Đột nhiên, thân ảnh lục y thiếu nữ lóe lên, trong tay áo bắn ra một đoạn xích
dài màu xanh biếc, cuốn tới một đầu thất sắc ưng lôi xuống, khi đầu ưng này
rơi trên mặt đất, đầu của nó đã bị bẻ gãy, giãy giãy hai cái liền lăn ra chết.
Quân Mạc Tà thấy rõ ràng khi đầu thất sắc ưng này lao xuống, nó chỉ làm ra
động tác há mồm nhưng lại không phun ra nọc độc, Hiển nhiên này đầu ưng này có
ý đùa giỡn, lòng dạ hẹp hòi, không ngờ bị lục y thiếu nữ phát hiện, còn chưa
kịp bay lên đã bị tóm lôi xuống.
Xem ra không chỉ có loài người là có thủ đoạn trộm cắp, trong đám huyền thú
cũng xuất hiện tình huống này a. Quân Mạc Tà cảm thán nghĩ thầm.
Trong miệng lục y thiếu nữ dồn dập phát ra vài âm tiết. Trên khuôn mặt đẹp
xuất hiện vẻ nổi giận. Làm như cảnh cáo đám thú còn lại. Quân Mạc Tà rõ ràng
chứng kiến, bất kể là độc thú trên bầu trời hay là trên mặt đất đồng thời run
lẩy bẩy.
Quả nhiên là Thú Vương!
Trừ phi là Thú Vương ra, còn có người nào có thể lực chấn nhiếp lớn như vậy?
Mấy ngàn đầu độc vật đồng thời xuất hiện tại một mảnh đất Thiên Tà Vạn Độc
quả, tạo thành một đống dày đặc ngay cả không khí cũng mờ mịt nồng nặc.
Thế nhưng khi quả tử chậm rãi biến thành màu hồng phấn, đủ mọi loại màu nọc
độc đã tích xúc đủ lúc này cũng phai dần, chậm rãi biến thành màu xẫm, dần dần
biến thành màu đất, trong khoảng thời gian ngắn đã bị quả tử hấp thu sạch!
Quả thực chính là dang tiến hành lần lột xác biến màu thứ ba, màu hồng phấn
óng ánh!
Thế nhưng một mảnh thổ địa dần dần biến đổi thành màu lam nhạt, mắt thường
không cách nào nhận ra.
Nhanh quá, đã chuẩn bị biến sắc lần ba rồi à! Quân Mạc Tà lắp bắp kinh hãi!
Lục y thiếu nữ mở môi gào thét, đám thú phi hành trên bầu trời lại lần nữa thi
nhau lao xuống.
Ba lượt như thế, quả thực đã thành công biến quả tử thành màu vàng, nhưng mà
mấy vạn phi hành huyền thú trên bầu trời giờ khắc này đã không còn một con!
Dưới sự chỉ huy của lục y thiếu nữ, huyền thú trên mặt đất bắt đầu cẩn thận
phun nọc độc!
Theo mỗi một lần quả tử biến sắc, thần sắc trên mặt lục y thiếu nữ lại khẩn
trương thêm một phần, cũng càng lúc càng vui. Lưu quang trên quả tử này cơ hồ
trần ngập các loại màu sắc, Thiên Tà Vạn Độc quả rốt cục cũng biến thành màu
tím nhàn nhạt.
Mà lúc này đây, đám độc thú trên mặt đất cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ,
phun xong nọc độc!
– Nguy hiểm thật!
Lục y thiếu nữ vỗ nhẹ nhẹ lên lồng ngực, bộ dáng cực kỳ đáng yêu lè lưỡi.
“Nguy hiểm thật! Thiếu chút nữa không đủ!” Đồng thời mấy chữ này cũng hiển
hiện lên trong lòng Quân Mạc Tà. Hai người một ở ngoài sáng một ở trong tối
đồng thời thở dài một hơi!
Quân đại thiếu cùng lục y thiếu nữ hai người cơ hồ gần như cảm giác thời gian
chờ đợi lúc này một giây giống như một năm vậy.
Thiên Tà Vạn Độc quả lại lần nữa lột xác!
Tử kim sắc!
Thiên Tà Vạn Độc quả rốt cục cũng biến thành màu tử kim!
Điều này nói lên việc Thiên Tà Vạn Độc quả sắp tới giai đoạn chín muồi!
Lúc này tại chỗ Thiên Tà Vạn Độc quả phát ra hào quang sáng chói như vì sao,
phảng phất giống như những vì sao long lanh trong bầu trời đêm, đột nhiên
buông xuống Thiên Phạt sâm lâm vậy!
Giờ khắc mỹ lệ không gì sánh kịp này, không cách nào có thể dùng văn từ hình
dung được!
Tựa như một vị quân vương kiêu ngạo dùng ánh mắt ung dung quan sát chúng sinh!
Tuy chỉ trong phút chốc ngắn ngủn, thế nhưng Quân Mạc Tà dám đảm bảo, cả đời
mình vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này!
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi tuyệt phẩm Thiên Tà Vạn Độc quả chín muồi
xuất hiện, không gian bỗng trở nên dị thường mĩ lệ!
Trên mặt lục y thiếu nữ càng hiện lên thần sắc mê say tới cực điểm, nhìn thiên
phạt đệ nhất Thánh quả, trong đôi mắt không nhịn được mà tản mát ra sắc thái
cuồng nhiệt! Chỉ cần thu lại quả Thiên Tà Vạn Độc quả này, bỏ vào trong hộp
Huyền Hỉ, chờ khi lão đại xuất quan, mấy vị huynh đệ có hi vọng đột phá cửu
cấp đỉnh phong, chính thức bước vào cấp mười a!
Mặc dù quá trình này tồn tại hung hiểm cửu tử nhất sinh! Thế nhưng nàng vẫn
như cũ muốn nếm thử. Hơn nữa cho dù có bị bạo thể cũng tuyệt không hối hận!
Chính như phán đoán của Quân đại thiếu, lục y thiếu nữ này chính là một trong
những Thú Vương đứng thứ chín của thiên phạt, Thú Vương Xà Vương Thiên Tầm!
Nàng nhận nhiệm vụ gian khổ ở đây trông coi Thiên Tà Vạn Độc quả!
Mà một cây Thiên Tà Vạn Độc quả này chính là do Thánh vương thiên phạt đời
trước đã thu xếp sẵn, chế tạo tuyệt độc cốc này, sau đó lại bồi dưỡng đủ loại
độc vật huyền thú, đủ loại thực vật cực độc, cho đến tận ngày nay đã được ba
trăm năm mươi năm!
Ba trăm năm mươi năm chuẩn bị!
Thiên Tà Vạn Độc quả từ khi chính thức nảy mầm đến khi chín muồi, thật ra cũng
chỉ cần tới một năm thời gian, thế như công tác chuẩn bị trước đó trọn vẹn mất
ba trăm năm mươi năm! Hơn nữa, lại là địa phương cực kỳ tiện lợi là Thiên Phạt
sâm lâm này!
Nói đến huyền thú thiên phạt, số lượng có độc cũng không phải là nhiều,
nhiều nhất cũng chỉ là một hai phần mười mà thôi, thế nhưng số lượng lớn như
ngày nay là do Thiên Phạt sâm lâm đã chuẩn bị suốt ba trăm năm mươi năm!
Ba trăm năm mươi năm chuẩn bị này, số lượng huyền thú dự bị cũng lên tới ngàn
vạn con, đời này qua đời khác, có huyền thú thậm chí cả đời cũng không được
chứng kiến hành động vĩ đại này, cuối cùng đành đem nọc độc toàn bộ dự trữ
lại, bản thân lại chết già, thế nhưng đám huyền thú này khi chết cũng muốn
được chôn trên phiến thổ địa này!
Cũng chỉ vì một quả tử!
Chứng kiến thời khắc huy hoàng này, trong lòng lục y thiếu nữ Xà Vương Thiên
Tầm kích động không thôi, nghĩ ba trăm năm mươi năm chuẩn bị, bao nhiêu năm
tân tân khổ khổ cuối cùng cũng chứng kiến thời khắc thành công.
Nàng chậm rãi lấy từ trong lòng ra một cái hộp Huyền Ngọc cực kỳ tinh xảo, sau
đó mở nắp hộp ra, lẳng lặng chờ đợi. Hết thảy cử động đều rất nhẹ nhàng, phảng
phất như làm kinh sợ tới một vật không có tính mạng là Phạt Thiên Thánh Quả
vậy!
Phạt Thiên Thánh Quả phải đợi khi nó tự chín rồi rơi xuống, lúc đó mới chính
thức là chín muồi! Nếu hái sớm dù chỉ một cái nháy mắt cũng không được! Điểm
này, trong lòng Thiên Tầm đã sớm tự nhắc nhở mình trăm ngàn lần.
Ngàn vạn lần không nên nóng lòng, ngàn vạn lần không nên nóng lòng, cẩn thận
nhất định phải cẩn thận.
Rốt cục Phạt Thiên Thánh Quả phóng xạ ra vạn đạo hào quang tử kim sắc, rốt cục
ánh sáng dần dần ảm đạm, một hồi trong không khí bỗng bốc lên mùi thơm nồng,
mang theo một cỗ thanh nhã nâng nâng.
Vương giả chi hương! Không phải nghi ngờ gì, chính là vương giả chi hương!
Phạt Thiên Thánh Quả ở trên đầu cành nhẹ nhàng rung động hai cái, tựa hồ như
lưu luyến chính nơi mà nó đã sinh ra, sau đó, cái cuống đột nhiên héo rũ, hóa
thành một đám tro tàn, mà trong nháy mắt tử kim sắc bắn lên bầu trời tựa như
là lơ lửng trên không trung, rồi rốt cuộc cũng rơi xuống.
Thiên Tầm cực kỳ hưng phấn vội bước lên, đem hộp Huyền Ngọc hứng ở dưới Phạt
Thiên Thánh Quả, mắt thấy quả tử chuẩn bị rơi vào.
Đột nhiên!
Một đôi con mắt xinh đẹp của Xà Vương Thiên Tầm trợn lên hết cỡ, dường như gặp
điều gì đó không thể tin vào mắt mình.
Không có vật gì!
Không hề có vật gì tồn tại!
Thiên tân vạn khổ, mấy trăm năm vất vả trù bị mới đến hồi thu hoạch Phạt Thiên
Thánh Quả, không ngờ nó lại đột ngột thần bí biến mất!
Không có dấu hiệu biến mất, không có bay lên, lại ngay ở trước mắt vị huyền
thú chi vương Xà Vương Thiên Tầm, thực lực có thể so với chí tôn này, tựa như
bốc hơi hòa cùng không khí vậy!
Đây quả thực là chuyện tình không thể tưởng tượng nổi!
Đây là có chuyện gì xảy ra?
Cực độ khiếp sợ, cuối cùng là cảm giác phẫn hận, ảo não không gì sánh kịp. Hộp
Huyền Ngọc trên bàn tay trắng như tuyết của Xà Vương Thiên Tầm bỗng biến mất,
một thoáng thời gian nàng phóng người lên đứng trên ngọn cây, nghiêm nghị
quát:
– Bọn chuột nhắt phương nào dám tới đây giương oai? Thức thời mau mau lăn ra
đây! Bổn vương hảo hảo muốn xem xem người nào dám tới đây làm tên trộm đạo
trộm kết tinh tâm huyết mấy trăm năm của thiên phạt!
Một câu nói ra, khắp Thiên Phạt sâm lâm đồng thời vang vọng, tựa như sóng
triều biển rộng cuồn cuộn tán phát ra ngoài.
Quân Mạc Tà nấp ở một chỗ tối gần đó líu lưỡi, vị Xà Vương này thật là lợi
hại!
Nhưng mà ca ca tuyệt đối sẽ không ra ngoài đâu. Ca ca há lại không biết bà
nương khi phát điên sẽ khó chịu đến mức nào hay sao? Ca sao phải ra để chịu
rủi ro không cần thiết chứ?
Ca không phải người ngu!
Trong bàn tay lạnh toát của hắn đang cầm một vật cực nóng, Phạt Thiên Thánh
Quả tự nhiên là do Quân Đại thiếu gia cướp đi! Trên thực tế, cao nhân khắp
thiên hạ cũng duy có Âm Dương Độn của Quân Đại thiếu gia là có thể thần không
biết quỷ không hay đoạt đi vật ở trước mắt Xà Vương Thiên Tầm, nháy mắt đem
vật mà bản thân mình thèm thuồng nhỏ dãi là Thiên Tà Vạn Độc quả thu vào Hồng
Quân Tháp!
Linh vật thiên địa này không thể thả ra bên ngoài. Mặc dù sử dụng hộp Huyền
Ngọc, cũng chưa chắc có thể bảo tồn lâu dài, thế nhưng Hồng Quân tháp không
thể nghi ngờ là vật ngoại lệ, một khi thả vào cũng tuyệt đối có thể tồn trữ
được vạn năm không hỏng!
Lợi dụng việc này, người chiếm được lợi lớn đương nhiên là Quân Đại thiếu gia!
Thật sự rất thực xin lỗi nha tiểu cô nương, đồ chơi này đối với ca mà nói rất
quan trọng, đành mượn tạm vậy.
Hơn nữa để trong tay các ngươi, hiệu dụng cũng chẳng phát huy được một phần,
quả là đáng tiếc! Như thế chính là phí của trời đó!
Vì để tránh cho thảm kịch phát sinh khiến thần tiên cũng khó chữa, ca đành
phải làm chuyện tốt mà thôi, tiện đường hỗ trợ một phen. Nói là hỗ trợ cũng
không sai, dịch quả này chính là thứ tốt, nhưng nếu không biết cách dùng vào
sẽ dẫn tới tự bạo mà chết, ca lấy đi cũng là cứu các ngươi một mạng a, bản
thân ca chính là người có tâm địa lương thiện, ngươi cũng không cần phải cảm
ơn, việc này chính là việc nghĩa nên làm mà!
Trong lòng Quân Mạc Tà tự chụp cho mình cái mũ là hành hiệp trượng nghĩa đại
nhân đại lượng, cứ tưởng tượng như vậy, cho nên hắn cảm giác mình không phải
là tiểu thâu đi trộm bảo vật, ngược lại biến thành Hoạt Bồ Tát cứu khổ cứu
nạn, nhân sinh cực kỳ tốt đẹp.
Đương nhiên chính hắn là một Hoạt Bồ Tát thế nhưng tạm thời không thích hợp để
lộ diện! Bởi vì nếu vừa lộ mặt, nhất định bị Xà Vương đang ở trạng thái điên
cuồng xé xác.
– Đi ra!
Nhìn bốn phía cũng không có động tĩnh gì, có thể vô thanh vô tức ở trước mắt
mình lấy đi Thánh quả, người này tuyệt không phải là hạng người thường, có đảm
lượng xâm nhập thiên phạt. Có đảm lượng đoạt trọng bảo thiên phạt, thủ đoạn gì
mà hắn chẳng nghĩ ra.
Xà Vương Thiên Tầm phẫn nộ, bên ngoài còn ẩn ẩn vẻ hoảng hốt, đột nhiên quát
một tiếng tựa như sét đánh! Lấy chỗ mà nàng ta đang đứng, tất cả cây cối đồng
loạt tung bay tán loạn!
Với đảm lượng cùng thủ đoạn bực này của Quân Đại thiếu gia gặp tình cảnh như
vậy cũng phải hít một ngụm lãnh khí, cho dù tức giận cũng không cần biểu hiện
ra thực lực rung động như vậy a! Xà Vương quả nhiên không hổ là một trong
những thiên phạt Thú Vương! Nhưng mà cho dù ngươi có hét lớn hơn nữa, ca cũng
không có ra đâu! Nam tử hán đại trượng phu một lời đã nói ra tứ mã nan truy,
nói là làm được! Ngươi gọi đi, tiếp tục gọi lớn lên đi. Nói thật cho ngươi
biết ngươi cho dù có kêu nổ phổi cũng không có tác dụng đâu!