Thật ra, ta đã sớm giúp ngươi vạch kế hoạch… Hì hì, Minh bà bà vốn chính là
người của đế quốc Ma Pháp, hơn nữa còn là người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế ở
phía đông gần chúng ta. Ta có thể cùng Minh bà bà về nhà nàng trước, sau đó
nghĩ biện pháp mượn lực lượng của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế điều tra tin tức của
Nguyệt Lâm Sa. Ngươi, cứ dựa theo suy nghĩ của ngươi…
Thủy Tinh đột nhiên lấy địa đồ ra, nói.
Vu Nhai ngẩn người. Hắn chẳng thể ngờ được, Thủy Tinh không ngờ lại giúp hắn
vạch kế hoạch như vậy?
Chỉ có điều, hai người tuy rằng còn không có đột phá một bước cuối cùng kia,
nhưng cũng coi như là lão phu lão thê. Cho nên hắn sẽ không khách sáo.
Vu Nhai trầm ngâm một lát nói:
– Gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Minh bà bà là người của bọn họ sao? Không có vấn
đề gì chứ?
– Minh bà bà không phải là thành viên dòng chính của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế,
chỉ là chi thứ. Không mấy được coi trọng. Nhưng lấy thiên phú của tiền bối đã
từ từ quật khởi, đã từng được coi là thế hệ thiên tài, thậm chí còn từng gia
nhập Quang Minh Thần Điện.
– Nhưng sau đó, tiền bối lại phát hiện ra phía sau Quang Minh Thần Điện cũng
có các loại chuyện khiến cho người ta buồn nôn. Cho nên tiền bối mới rời khỏi
Quang Minh Thần Điện. Đồng thời bởi vì hành vi đó của tiền bối, gia tộc mới bỏ
mặc tiền bối, không coi trọng. Tiền bối đối với gia tộc vốn cũng không có quá
nhiều tình cảm. Trưởng thành ở một nơi nguy hiểm như vậy, dần dần, tiền bối
thích tính tình ngay thẳng của những người trong đế quốc Huyền Binh…
– Sau đó, tiền bối lấy thân phận của Huyền Binh Giả đi tới đế quốc Huyền
Binh. Ngươi xem, Minh bà bà cũng tồn tại ma vũ song tu, chính là vì trước khi
đi tới đế quốc Huyền Binh. Sau khi tới đế quốc Huyền Binh, cơ hội tiền bối có
thể về nhà lại càng ít… Nói cách khác, nàng cùng gia tộc Mạc Luân Tạp Đế nếu
không thù cũng không có oán. Hơn nữa, gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng muốn tranh
bá đại lục. Đột nhiên gia tộc có một vị ma pháp quang minh sư cấp Thần Tướng,
bọn họ nhất định sẽ trọng dụng. Ta còn là đệ tử của tiền bối.
Thủy Tinh giới thiệu sơ qua thân thế và cuộc sống của Minh bà bà lúc trước.
Lúc này, Vu Nhai mới biết được, hóa ra Minh bà bà vốn là người của đế quốc Ma
Pháp. Chỉ có điều nếu như nàng đã ra ở gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, vì sao lại
thấy tiền sáng mắt như vậy? Lẽ nào trước đây, nàng bị tiền làm cho gần chết?
A, Vu Nhai lười suy nghĩ nhiều về chuyện riêng tư của người ta. Vu Nhai còn
muốn nói gì đó, nhưng Thủy Tinh lại nói:
– Yên tâm đi, Minh bà bà cũng không nổi danh. Đặc biệt là ở đế quốc Ma Pháp.
Cho dù là người quen tiền bối cũng biết nàng là ma vũ song tu. Lần này tiền
bối trở lại với thân phận ma pháp sư quang minh, ngươi cũng không cần lo lắng
sự an nguy của ta. Ta sẽ dẫn theo Tiểu Hắc. Có Tiểu Hắc ở bên cạnh, sợ rằng
trên đại lục này không có mấy người có thể gây tổn thương được ta. Huống gì,
gia tộc Mạc Luân Tạp Đế là ở phía đông của đế quốc Ma Pháp, cách chỗ chúng ta
rất gần.
– Ta đã thương lượng với Mượn kiếm huynh về kế hoạch này. Nhân tiện có thể
mượn cơ hội này, giúp Mượn kiếm huynh lập mạng lưới tình báo ở đế quốc Ma
Pháp.
Thủy Tinh nói xong, lại kéo Mượn kiếm huynh ra. Hiển nhiên nàng sợ Vu Nhai lo
lắng cho nàng.
– Nàng đã vạch kỹ chuyện kế hoạch, ta còn có thể nói được gì nữa.
Vu Nhai cười khổ.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Quả thực, có Tiểu Hắc ở bên cạnh, trừ phi là cao thủ Thần Vương, không ai động
được tới Thủy Tinh. Hơn nữa, Thủy Tinh làm như vậy còn tinh diệu hơn so với
mình. Chính là đánh vào gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, mở rộng mạng lưới tình báo.
Hơn nữa, có gia tộc Mạc Luân Tạp Đế giúp đỡ, nói không chừng có thể tìm được
Nguyệt Lâm Sa nhanh hơn. Mình tối đa chỉ là đi âm thầm điều tra mà thôi.
Cùng lắm chính là lợi dụng lực lượng U Linh Kiếm Các của Độc Cô gia.
Còn có một vài điểm khác chính là, nếu như mình thật sự cứu được Nguyệt Lâm Sa
ra, như vậy lấy uy vọng, sợ rằng có thể kết thúc cuộc tranh đấu nội bộ trong
hoàng tộc, leo lên cao. Nói không chừng đế quốc Ma Pháp cũng sẽ không loạn
giống như bây giờ. Thủy Tinh và Minh bà bà ở bên trong gia tộc Mạc Luân Tạp
Đế… Vậy cũng là từng bước phòng ngừa chu đáo. Suy nghĩ một chút, Vu Nhai
nói: ”
– Chuyện này còn phải vạch kế hoạch lại một chút.
– Ừ, đúng vậy. Chuyện của gia chủ Độc Cô thì phải làm sao bây giờ?
Thủy Tinh gật đầu, sau đó lại nói.
– Ta cũng không biết. Sợ rằng chỉ có thể chờ tới khi trên phương diện sát
trận ta thật có thể đạt được mức độ tùy ý khống chế Lục Thiên Sát Trận, mới có
khả năng cứu gia chủ ra. Thật không nghĩ tới, vào lúc đó Độc Cô gia chủ lại
bất ngờ mạo hiểm tới cứu ta.
Vu Nhai nghe được bốn chữ Độc Cô gia chủ vẫn còn có chút lạnh lùng không
quyết. Thật không có cách nào. Trong ngày giành được đại thắng, Độc Cô Thanh
Hải và người Độc Cô gia liền tìm hắn, nói gia chủ có khả năng cũng bị nhốt ở
bên trong Lục Thiên Sát Trận. Bọn họ muốn Vu Nhai nghĩ biện pháp cứu người.
Nhưng Vu Nhai có thể có biện pháp gì. Tuy nói ở trên phương diện Lục Thiên Sát
Trận, hắn xem như thật sự không tệ, nhưng còn kém xa. Muốn thật sự hóa giải
được toàn bộ Lục Thiên Sát Trận nói không chừng phải tốn thêm mấy năm. Bởi
vậy, tạm thời phải chờ tới lúc hắn học hết Lục Thiên Sát Trận rồi mới nói
sau…
Đương nhiên, gia chủ người ta có lòng tốt cứu mình, mình không có khả năng
không để ý tới. Trong lòng hắn vẫn rất cảm động. Hắn phán đoán vị trí Độc Cô
gia chủ có khả năng bị nhốt, sau đó vội vàng đến xem. Đương nhiên, phải bắt
tay vào làm xong lại đi.
Vu Nhai hận không được tu luyện ra một phân thân.
Cứ như vậy, ngày lại ngày trôi qua. Tạm thời liên minh bách tộc đã không có
chiến tranh, nghỉ ngơi lấy lại sức, bình tĩnh trở lại. Nhưng bên trong Bách
tộc lại không an tĩnh. Các loại công trình đang bắt đầu. Chủ yếu vẫn là sửa
đường, tu sửa tuyến phòng ngự và khai phá tuyệt địa…
Cấp Thần Tướng và Thánh cấp đều đang không ngừng thăm dò các tuyệt địa.
Nhiệm vụ tiếp theo chính là: Đúng vậy, nếu như so sánh tuyệt địa với sao, như
vậy “Đường” chính là một đường cong nối liền các sao, khiến các sao liên kết
thành một “Chòm sao” cực lớn. A, hiện tại tuyến đường của “Chòm sao” này trên
cơ bản đã được định ra. Chuyện phân công cho trên dưới Bách tộc cũng như chức
quan cơ bản đã hoàn thành. Vu Nhai cuối cùng có thể thanh nhàn một chút.
Hắc, Bách tộc cũng vì vậy mà có hệ thống vận hành của riêng mình.
Đây mới chỉ là bước đầu. Vẫn còn rất nhiều nơi cần hoàn thiện. Những điều này
cũng không cần Vu Nhai để ý tới.
Lúc này đã cách thời điểm đại thắng 20 ngày. Tròn hai mươi ngày bận rộn, hai
mươi ngày không chợp mắt. Vu Nhai không nhịn được ai oán than một tiếng. Sau
đó hắn liền chạy tới trong phòng Dạ Tình, ngả đầu xuống ngủ. Dạ Tình sợ rằng
gia hỏa thối này cuối cùng sẽ làm gì đó với nàng, thoáng cái liền khẩn trương
và mong đợi.