Dị Thế Tà Quân

Chương 767: Trường sinh có thể sao?

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“ Phụ thân, người nghỉ ngơi một lúc đi, người đã ba ngày ba đêm không có nghỉ
ngơi rồi, tiếp tục như vậy làm sao có thể chịu được ?” Hàn Yên Dao lo lắng
nói.” Tin tức về Tuyết Yên vẫn không có, ta làm sao yên tâm mà nghỉ ngơi cho
được?” Quân Chiến Thiên thở dài một tiếng nói:” là một nữ tử thật tốt..”

Đám người Đông Phương Vấn Tâm đồng thời gật đầu trên mặt xuất hiện vẻ mặt u
sầu lo lắng. Đúng vậy tin tức về Mai Tuyết Yên một khi chưa xác định cho dù là
ai cũng không yên tâm đi nghỉ ngơi. Thân ảnh Quân Mạc Tà rút cuộc cũng xuất
hiện trước đại môn Quân gia.

Sớm đã vậy quanh chỗ này đám người Hạc Trùng Tiêu, Hùng Khai Sơn nhất thời như
ong vỡ tổ xông tới, tranh nhau nói mỗi người đều có vẻ mặt vội vàng phức tạp,
rồi hỗn loạn thẫm đẫm nồng ý lo lắng, chỉ e không nghe được nguyên bản tin
tức.

Mỗi người hầu hết đều phát ra ánh mắt lo lắng từ nội tâm nhìn Quân Mạc Tà ,
càng không có ít nhóm thú vương chưa hóa hình dáng người thô kệch to lớn như
thiết tháp mà nước mắt nước mũi hỏi …” Tỷ phu đại tỷ… Nàng thế nào?” tỷ phu
ngài đã trở lại đại tỷ đâu?” Tỷ phu, đại tỷ nàng hiện tại như thế nào? Có bị
thương nặng không? Có thể trở về nhanh không?”Đại tỷ của ta đâu? Vì sao chưa
cùng tỷ phu trở về?” “Chúng ta không thể không có đại tỷ a! Tỷ phu…”

Ở đoạn thời giai trước trong thời gian chuẩn bị Mai Tuyết Yên đã ra lệnh mệnh
lệnh của Quân Mạc Tà các huynh để Thiên Phạt sâm lâm trăm triệu lần không được
chống lại!

Chứng kiến lời nhắn này mọi người trong lòng đều nặng trịch, loại tin nhắn này
đã lộ ra một điềm xấu đã được báo trước! Rồi suy nghĩ tới trận chiến đêm hôm
đó càng làm cho người ta lòng như lửa đốt. bây giờ nhìn Quân Mạc Tà một mình
trở về không khỏi khiến cho người ta lo lắng.

Mắt thấy được tình cảm của đám hán tử to lớn này không có chút che dấu lộ ra
vẻ lo lắng thân thiết. Quân Mạc Tà trong lòng bỗng dâng lên một cỗ cảm động,
ai nói huyền thú lãnh huyết, ai nói huyền thú không có tình, cảm tình của
huyền thú mới là tối chân thành tha thiết, dáng quý lại càng không che dấu.
Tuyết Yên a ngươi có một đám huynh để tỷ muội như thế này thật đáng để tự hào.

Cứ coi như chúng ta không có tình cảm đi thì với đám huynh đệ như thế này ta
sẽ cũng hết sức! người cùng huyền thú quả thật không xứng đôi, huyền thú không
bao giờ che dấu còn nhân loại kia thì đủ mưu mẹo nham hiển. mang ra so sánh
nhân loại có nhiều người còn không bằng cầm thú.

“ Mọi người yên tâm đại tỷ các ngươi lần này quả thật thương thế trầm trọng
bất quá ta đã cữu chữa tính mạng đã không còn đáng ngại. bất quá Tuyết Yên lần
này dính tổn thương quá nặng khó giải quyết ta đã đưa đến nơi ở sư phụ ta nhờ
lão nhân gia chữa thương cho nàng. Sư phụ đã bảo không có điều gì đáng ngại
chỉ cần thời gian điều dưỡng sẽ khỏi, mọi người không cần phải sốt ruột, ta sẽ
tùy thời đem tin tức khôi phục của đại tỷ thông tri cho các ngươi! Bất quá
đoạn dưỡng thương này thời gian rất dài vô cùng trọng yếu nên nàng không thể
gặp mặt mọi người.” Quân Mạc Tà cố gắng nói sao để cho mọi người có thể an
tâm.

“A! ! Vạn tuế! Đại tỷ không có việc gì a, ta nói tỷ phu thần thông quảng đại,
cho dù là Thánh Vương đan cũng có thể ứng phó, ha ha ha…” Hùng Khai Sơn mạnh
mẽ nhảy dựng lên, cười toe toét miệng rộng, nhất thời vui vẻ ra mặt.

“Thật tốt quá tốt, tỷ phu vạn tuế! Sư phụ tỷ phu thật sự là người tốt a! Ta
được nhìn thấy lão nhân gia , thề nhất định phải lạy lão nhân gia đủ mười vạn
cái khấu đầu! Đã lo liệu không có việc gì vậy… Ha ha ha… Ô ô…” Hồ Liệt
Địa vừa khóc vừa cười.

Đám huyền thú nghe được tin tức này trong lòng cũng nhất thời cao hứng, nhưng
lo lắng phía trước nhất thời trở thanh hư không, mừng như điên

Chúng thú tề khiếu thanh động Thiên Hương!

: ha ha ha Hổ Vương, không nhớ rõ mỗi lần đại tỷ đều bắt ngươi khai đao sao?
Còn Hùng lão tứ nhìn ngươi hăng hái đại tỷ liền đá đít ngươi mấy cái sao. Hãy
chờ xem đại tỷ đi vắng là truyện không vui của Thiên Phạt sâm lâm , chờ đại tỷ
trở về thu thập các ngươi như thế nào, để lúc đó mọi người chúng ta liền được
xem náo nhiệt, ai cũng không giúp hai ngươi nói hộ!”

Hạc Trùng Tiêu xoa nhé ánh mắt vì che dấu cảm xéc vui mừng mà kích động rơi
nước mắt, giờ khắc này. Hòn đá đè nặng trong tâm trí rút cuộc cũng được thả
xuống, không khỏi trêu ghẹo Hùng Khai Sơn hai người.

“ Hừ đánh hai cái mắng hai câu có tính là cái gì, đấy là đại tỷ đang huấn
luyện chúng ta, chứng minh đại tỷ quan tâm đến chúng ta, còn muốn chăm sóc
chúng ta. Chúng ta vui, chúng ta mừng ngươi quản được sao? Hạc lão tam ngươi
bị đại tỷ giáo huấn cũng không ít a. lão tam đừng nói lão Tứ tất cả mọi người
giống nhau. Nếu Thiên Phạt sâm lâm bị việc gì không tốt chờ đại tỷ về xem
ngươi có thể chạy trốn sao? Cư nhiên có thể vui sướng khi người ta gắp họa!
Hùng Khai Sơn châm biếm lại không để yếu thế hơn. “ đại tỷ đúng là thông
thường còn để lại cho ta mặt mũi, nào giống như các ngươi” Hạc Trùng Tiêu
phụng phịu liếc mắt nhìn.

“ Tới địa ngục đi, cho ngươi mặt mũi? Ngày đó ngươi bị đại tỷ đánh ngươi chạy
quanh Thiên Phạt sâm lâm xin tha, mọi người ai mà lại không thấy được? đại tỷ
quả là lưu lại cho ngươi mặt mũi a! quả là kinh thiên động đia a…” Hổ vương
cười ha ha: Huyền Hạc da mặt chính là dày a! chẳng thể trách sao lại có thẻ
làm lão tam được, điểm ấy Hổ Vương theo không kịp a…”

“ Lần đó là ngoài ý muốn! lần đó… ta ta ta không tha cho các ngươi. Hạc Trùng
Tiêu đuổi lý rút cuộc thẹn quá hóa giận nhảy lên vung tay nhất thời làm ba
người một đống.

Cỗ cảm xúc vui sướng này lây nhiễm vào trong mỗi người Quân gia, nơi nơi đều
vui vẻ ra mặt ngao ô ngao ô các loại tiếng kêu, phô thiên cái địa vang
lên,giống như tiếng xóng biển khơi xa xa vang lên.

Những người khác trong Quân gia tuy bị tiếng kêu giống như ngựa hý chấn động
choáng váng đầu óc, hoa mắt nhưng lại cũng đều là vẻ mặt an tâm tươi cười. Rốt
cục… Không có việc gì! Ông trời phù hộ!

Liên nhường cho bọn họ ầm ĩ một trần đi. Tuy rằng có chút khó chịu nhưng là
nhìn thấy cao hứng a…

Quân Mạc Tà thoải mái cười, nhưng trong lòng âm thầm hạ quyết tâm. Tuyết Yên
ta nhất định không tiếc mọi thứ cũng nhanh chóng khôi phục cho nàng. Trờ về
với các huynh đệ… tình cảm bọn họ dành cho nàng nửa điểm giả dối cũng không có
a…

Ta thật sự cao hứng thay cho ngươi! Cũng là vì chính mình vui vẻ, bọn họ là
hảo huynh đệ của ngươi cũng chính là hảo huynh đệ của Quân Mạc Tà ta! Lại cùng
đám Hạc Trùng Tiêu nở nụ cười một trận nữa. rồi Mạc Tà mới đi vào đại sảnh
tiến vào trong nội thư phòng.

Hắn vừa vào cửa, Quân Chiến Thiên cùng với Quân Vô Ý và đám người Đông Phương
Vấn Tâm liên cảm giác được bộ dạng hôm nay của Quân Mạc Tà có điểm lạ lùng.

Loại cảm giác vi diệu này giống như là trực giác cũng chỉ có người thân mới mơ
hồ cảm thấy.

Ngày hôm nay trên người Quân Mạc Tà thiếu vài phần khiêu thoát, ngược lại có
nhiều thêm vài phần trầm tĩnh, khó có thể hình dung! Thật giống như ngọn núi
lửa trước khi bùng nổ, thật giống như cơn lốc phía trước biển khơi… Tuy rằng
trầm tĩnh, nhưng khó có thể suy đoán!

Trên vẻ mặt của hắn lộ ra vẻ thản nhiên tươi cười nhưng nụ cười đó lại có vài
phần lành lạnh vài phần xơ xác tiêu điều!

Mỗi bước hắn đi giống như tòa núi lửa di động cơ hồ tùy thời có thể nổ tung!

Chứng kiến bộ dạng hắn như thế này mấy người đều không hẹn mà cùng nghĩ đến
lời nói vừa rồi chẳng lẽ Quân Mạc Tà là nói tin giả? Chỉ là vì an ủi đồng thú
Thiên Phạt.

“ Mạc Tà ngươi nói cho nương nghe Tuyết Yên rốt cuộc ra sao? Chúng ta muốn
nghe lời nói thật Đông Phương Vấn Tâm dẫn đầu đặt ra câu hỏi ánh mặt mọi người
đều tập trung lên người Quân Mạc Tà .

“ Tính mạng Tuyết Yên quả thật là không đáng ngại, nàng lần này tổn thương
thật sự quá nặng nề ! Quá nghiêm trọng!” Quân Mạc Tà cười khổ một tiếng nói :
muốn chân chính khổi phục cần một thời gian thật dài thật dài a!”

Quân Mạc Tà trong mắt khó có thể che dấu được ánh mắt đau xót. Mai Tuyết Yên
lúc này đây giai vị trực tiếp rơi xuống cảnh giới nhất giai huyền thú. Nếu đợi
quay về thực lực tứ cấp Tôn Giả như trước. ngay cả khi có Hồng Quân tháp phụ
trợ chỉ sợ cũng là cần rất nhiều thời gian dù nói xa xa không hạn định cũng
không đủ. Buồn chán khiến cho còn người ta không thể chịu đựng được!

Thực lực trước đây của Mai Tuyết Yên là mấy trăm năm tích lũy! Một khi tan
biến hết muốn quay trở lại nói dễ hơn làm?

Nếu bi quan một chút, thì mọi người Quân gia vị tất đã có thể nhìn thấy hóa
thân của Mai Tuyết Yên một lần nữa, mọi người ở đây có ai là trường thọ được
đâu

Nghĩ đến đây, Quân Mạc Tà trong đầu chợt lóe lên linh quang, nháy mắt nghĩ tới
một việc: Cửu U là đệ nhất thiểu ở trên phiến đại lục này. Cửu u có chin mươi
chin lão bà! Thời gian tới Địa Cầu, hắn cũng mơ hồ nói rõ, các lão bà đó tựa
hồ cũng đi theo hắn … Bởi vì lúc ấy có một câu: các lão bà tu vi vẫn chưa
tới, đành ở lại đợi vài năm…

Như vậy hắn cũng nhóm lão bà đó đều là bản thổ nhân sĩ của Huyền Huyền đại
lục, cũng gia gia của mình và mẫu thân tam thúc giống nhau, làm sao có thể đi
theo hắn sống quá vạn năm. Chẳng lẽ trong chuyện này có bí quyết gì?

Quân Mạc Tà chỉ trong chốc lát thoáng lâm vào trầm tư trường sinh có thể sao?
Từ giờ khắc này bắt đầu Quân Mạc Tà đột nhiên lại them một tâm sự…

“ Chỉ cần tính mạng không sao là tốt rồi, đây cũng là tin tức tốt nhất!” Đông
Phương Vấn Tâm thở phào nhẹ nhàng nói:” Mạc Tà bất kể như thế nào, ngươi cả
đời này cho dù là trăm triệu năm cũng không được phụ một mảng tình ý của Tuyết
Yên đối với ngươi! Nếu không vi nương sẽ không bỏ qua cho ngươi! Đông Phương
Vấn Tâm trong lòng lộ ra một mảng áy náy.

Dù sao ngày đó Mai Tuyết Yên cũng là vì mình mới nảy sinh ý định cùng Thánh
Giả quyết đấu! Điều này khiến cho nội tâm nàng cảm động vừa là lo lắng lại áy
này! Vì chính mình mà liên lụy con dâu…” Ta sẽ!” Quân Mạc Tà kiên đinh gật
dầu. con ngươi tỏa người ánh sáng kiến định.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận