
Nguyệt Lâm Sa nhìn về phía Vu Nhai nói. Dường như mọi tình huống phía ngoài
không có liên quan gì với nàng. Trong mắt của nàng chỉ có Vu Nhai.
Thật ra Nguyệt Lâm Sa vốn không nên si ngốc như thế. Nhưng ngươi thử bị nhốt
tám chín tháng thử xem? Đặc biệt là khi người yêu của ngươi đột nhiên xuất
hiện, đồng thời cứu ngươi, ngươi còn có thể bình tĩnh được nữa sao? Ngươi còn
có thể kiêu ngạo giống như trước đây sao?
Hiện tại Nguyệt Lâm Sa đã bảo công chúa kiêu ngạo, rụt rè và vinh quang trước
kia đi gặp quỷ.
– Nhưng bây giờ hình như phải đánh một chút đã? Còn phải nhanh chóng cứu
người.
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái nói.
Xông tới chính là năm cấp Thần Tướng đã tạo thành tổ hợp ma pháp trận. Phía
dưới còn có một Băng Tuyết Ma Vương khủng khiếp. Hắn sao có thể nói chuyện yêu
đương đuọc? Lại nói, còn có vợ cả Thủy Tinh ở phía dưới nhìn. Tuy rằng vợ cả
Thủy Tinh đối với Nguyệt Lâm Sa có vẻ đã sớm chuẩn bị tâm lý. Nhưng ở trước
mặt nàng cùng một nữ nhân khác tình chàng ý thiếp, vẫn có chút không tốt lắm
đâu.
– Đúng vậy, còn phải cứu người.
Nguyệt Lâm Sa có vẻ như cũng học được bộ dạng ngây ngô tự nhiên của Thôn Thiên
Kiếm Linh, thoáng trừng mắt, sau đó mới phản ứng lại. Nàng nhìn về phía những
thành viên của đoàn ủng hộ công chúa xung quanh nói:
– Xin lỗi các ngươi. Ta hiện tại tới cứu các ngươi.
Giọng nói của nàng vẫn nhẹ nhàng sâu kín. Dường như ngoại trừ Vu Nhai ra, nàng
đối bất kỳ ai khác cũng chỉ thờ ơ. Nhưng tương phản một cách mãnh liệt với
giọng của nàng. Chỉ thấy nàng không có bất kỳ động tác gì, dùng đầu ngón chân
nhẹ nhàng điểm ở trên ma pháp trận dưới thân nàng, cũng chính là phía trên ma
pháp trận đã vây khốn nàng trước đó. Sau đó ma lực chấn động. Trong phút chốc,
ma pháp trận sáng ngời…
Sau đó, chỉ cần là cao thủ thực lực đã ngoài Thánh cấp đều có thể nhìn thấy rõ
ràng. Toàn bộ ký hiệu trên ma pháp trận đang nghịch chuyển. Những thành viên
trong đoàn ủng hộ công chúa bị nhốt ở trong trận bị bắn đến phía trên ma pháp
trận. Nói cách khác, trong nháy mắt bọn họ đã được giải thoát.
– Cái gì? Không thể như vậy được. Đây chính là trận pháp của Ma Uyên.
Con ngươi ngân sắc của Băng Tuyết Ma Vương thoáng co lại.
– Tiểu binh, có thể thả năm mươi người trong tiểu thế giới Binh Linh của
ngươi ra trước được không?
Nguyệt Lâm Sa căn bản không để ý tới Băng Tuyết Ma Vương phía dưới, mà lại
nhìn Vu Nhai nói. Vu Nhai có phần không hiểu nổi Nguyệt Lâm Sa muốn làm gì,
nhưng vẫn rất nghe lời thả năm mươi người kia ra.