Chu Hằng cũng không tin, phù văn trên người Tào Minh Quang có thể dùng không
bao giờ hết, luôn luôn bảo vệ hắn!
Tào Minh Quang thì lá gan càng ngày càng nhỏ, mỗi khi tiêu hao hết một Thánh
Kim Phù, hắn liền không nhịn được mà trong lòng cả kinh, khoảng cách tử vong
lại gần một chút, thiết thiết thật thật cảm thấy một thanh lợi kiếm đang đặt
trên cổ!
Dưới tình huống như vậy, có người sẽ dũng cảm phản kháng, dù sao khó thoát
khỏi cái chết, không bằng thừa dịp Thánh Kim Phù còn đang có tác dụng, liều
mạng một mất một còn với Chu Hằng!
Nếu hắn thật sự làm như vậy, nói không chừng liền có một đường sinh cơ, bởi vì
sau khi Chu Hằng dùng Lăng Thiên Cửu Thức, linh lực toàn thân bị rút sạch toàn
bộ trong nháy mắt, thời điểm suy yếu nhất!
Lúc này phản kích vô cùng có khả năng sẽ làm Chu Hằng bị thương nặng, nói như
vậy không chừng sau khi Chu Hằng khôi phục một chút linh lực sẽ lựa chọn lấy
Tuệ Tinh Môn rời đi!
Nhưng dũng khí của Tào Minh Quang đã hoàn toàn biến mất, hắn chỉ nghĩ có thể
chạy trốn khỏi truy kích của Chu Hằng.
Chỉ cần có thêm vài ngày, hắn có thể chạy tới Doanh Ngư tinh vực, lão Doanh
Ngư kia không dám không ra tay ngăn cản!
Đây chính là Chân Quân 9 động, muốn ngăn chặn Chu Hằng tuyệt đối không khó!
Ba lần, bốn lần, năm lần, sáu lần!
Chu Hằng đã “giết chết” Tào Minh Quang sáu lần, nhưng đối phương chính là
không chịu hảo hảo mà đi tìm chết, vẫn ngoan cường chạy trốn!
Thật là làm cho người ta thất vọng a!
– Họ Tào, mau tới đại chiến 300 hiệp!
– Lư đại gia chấp ngươi một tay!
– Mặt của Kim Dương nhất mạch đều bị ngươi làm mất hết!
Con lừa đen thì không ngừng khiêu chiến, nhưng Tào Minh Quang hoàn toàn ngoảnh
mặt làm ngơ, chỉ coi mình là kẻ điếc, chính là vùi đầu chạy như điên.
Sắc mặt của Tào Minh Quang cũng càng ngày càng trắng, vốn Thánh Kim Phù cũng
chỉ còn lại có bảy lần sử dụng, bây giờ bị Chu Hằng liên tục chém sáu lần, nói
cách khác, hắn chỉ có thể “chết” một lần nữa!
Hắn rốt cục ý thức được, mình không có khả năng chạy trốn tới Doanh Ngư tinh
vực!
Trước mặt, là tuyệt lộ!
Ý thức được điểm này, Tào Minh Quang rốt cục hung tính đại phát, ngươi không
cho ta sống, ta cũng muốn ngươi chết!
Hắn đột nhiên dừng lại, trợn mắt nhìn Chu Hằng, tràn ngập oán độc nói:
– Chu Hằng, ngươi khinh người quá đáng!
Trong lòng Chu Hằng vừa động, lặng yên nói với con lừa đen:
– Con lừa, giúp ta chút chuyện nhỏ!
– Không có vấn đề!
Con lừa đen lập tức vỗ bộ ngực.
– Một nửa Tinh Hạch của ngươi thuộc về bổn tọa!
– Ta kháo, sao ngươi không đi đoạt a!
– Bổn tọa đang đoạt a!
Chu Hằng lắc đầu, con lừa đê tiện này thật đúng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi
của, hắn không có ý định giằng co với con lừa đen, nhìn về phía Tào Minh
Quang, nói:
– Ngươi muốn giết ta, ta liền giết ngươi. Liền là đơn giản như thế, chưa nói
tới không ức hiếp được người! Hơn nữa, một Chân Quân 5 động như ngươi lại nói
một Hắc Động Vương như ta khi dễ ngươi, không phải là cũng quá mất thân phận
sao!
Toàn thân Tào Minh Quang run run, ngươi có thể xem như Hắc Động Vương sao?
Ngươi con bà nó nếu là Hắc Động Vương đã sớm bị ta giết chết mấy trăm lần rồi,
nào có tư cách đuổi theo cái mông của ta? Nhưng lời này thật sự là rất đả
thương thể diện, rất hao tổn nhuệ khí, hắn nói không nên lời!
Hắn rung trường kiếm lên, nói:
– Ngươi hết lời bức bách, đừng trách ta đồng quy vu tận với ngươi!
Hắn vẫn là không có buông bỏ hy vọng sinh sống, chỉ cần có thể thoát được lần
này, hắn tuyệt không dám hy vọng xa vời sẽ giết chết Chu Hằng để làm cho Đế
Khuyết vui vẻ nữa, vuốt mông ngựa phải tới nông nỗi vứt bỏ tánh mạng, giá phải
trả thật sự quá cao!
Chu Hằng cười lạnh, nói:
– Không nên nói những lời ngây thơ nữa, đừng nói là ngươi, chính là sư phụ
ngươi một ngày nào đó cũng sẽ chết dưới kiếm của ta!
Trong lòng Tào Minh Quang run lên, tên này cũng dám bất kính đối với Thánh
nhân!
Kỳ quái! Tại sao không có trời giáng thần lôi, đánh chết người kia?
Nên biết rằng Thánh nhân chính là tiếp thu thiên địa khí vận mà thành, đại
biểu cho ý chí thiên địa, bất kỳ hành vi nhục mạ Thánh nhân nào cũng sẽ bị
thiên địa khiển trách, đây sớm đã không phải là bí mật gì, mà là chuyện cường
giả Minh giới đều biết
Chém Thánh nhân, chính là chém ý chí thiên địa, đây là đại nghịch bất đạo!
Tại sao thiên địa không phạt?
Chẳng lẽ thiên địa thay đổi?
Sớm không thay đổi, muộn không thay đổi, hết lần này tới lần khác lại vào lúc
này?
Tào Minh Quang phẫn nộ rồi, nếu là thiên địa trừng phạt, nói không chừng liền
có thể giúp hắn xử lý Chu Hằng, ít nhất cũng có thể giúp hắn thoát khốn, nhưng
không ngờ mất tác dụng? Hắn không cam lòng nói:
– Hoặc Thiên, ta muốn chém ngươi! Thạch Dương, ta muốn chém ngươi! Huyết Sát,
ta muốn chém ngươi!
Ầm ầm, thiên địa nổ vang, một đạo thần lôi bỗng dưng hiện ra, đánh tới Tào
Minh Quang!
– A!
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, nửa người Tào Minh Quang đúng là bị chém thành
tro tàn! Cũng may mà hắn là Chân Quân 5 động, vậy cũng chưa chết! Hơn nữa, đây
là ý chí thiên địa trừng phạt, ngay cả Thánh Kim Phù cũng không có tác dụng!
Đây là đương nhiên, Thánh nhân cũng chỉ là thay mặt thiên địa mà đi, mà ý chí
thiên địa vẫn còn ngự trị trên đó!
Tào Minh Quang đau đến tận xương, nhưng hắn càng thêm buồn bực là vì cái gì
hắn nói lời đại bất kính lại bị thiên địa trừng phạt, mà Chu Hằng lại dường
như không có việc gì?
Con bà nó lão trời già cũng thiên vị sao?
Chẳng lẽ, là bởi vì Chu Hằng không có chỉ mặt gọi tên sao?
Chu Hằng cũng ngạc nhiên, giữa thiên địa quả thật có cỗ ý chí sâu xa, nó không
có yêu ghét, sẽ không trừ gian trừ ác, nhưng nhục mạ Thánh nhân sẽ bị Thiên
Phạt, có ý tứ!
Hắn thử lại lần nữa.
– Đế Khuyết ta tất sát! Thạch Dương ta cũng tất sát!
Không phản ứng chút nào!
Ý chí thiên địa giống như điếc, giống như ngủ, căn bản không có để ý truy xét
hắn.
– Ta chửi con mẹ nó chứ!
Tào Minh Quang cuối cùng không kìm nổi mà chửi ầm lên, lão trời già rất thiên
vị, vì cái gì chỉ phạt hắn mà không phạt Chu Hằng?
Chờ một chút!
Trong lòng hắn chợt cả kinh, Hằng Hà nhất mạch đến bây giờ còn chưa có tân
Thánh nhân xuất thế, chẳng lẽ, tân Thánh nhân mới là Chu Hằng hay sao! Nếu Chu
Hằng cũng là Thánh nhân tương lai, như vậy hắn nhục mạ các Thánh nhân khác tự
nhiên không có khả năng bị thiên địa trừng phạt!
Không thấy Hoặc Thiên coi mặt của Thạch Dương trở thành mông mà đánh cũng
không bị thiên địa trừng phạt sao?
Vậy hắn thật sự là tự tìm cái chết!
Lại muốn giết một vị Thánh nhân!
Chính vì Chu Hằng là Thánh nhân tương lai, cho nên đối với sự bất kính của Chu
Hằng mới không có dẫn tới thiên địa trừng phạt, nhất định là như vậy!
Chu Hằng lại không cho là như vậy, hắn tuyệt không thể nào là tân Thánh nhân
của Hằng Hà nhất mạch, bởi vì điểm cuối của hắn tuyệt đối không phải Thánh
nhân!
Lánh loại thành Thánh, vượt qua Thánh nhân!
Quản hắn khỉ gió là nguyên nhân gì, giết!
Chu Hằng mở Tuệ Tinh Môn ra, thân hình nhoáng lên một cái, đã xuất hiện trước
người Tào Minh Quang, chém ra một kiếm!
Ầm!
Không ngoài dự liệu, trên thân Tào Minh Quang lại lóe lên ánh sáng vàng, đã
xuất hiện ở ngoài vạn trượng! Nhưng lần này Tào Minh Quang không có trốn nữa,
mà là quay về phản kích.
Liều mạng!!
Hưu!
Con lừa đen đuổi tới, Chu Hằng thì cưỡi trên thân con lừa đen, thuấn di rời
đi!
Tào Minh Quang sửng sốt, hắn lập tức kịp phản ứng, Chu Hằng muốn chém ra một
kiếm có thể đưa hắn vào chỗ chết, vậy khẳng định cực kỳ hao tổn linh lực, căn
bản không thể nào chém liên tục! Thao, bị bối rối, sớm biết vậy lúc trước hắn
chạy cái rắm a!
Thật ra thì chuyện này không nên trách hắn. Bởi vì Chu Hằng dùng Thủy Tinh
Tiễn có thể làm hắn bị thương nặng, thậm chí đánh giết hắn, có uy hiếp tính
thực chất như vậy, hắn tự nhiên sẽ không hoài nghi Chu Hằng còn có các thủ
đoạn lợi hại khác.
Hắn là tự mình đi vào ngõ cụt, bởi vì dùng Lăng Thiên Cửu Thức chém ra chính
là lực lượng thuần túy, cũng không phải pháp tắc!
Lực sát thương của pháp tắc không liên quan tới cảnh giới, tựa như Hoặc Thiên
ở thế gian có thể đánh giết cường giả đến từ Minh giới! Nhưng lực lượng lại là
liên hệ với cảnh giới!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trái lại đuổi giết Chu Hằng.
Nhưng con lừa đen triển khai phù văn thuấn di, Tào Minh Quang như thế nào đuổi
theo kịp?
Chỉ là một ngày sau đó, người đuổi người trốn lập tức ngược lại!
Chu Hằng đã khôi phục một thành linh lực, đủ để đánh ra Lăng Thiên Cửu Thức!
Nếu không phải hắn không muốn lãng phí tinh khí sinh mệnh của Tào Minh Quang,
hắn thực ra không cần phiền phức như vậy, trực tiếp lấy Thủy Tinh Tiễn đánh
giết thành mảnh vụn là được!
– Chu Hằng! Sư phụ nhất định sẽ giết ngươi, ngươi cũng sống không được bao
lâu!
Sau khi Tào Minh Quang nói ra câu di ngôn này, cuối cùng không có Thánh Kim
Phù cứu tính mạng của hắn nữa, bị hắc kiếm chém rụng đầu!
Cho dù hắn là Chân Quân 5 động, bị Hỗn Độn Khí chém trúng chỗ yếu hại vẫn là
khó thoát khỏi vận mệnh vẫn lạc!
– Đi, chúng ta trở về!
Trước để con lừa đen mang theo hắn chạy đi, Chu Hằng luyện hóa tinh khí sinh
mệnh trong hắc kiếm, nhưng chỗ dùng lớn nhất vẫn là chữa thương, lượng yêu cầu
để tăng tích lũy linh lực lên thật sự quá cao, cho dù đây là tinh khí sinh
mệnh của một Chân Quân 5 động.
Nhưng chân con muỗi nhỏ nữa cũng là thịt a!
Sau khi phát hiện trong hắc động kia có hình thức ban đầu của Ma Hải, Chu Hằng
trở nên càng thêm khẩn cấp muốn tăng thực lực lên, hiện tại hắn hận không thể
lập tức liền trở thành Chân Quân 9 động, sau đó hình thành 10 động xưa nay
chưa từng có, thẳng tiến Hỗn Độn Cảnh.
Mặt ngoài nhìn như Minh giới bình tĩnh, kì thực hung cơ tứ phía, rất có thể
trong một đêm liền bị Âm Ảnh Tử Linh chiếm cứ!
Bởi vậy, Chu Hằng cùng con lừa đen thương lượng, viên Tinh Hạch này để hắn sử
dụng!
Đương nhiên hắn cũng chỉ là cần lực lượng trong đó, sau khi hút hết Thiên
Huyền Linh Tinh sẽ đưa cho con lừa đen.
Thực ra con lừa đen cũng không cần lĩnh ngộ cảnh giới, Thiên Địa Quả khiến nó
đồng dạng chỉ cần tích lũy linh lực đủ là có thể đột phá một cách tự nhiên.
Nhưng sau khi con lừa đê tiện cũng biết uy hiếp của lĩnh ngộ cảnh giới, nó
nhịn đau đáp ứng.
Vì thế, nó thương tâm tới ba ngày cũng chưa có khí lực chạy đi!
Sau khi Chu Hằng phục hồi linh lực, mở Tuệ Tinh Môn ra toàn lực chạy đi, một
tháng sau, bọn họ về tới Bách Long Tinh. Trước là tới gặp Hồng Nguyệt, chỉ là
bụng của tiểu ma nữ này không có dấu hiệu nhô lên chút nào, hắn đành phải đi
luyện hóa Tinh Hạch trước.
Đây là một viên Tinh Hạch cấp Hắc Động, trong quá trình lớn lên không biết đã
hấp thu bao nhiêu lực lượng, hiện tại áp súc thành một quả Tinh Hạch nho nhỏ,
lực lượng ẩn chứa trong đó vô cùng kinh khủng!
Nếu là có thể bộc phát ra trong nháy mắt, có phải ngay cả thánh nhân cũng có
thể đánh giết hay không?
Chu Hằng cũng không dám thử, hắn cẩn thận rút lực lượng trong Tinh Hạch ra,
chuyển hóa thành tích lũy linh lực của bản thân.
Tinh Hạch không hổ là Tinh Hạch, đặc biệt là cấp bậc Hắc Động, muốn hình thành
một viên không biết cần tích lũy bao nhiêu trăm triệu năm, hiệu quả tuyệt đối
vượt qua bất kỳ Thánh dược nào, khó trách ngay cả Chân Quân 5 động cũng muốn
tham dự tranh đoạt.
Dù sao, ngắn lại rút ngắn mấy ngàn mấy vạn năm khổ tu, ai lại không muốn?
Tu vi của Chu Hằng nhanh chóng tăng lên, vẻn vẹn chỉ một tháng sau, hắn liền
hoàn thành tích lũy linh lực của hắc động thứ nhất.
Hiện tại hắn có thể hình thành hắc động thứ hai!
Nhưng đầu tiên, hắn phải đi ra một bước ở đại đạo thiên địa tương ứng, coi đây
là cơ hội, mới có thể hình thành hắc động thứ hai.
Hắn hiện tại đã có hai hắc động, theo thứ tự là thể chất tương ứng hắc động
thuộc tính hỏa, cùng với cấp độ linh lực cấp độ hắc động thuộc tính không
gian. Nếu linh lực cấp độ hắc động mới lựa chọn ngoài thuộc tính hỏa, như vậy
hắn có được ba hắc động.
Mà nếu như hắn lựa chọn thuộc tính hỏa, liền có thể đẩy mạnh hắc động thuộc
tính hỏa đến mức tận cùng trong nháy mắt, thể chất với linh lực chồng lên, nói
không chừng sẽ có đột phá không tưởng được.
Lựa chọn như thế nào?